Insane
Vương Gia, Vương Phi Trèo Tường!

Vương Gia, Vương Phi Trèo Tường!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328955

Bình chọn: 10.00/10/895 lượt.

ổ - - Dạ Nguyệt Sắc!

Vân

Thanh Nghê ghé vào bên giường Nguyệt Lưu Ảnh thất thanh khóc rống.

Dạ

Nguyệt Sắc một đêm ngủ ngon, buổi sáng tỉnh lại, phát hiện mình ở trong một căn

phòng xa lạ. Có chút kỳ quái, chẳng lẽ nàng mộng du?

Nguyệt

Vô Thương đột nhiên đẩy cửa tiến vào, đối với Dạ Nguyệt Sắc cười nói: "Sắc

Sắc, tỉnh."

Dạ

Nguyệt Sắc dùng ánh mắt quan sát Nguyệt Vô Thương mấy lần, sau đó cũng thấy đồ

dùng để rửa mặt cùng với bữa sáng đều đã chuẩn bị tốt, rầu rĩ không vui từ trên

giường đứng lên, rửa mặt.

Ngồi

ở trước gương sửa sang lại tóc, Nguyệt Vô Thương đột nhiên xuất hiện ở phía sau

Dạ Nguyệt Sắc, lấy cái lược sừng trâu trong tay Dạ Nguyệt Sắc, động tác mềm nhẹ

chải vuốt tóc nàng.

Dạ

Nguyệt Sắc xem mình trong gương, phát hiện môi có chút sưng đỏ, trong đầu cấp

tốc xoay xoay, tròng mắt nhìn chằm chằm Nguyệt Vô Thương trong gương, nhẹ nhàng

nói: "Nguyệt Nguyệt. . ."

"Hả?"

Nguyệt Vô Thương vừa nghĩ cho Dạ Nguyệt Sắc dùng cái gì búi tóc, miễn cưỡng

đáp.

"Nguyệt

Nguyệt, ngươi nói thời tiết lạnh như vậy, vì sao còn có muỗi?" Dạ Nguyệt

Sắc cau mày đánh giá Nguyệt Vô Thương, là một con muỗi cực lớn.

"Nơi

nào bị cắn?" Nguyệt Vô Thương buông lược trong tay ra, đem Dạ Nguyệt Sắc

quay lại, ôn nhu nói: "Ta nhìn xem!"

"Nơi

này!" Dạ Nguyệt Sắc chỉ chỉ đôi môi mình có chút sưng đỏ, bĩu môi nói:

"Ngươi xem, nơi này có phải hay không?"

Nguyệt

Vô Thương khóe mắt có chút run rẩy, nói hắn là muỗi, tốt lắm! Lập tức đem mặt

tiến đến trước mặt Dạ Nguyệt Sắc, hai tròng mắt hoa đào hơi hơi nâng cao, khóe

miệng gợi lên một độ cong yêu dã, cả người nhất thời trở nên yêu nghiệt vạn

phần, hơi thở ấm áp phun trên mặt Dạ Nguyệt Sắc, thanh âm mất hồn mị hoặc,

"Muỗi nói hắn còn chưa cắn đủ. . . ."

Dạ

Nguyệt Sắc còn chưa kịp phản ứng, môi Nguyệt Vô Thương mềm mại mang theo hương

hoa đào yêu dã chiếm hữu môi nàng, Dạ Nguyệt Sắc trong nháy mắt có chút sửng

sốt, nam nhân này!

Hôm

qua nói không cho phép leo lên giường nàng, hắn cư nhiên ôm nàng đến phòng của

hắn, hại nàng tưởng mình mộng du. Nếu không thấy môi có chút sưng đỏ, mới phát

hiện nam nhân này cư nhiên hôn trộm nàng. Rất mệt, Dạ Nguyệt Sắc trong đầu đột

nhiên lóe lên ý này.

Đầu

lưỡi Nguyệt Vô Thương đã ôn nhu cạy mở miệng nàng, mang theo trêu chọc đụng

vào... Dạ Nguyệt Sắc vươn tay ôm lấy cổ Nguyệt Vô Thương, đem đầu của hắn kéo

xuống, cắn cắn đầu lưỡi tác loạn trong miệng nàng, Nguyệt Vô Thương bị đau rút

về, ánh mắt vô tội nhìn nữ nhân trước mặt cười đến đắc ý.

"Sắc

Sắc..." Hô hấp có chút bất ổn, thanh âm có chút khàn khàn, Nguyệt Vô

Thương ổn định hô hấp, "Ha ha, ta đây không cắn người được, lại bị cắn

a..."

"Không

phải..." Dạ Nguyệt Sắc kéo Nguyệt Vô Thương tới gần hơn, cười duyên nói:

"Ta còn chưa bắt đầu cắn đâu!"

Nói

xong môi tiến đến trước mặt Nguyệt Vô Thương, áp vào môi hắn, dùng sức hung

hăng hút vài cái, trong lòng tức giận bất bình lại cắn, Nguyệt Vô Thương thừa

nhận cái hôn có chút trả thù này, lại ôn nhu đáp lại hai cái, lè lưỡi khiêu

khích nữ nhân kỹ thuật hôn trúc trắc.

Dạ

Nguyệt Sắc có chút bất đắc dĩ rời khỏi Nguyệt Vô Thương, giương mắt lên cười

tủm tỉm nhìn đôi môi Nguyệt Vô Thương bị nàng làm sưng đỏ, cười vui vẻ.

Vừa

hôn xuống dưới, người nào đó định lực thật tốt, ánh mắt thâm trầm, trong mắt

hiện lên một chút màu hồng dục niệm, hơi thở bất ổn, ánh mắt có chút lục quang

nhìn Dạ Nguyệt Sắc. Dạ Nguyệt Sắc chỉ cảm thấy phía sau lưng sinh lạnh, không

tự chủ lui về sau, ngượng ngùng nói: "Nguyệt Nguyệt, ngươi làm sao

vậy?"

Nguyệt

Vô Thương khóe mắt hơi nheo lại, tròng mắt liễm liễm, khi ngẩng đầu lên thần

sắc đã hơi bình tĩnh trở lại.

"Không

sao cả..." Vừa nói vừa đem Dạ Nguyệt Sắc trở lại ghế, cầm lấy lược sừng

trâu, tiếp tục chải vuốt tóc Dạ Nguyệt Sắc.

Dạ

Nguyệt Sắc từ trong kính nhìn môi Nguyệt Vô Thương sưng đỏ, cười rộ lên, cả

người ra vẻ tâm tình không tệ. Đột nhiên đảo tròn mắt, đối với Nguyệt Vô Thương

nói: "Nguyệt Nguyệt..."

"Hả?"

Nguyệt Vô Thương ở trên đầu Dạ Nguyệt Sắc búi một búi tóc đơn giản, đem một cái

bạch ngọc trâm cắm trên đầu Dạ Nguyệt Sắc, điều chỉnh vị trí một chút, sau đó

cười hài lòng.

Dạ

Nguyệt Sắc nhìn bạch ngọc trâm trên đầu trong gương, ngọc trâm này tạc hình hoa

ngọc lan, trông rất sống động. Dạ Nguyệt Sắc dường như ngửi được mùi hoa ngọc

lan thơm ngát.

"Nguyệt

Nguyệt..." Dạ Nguyệt Sắc tò mò quay đầu nhìn Nguyệt Vô Thương hỏi:

"Cây ngọc trâm này có thể tỏa ra mùi?"

"Ừ..."

Nguyệt Vô Thương lôi kéo Dạ Nguyệt Sắc đứng lên, đối với Dạ Nguyệt Sắc nói:

"Đây là của nương ta, bây giờ tặng cho nàng ..." Hi vọng đến lúc đó

có thể có tác dụng, tối hôm qua Hướng Nhai khiến hắn có chút lo lắng, hi vọng

cây trâm ngọc này có thể che chở nàng bình an.

"Ta

muốn thưởng cho ngươi!" Dạ Nguyệt Sắc vui vẻ nói, cây ngọc trâm này nàng

rất thích, vì thế kiễng chân lên, trên môi Nguyệt Vô Thương tiếp tục hung hăng

hôn một cái, sau đó buông ra.

Dạ

Nguyệt Sắc một mặt giảo hoạt nhìn Nguyệt Vô Thương, cười có chút tà ác,

"Nguyệt Nguyệt, chúng ta đi dạo phố đư