Trúc Mã Quấn Thanh Mai

Trúc Mã Quấn Thanh Mai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322325

Bình chọn: 7.00/10/232 lượt.

iên Hàng có chuyện,

muốn ông ấy đi xem một chút.

Ông cụ đến gần phòng bệnh, vẻ mặt nóng nảy: "Xảy ra chuyện gì? Có phải có nơi nào không thoải mái hay không?"

Ông vừa mới nói xong liền bị một bóng người ôm lấy, đó là Thiên ca, anh

đang được Tiểu Huệ nâng đỡ ôm lấy lão già, cả phòng đều là tiếng cười.

Ông cụ đẩy ra cũng không phải, tức giận cũng không phải. Chỉ lạnh lùng

kéo căng hỏi: "Các người làm cái gì?"

Thiên ca ghé bên lỗ tai

hỏi: "Lão cha, nếu như không phải là nhạc phụ nói con có chuyện, có phải cha tính toán cả đời cũng không muốn trông thấy con trai của cha

không?"

Ông cụ Kỷ có chút không quen con trai đột nhiên thân mật, ông nói chuyện cũng không trôi chảy: "Con. . . . . . Các người gạt tôi! Giỏi lắm, thế nhưng. . . . . ."

Ôn còn chưa nói hết, Thiên ca ôm chặt hơn nữa, anh cao giọng kêu: "Cha, cám ơn cha!"

Ông cụ Kỷ hoá đá tại chỗ. Trong quá trình tiến hành giải phẫu.

Ngoài phòng giải phẫu, đôi tay Tiểu Huệ nắm chặt, mà Tiểu Tiết ở bên người cô.

Bác sỹ Chương Ứng Thiên thấy vợ chồng Giang thị ở bên ngoài, suy nghĩ một

chút, vẫn đi tới bên bọn họ, có một số việc ông không thể gạt.

Giang mẹ rất kỳ quái, Chương y sinh nói có chuyện muốn nói cùng bọn họ, bảo

bọn họ đi theo ông đến khu nghỉ ngơi lầu một trong bệnh viện. Vẻ mặt của ông cũng không lạc quan: "Vốn là lời này nên ở trước lúc phẫu thuật nói với các người, nhưng sợ ảnh hưởng tâm tình, cho nên vẫn quyết định lưu

về sau sẽ từ từ giải thích."

Lời mở đầu của ông khiến Giang mẹ

khẩn trương, bà nắm chặt tay lão Giang, tâm tính thiện lương giống như

cũng nhảy đến cổ họng: "Giải phẫu rất xấu sao?"

Lão Giang cũng lo lắng, về cái liệu pháp người máy đó, bọn họ đều là người ngoài nghề,

nghe chỉ tốt ở bề ngoài, rốt cuộc điều này có thể hoàn toàn trị tận gốc

bệnh của Thiên Hàng hay không?

Chương y sinh khoát khoát tay, ý

bảo bọn họ trước không cần khẩn trương: "Vấn đề giải phẫu không lớn,

nhưng có một chút chúng tôi không có giải thích rõ chính là, hiện tại kỹ thuật người máy trị liệu vẫn không thành thục, người máy trị liệu sinh

sản tế bào tương đối khó khăn, cho nên, đối với bệnh nhân, chúng tôi làm người máy trị liệu tế bào. Đem người máy bình thường ngoại sinh thông

qua người máy dời kỹ thuật chen vào trong tế bào chịu thể của bệnh nhân, cải chính người máy khác thường. Nhưng, sinh sản trong tế bào còn mang

theo biến dị người máy, cho nên bệnh bệnh nhân thật ra thì không thể

hoàn toàn trị tận gốc."

Lão Giang không hiểu: "Nói cách khác sau giải phẫu có khả năng tái phát sao?"

Giang mẹ cũng cùng lão Giang nghĩ như nhau, nhưng bà lo lắng một cái vấn đề

hơn: "Nếu như tái phát, có cơ hội chữa khỏi không? Sẽ rất nghiêm trọng

sao?"

Chương y sinh lắc đầu liên tục, chân mày nhíu chặt: "Không

phải như vậy, các người không cần lo lắng, theo nghiên cứu tỏ rõ, ngoại

sinh người máy có thể chính xác chen vào trong tế bào trong cơ thế bệnh

nhân, bình thường khả năng tái phát không cao. Nhưng bệnh nhân thay đổi

tất nhiên không thể lạc quan rồi, sinh sản biến dị trong tế bào người

máy sẽ xuất hiện trong cơ thể con cái, bệnh nhân hiển tính bệnh di

truyền, cho nên không có ngoài ý muốn, bệnh nhân sinh đứa bé nhất định

sẽ phát bệnh. . . . . ."

Lời vừa nói ra, thân thể Giang mẹ run

rẩy hạ xuống, may mà lão Giang đỡ bà, mới tránh khỏi đầu bà hoa mắt ngất ngã xuống. Đầu Giang mẹ có chút đau, tay bà nâng đầu: "Chương y sinh,

lời này ông nói qua với Tiểu Huệ sao?" Lúc này Tiểu Huệ vẫn còn đang chờ đợi kết quả giải phẫu, con gái cùng Thiên Hàng đáng thương đã không dễ

dàng rồi, lãng phí những năm này, thật vất vả kết hôn, kết quả Thiên

Hàng có bệnh, còn bệnh không nhẹ. Hiện tại bệnh có cơ hội chữa hết lại

không thể sinh đứa bé! Bên trong một gia đình nếu không có đứa bé, đó

chính là một loại không trọn vẹn, từ từ mấy chục năm, không có đứa bé,

bọn họ có thể vẫn bình an vô sự cầm tay đi xuống sao?

Văn Duy thật đau lòng cho con gái.

Ngoài phòng giải phẫu, Tiểu Tiết cũng do dự, cô bắt lấy tay Tiểu Huệ, buông

ra lại nắm chặt, nắm chặt lại buông ra. Cuối cùng Tiểu Huệ vẫn là không

nhịn được hỏi cô rốt cuộc có chuyện gì.

Tiểu Tiết thâm trầm nhìn cô một cái, giơ cao cổ: "Đây chính là cậu bảo tớ nói."

Nhìn bộ dáng cô thế nào cảm giác giống như là có đại sự gì. Chẳng lẽ là về

Thiên ca sao? Nghĩ tới đây, Tiểu Huệ rút cánh tay Tiểu Tiết một cái:

"Cậu nói nhanh một chút, cố tình muốn gấp chết tớ có phải không!"

Tiểu Tiết cắn cắn môi dưới: "Tớ. . . . . . Tháng sau tớ có thể phải về nước Mỹ."

Tiểu Huệ sửng sốt lẫn sững sờ, đầu tiên là bởi vì Tiểu Tiết nói không phải

chuyện của Thiên ca, thứ hai nếu như Tiểu Tiết muốn về nước Mỹ, Tiểu

Phong Tử làm thế nào?

Tiểu Tiết xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh

cách đó không xa liếc mắt nhìn bầu trời bên ngoài, ánh mắt có chút xa

xôi: "Cậu biết mấy năm trước ba mẹ tớ di dân đến nước Mỹ, bọn họ vẫn hi

vọng tớ trở lại bên cạnh bọn họ. Lần này trở về nước thật ra thì tớ

không đơn thuần là tìm Thiên ca, vốn đang tính toán phát triển ở trong

nước, chỉ tiếc ở trong nước mò mẫm lăn lộn, thật l


XtGem Forum catalog