
n nhẹ: “Đối với em báo thù rất quan trọng sao?”
Quan trọng tới mức khiến em mặc kệ mình có vui vẻ hay không? Cũng mặc kệ mọi thứ xung quanh sao?
Có một số chuyện thực sự không nên hai ngày ba bữa lại lôi ra thảo luận,
Ngu Vô Song tâm tình vốn đã không tốt lập tức trở mặt, cô lạnh mặt, vẻ
mặt thanh thuần như ngọc, mím môi lạnh giọng nói: “Tôi cho rằng chúng ta đã hiểu rõ đối phương, vì sao vẫn còn hỏi tới vấn đề này? Nội dung giao dịch năm đó của chúng ta không phải là như thế sao?”
Hai chữ
giao dịch khiến cho tinh thần của Hoắc Cố Chi trong nháy mắt trở nên
căng thẳng, anh chợt chuyển mắt nhìn về phía Vô Song, cảm xúc trong mắt
dần dần kết băng, không còn u ám do dự như lúc trước.
Quen biết
anh đã nhiều năm, Ngu Vô Song cũng quá rõ người đàn ông này rồi, cô cắn
cặp môi đỏ mọng quật cường nhìn anh, trong chuyện này cô không hề có ý
muốn chùn bước.
Cô đã đợi năm năm, chính là chờ thời điểm này, cô từng cho rằng anh hiểu mình, thế nhưng bây giờ anh lại nhẹ nhàng nói
muốn thu tay? Không ….. Cô tuyệt đối không dừng lại.
“Ha ha ……”
Một lát sau, Hoắc Cố Chi cười lên một tiếng lạnh bạc, khóe môi anh nhếch lên, bỗng nhiên vươn tay giữ khuôn mặt cô, đáy mắt lúc sáng lúc tối:
“Vậy em nói cho tôi biết, giao dịch giữa chúng ta là gì?”
Trên
người anh bất chợt tản ra hơi thở lạnh lẽo khiến cho Ngu Vô Song âm thầm run sợ, cô đắn đo một chút, trong mắt nhàn nhạt cười: “Hoắc tiên sinh
đúng là người sang trọng lại càng dễ quên chuyện, ngay cả chuyện này
cũng không ……”
Cô còn chưa nói hết câu đã bị người đàn ông bên cạnh giận dữ hôn lên đôi môi đỏ mọng, cô trợn mắt, còn chưa kịp phản ứng.
Trong miệng đã bị cái lưỡi bá đạo xông vào, \DDLQD/ nụ hôn của anh cũng vô
cùng bá đạo như con người anh, khiến cho cô không cách nào chống cự ……
“Ngu Vô Song, em rốt cuộc là có tim hay không?” sau màn hôn môi mãnh liệt,
Hoắc Cố Chi ghé vào trên người cô thở hổn hển, gương mặt anh tuấn mê
người, đáy mặt lộ ra dục hỏa nồng đậm, trong môi tràn ngập khí nóng lan
tràn bên tai cô.
Cô đỏ bừng hai gò má, tim đập bình bịch, đối mặt với người đàn ông hấp dẫn đang động tình, cô lại mỵ hoặc cười khẽ.
“Tôi không có tim anh lại không biết? Hoắc Cố Chi, anh thấy rõ rồi chứ, bây
giờ ở trước mặt anh chính là Ngu Vô Song chứ không phải Giản Uyển Như.
Đại tiểu thư nhà họ Giản đã sớm chết rồi, hiện tại người còn sống chính
là Ngu Vô Song, cô ta là người như thế nào chẳng lẽ anh không biết?”
Không khí mập mờ bên trong buồng xe, âm thanh mềm mại của người con gái vô
cùng thuận tai, nhưng Hoắc Cố Chi lại thấy đáy mắt cô chính là âm u hắc
ám, giống như anh lúc trước đối với nhà họ Mạnh luôn thấy thù hận.
Ý thức được điều này, tâm tình u ám đêm nay đột nhiên trở nên vô cùng
tốt, cắn một cái lên vành tai mượt mà của cô, cười từ tính: “Cô gái
ngoan, chuyện Lâm Vinh Gia tối nay em còn chưa giải thích cho anh, em đã nói quan hệ giữa chúng ta là giao dịch, vậy người chủ nợ như anh đây
cũng nên biết một chút về quan hệ của em với tên đàn ông kia chứ?”
Đều là nam nữ trưởng thành, Ngu Vô Song quá rõ ràng những gì lộ ra trong
mắt anh, chẳng qua là bây giờ đang ở trên đường lớn, cô thật sự không
thể buông thả tới mức cùng anh làm trên xe.
Khẽ thở hổn hển, cô ôm anh thật chặt, đầu nhỏ tựa vào vai anh, nhắm hai mắt, cắn môi nhỏ giọng nói: “Về nhà rồi nói.”
Chuyện quen biết Lâm Vinh Gia cô cũng không có ý muốn giấu anh, bọn họ chung
sống đã năm năm, quan hệ sớm đã vượt qua mức bình thường.
Những lời này có vẻ vô cùng mờ ám, \DDLQD/ Hoắc Cố Chi nghe thấy, không khỏi giương lên nụ cười mập mờ trên môi.
Đàn ông đối với những hoàn cảnh mới lạ càng cảm thấy kích thích, làm chuyện đó trong xe trên đường lớn đúng là khiến cho người ta vừa nghĩ tới đã
máu nóng sục sôi, nhưng mà anh vẫn còn chưa muốn làm cô sợ.
Nhìn
qua quang cảnh chung quanh, Hoắc Cố Chi quyết định, khuôn mặt anh tuấn
lộ ra nụ cười xấu xa, “Tối nay không về nhà nữa, đi khách sạn thuê
phòng.” Có tình yêu là tế thủy trường lưu (nước chảy nhỏ thì dòng chảy sẽ dài), có tình yêu có thể là say đắm trong một ánh mắt một nụ cười, nhưng Hoắc Cố Chi yêu là tự thân cố gắng.
Khách sạn Thịnh Cảng, bên trong ==DĐLQĐ==căn phòng xa hoa nhất, Hoắc Cố Chi chưa kịp cất thẻ thì đè người phụ nữ trong ngực vào cửa mà hôn. Bàn tay tà ác của anh di chuyển trên ở thân thể lung linh của cô, gấp gáp thở dốc...
Ngu Vô Song mặc lễ phục váy dài, tấm lưng trắng nõn đầy hấp dẫn chạm vào cánh cửa lạnh lẽo mà cả người run lên, môi đỏ mọng hé mở, nhịn không được mà nhẹ nhàng rên rỉ lên một tiếng. Phía sau lạnh lẽo, phía trước lửa nóng, đối lập mãnh liệt làm cô nheo mắt, trong lòng đầy kích động.
Thân thể cường tráng đầy lửa nóng của người đàn ông làm trái tim cô cũng nóng bỏng , trong phòng không có mở đèn làm tầm nhìn trở nên mờ mịt, người phụ nữ cắn cặp môi đỏ mọng khi bị anh cởi váy ra, trong lòng nhịn không được mà thầm mắng người đàn ông này thật xấu xa, dám chạy tới khách sạn Thịnh Cảng mướn phòng.
"Bé ngoam, lúc này mà mất tập trung, sẽ làm đàn ông tự ái." Vùi đầu vào bộ ngực trắng nõn lại