
hiện anh muốn nhờ em đi cùng ko biết có được ko?
Khả Hân : Nhưng em chưa từng tới những chỗ đó.
Tuấn Phong : Cũng không có gì phức tạp hết, chỉ cần em đi cùng anh là được rồi.
Khả Hân : Nếu vậy thì ngày mai em cùng đi với anh.
Tuấn Phong (cười) : Zậy cám ơn em trước nha.
Khả Hân (cười) : Ko có gì, em vào nhà trước đây.
-Ngọc Trang nhìn thấy Tuấn Phong và Khả Hân ở trên sân thượng nói chuyện thì cô rất buồn. Cô cứ tưởng sau khi Mỹ Ngọc mất thì cô sẽ có cơ hội tiến tới nhưng sự xuất hiện của Khả Hân đã làm cho hy vọng của cô tắt đi.
Khánh Kỳ : Hồi chiều cô và Huỳnh Thiên đi đâu zậy.
Khả Hân : Đến phim trường xem anh ta đóng phim thôi.
Khánh Kỳ : Hai người còn nói chuyện gì khác ko?
Khả Hân : Ko có, mà Khánh Kỳ nè cô có ước mơ ko?
Khánh Kỳ : Đương nhiên là có, ước mơ của tôi chính là trở thành một vị thần được mọi người kính trọng như thần May Mắn.
Khả Hân : Zậy sao (có vẻ buồn).
Khánh Kỳ : Cô làm sao zậy, hình như có tâm sự.
Khả Hân : Tôi cũng ko biết ước mơ của mình là gì nữa.
Khánh Kỳ : Làm sao mà ko có được chỉ tại cô chưa nghĩ ra thôi. Mỗi người đều có ước mơ hết đó chính là động lực để mọi người phấn đấu cho tương lai của mình.
Khả Hân : Tôi sẽ sớm tìm ra ước mơ của mình.
Khánh Kỳ (cười) : Bây giờ thì làm ơn ngủ đi công chúa.
Khả Hân (cười) : Cô cũng zậy.
-Tối ngày hôm sau tại một biệt thự tổ chức Show từ thiện Khả Hân lộng lẫy với bộ váy màu trắng sánh đôi cùng Tuấn Phong. Mọi người đều bất ngờ một phần là vì cô rất giống Mỹ Ngọc, phần còn lại nhìn cô chẳng khác gì một thiên thần cánh trắng.
Nguyễn Bảo (bắt tay) : Chào Trương tổng, cám ơn anh đã nể mặt đến tham đự.
Tuấn Phong : Anh đừng nói zậy mà, chúng ta điều là chỗ wen biết cả.
Nguyễn Bảo : Đây là..
Tuấn Phong : À, tôi quên giới thiệu cô ấy là Khả Hân người bạn hàng xóm mới dọn gần nhà tôi.
Khả Hân : Chào anh!
Nguyễn Bảo (vẫn chưa hết ngạc nhiên) : Chào…chào cô.
Tuấn Phong : Tôi đi chào hỏi người khác đây, xin phép.
- Tuấn Phong cùng Khả Hân đi chào hỏi những thương gia có tiếng khác nhưng ai cũng rất ngạc nhiên khi có sự xuất hiện của cô. Sau khi quyên góp xong mọi người khiêu vũ tại hồ bơi rộng lớn.
Tuấn Phong (đưa tay ra) : Không biết có thể mời em nhảy ko?
Khả Hân (cười trừ) : Em ko biết nhảy, anh mời người khác đi.
Tuấn Phong : Em ko biết thì có thể học mà, chẳng lẽ em ko nể mặt anh sao?
Khả Hân (cười gật đầu) : Zậy nếu nhảy ko đúng anh đừng cười đó.
- Tuấn Phong ôm eo cô, đặt tay cô lên vai anh, trong ký ức Tuấn Phong hiện lên những hình ảnh về Mỹ Ngọc.
Mỹ Ngọc : Ko ngờ anh khiêu vũ rất giỏi.
Tuấn Phong : Anh học khiêu vũ là vì em đó.
Mỹ Ngọc : Sao lại vì em chứ!
Tuấn Phong : Em đàn rất hay, anh đương nhiên cũng phải học môn gì đó liên quan để có thể xứng với em chứ.
Khả Hân (thắc mắc) : Anh Tuấn Phong, anh đang cười gì vậy.
Tuấn Phong : Ko có, anh chỉ nghĩ ko ngờ em lại giỏi như zậy mới học đã có thể theo nhanh như zậy?
Khả Hân : Chỉ là anh quá khen thôi.
-Hai người đang cười nói với nhau thì có người chen vào.
Thanh Tuyết : Ko biết cô có thể nhường bạn nhãy cho tôi một lúc ko?
Khả Hân (nhìn Tuấn Phong rồi cười với Thanh Tuyết) : Được chứ!
Tuấn Phong : Nè, Khả Hân
Khả Hân : Em qua kia lấy thức uống, anh và cô ấy cứ nhảy đi.
Thanh Tuyết (ko đợi Tuấn Phong nói thêm lời nào) : Cám ơn.
- Khả Hân tiến về cái bàn đựng thức uống lấy một ly nước nhấp môi rồi đi dạo vòng quanh hồ bơi.
Thanh Tuyết (ánh mắt sắt xảo) : Cô gái lúc nãy là ai zậy? Lúc đầu em cứ tưởng người đó là Mỹ Ngọc chứ.
Tuấn Phong : Cô ấy là hàng xóm mới dọn đến của anh cổ tên Khả Hân.
Thanh Tuyết : Anh thích cổ sao? Anh đã quên mất Mỹ Ngọc rồi hả?
- Tuấn Phong ko nói lời nào chỉ im lặng tiếp tục bản khiêu vũ. Thanh Tuyết bỗng nhiên muốn ôm chầm lấy Tuấn Phong nhưng anh đã đẩy ra.
Tuấn Phong : Xin lỗi, anh đi Tolet một chút, em tìm bạn nhảy khác đi.
- Thanh Tuyết tức tối nhìn theo Tuấn Phong rồi thoáng nhìn Khả Hân đang vịnh vào lan can cạnh hồ bơi, cô nháy mắt với hai cô gái gần đó, họ tiến tới gần Khả Hân giả vờ đụng vào cô làm cô té xuống hồ bơi. Họ cười nhếch méch gương mặt kênh kệu
Minh Tú (kêu thất thanh) : Có người té xuống nước kìa.
-Mọi người xúm lại quanh hồ bơi để xem còn Thanh Tuyết thì mỉm cười nham hiểm, Tuấn Phong nghe tiếng kêu thì chạy nhanh tới hồ bơi.
Tuấn Phong (sợ hãi) : Khả Hân …
P/s : Lẽ ra là một show từ thiện và một buổi khiêu vũ lãng mạn giữa Tuấn Phong và Khả Hân nhưng lại bị phá hoại. Tuấn Phong sẽ làm sao khi anh luôn bị những kỷ niệm của quá khứ trói chặt. Chương 6 : Cảm giác
-Tuấn Phong ko chần chừ anh cởi ngay áo khoác bên ngoài nhảy xuốn