Pair of Vintage Old School Fru
Vương Gia, Vương Phi Trèo Tường!

Vương Gia, Vương Phi Trèo Tường!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328444

Bình chọn: 7.00/10/844 lượt.

ó bởi vì tức giận nàng đã làm rối loạn tâm hồn của Nguyệt Vô

Thương, ngay cả độc cũng đều không chịu giải, ngôn ngữ tự nhiên cũng thêm phần

không khách khí . Hiện giờ nàng là phu

nhân. . . . . . Đông Ly cung kính hướng về phía Dạ Nguyệt Sắc nói: "Phu

nhân nói rất đúng, tất cả theo ý phu nhân. . . . . ."

Dạ

Nguyệt Sắc đột nhiên cảm thấy không thú vị, hắn không phải là nên phản kháng

mới đúng sao? Dạ Nguyệt Sắc chỉ cảm thấy không có gì thú vị, vì vậy liền muốn

tìm Nguyệt Vô Thương để hỏi, dịch bước đến bên người Nguyệt Vô Thương, ho nhẹ

hai tiếng, "Nguyệt Nguyệt, ta muốn khai trừ hắn, để cho hắn về sau đi chùi

nhà xí. . . . . ."

Đông

Ly vừa nghe, không thể tin ngước mắt lên, nhìn nụ cười trên mặt Nguyệt Vô

Thương, cúi đầu thở dài, chủ nhân hắn đúng là một kẻ không có tính người. Chẳng

qua là lời này hắn không dám nói ra.

Nguyệt

Vô Thương nhìn Đông Ly một cái, hướng về phía Dạ Nguyệt Sắc cưng chiều cười một

tiếng, chỉ cần nàng cao hứng, có cái gì không thể, "Vậy sau này nhà xí của

Tô Mạc Già liền để cho Đông Ly nhé. . . . . ."

"Đúng

rồi, phải ở trước cửa lập tấm bảng viết lên ‘ Nhân yêu cùng Hồ Ly Tinh cấm vào

bên trong ’ a, phải nhớ được."

Dạ

Nguyệt Sắc còn chưa nói hết Nguyệt Vô Thương liền kéo Dạ Nguyệt Sắc đi về phía

trước, khóe miệng treo lên một nụ cười xinh đẹp. Dạ Nguyệt Sắc nhìn tửu lâu,

cảm thấy đói bụng rồi, lôi Nguyệt Vô Thương đi hướng trong tửu lâu.

Dạ

Nguyệt Sắc kéo Nguyệt Vô Thương đến trong tửu lâu ngồi xuống vị trí khiến mọi

người dễ nhìn thấy nhất . Nàng hôm nay không chỉ có là ra ngoài ra oai tìm Đông

Ly báo thù, lại muốn cùng Nguyệt Nguyệt nhà nàng đi dạo .

Nguyệt

Vô Thương ngồi ở vị trí dễ thấy nhất, cảm nhận được tới ánh mắt nhìn từ mọi

phía , hắn tự nhiên biết Dạ Nguyệt Sắc có ý gì, vừa lúc hắn cũng có ý đó, để

mọi người ở kinh thành xem một chút, hôm nay Dạ Nguyệt Sắc là thê tử Nguyệt Vô

Thương .

Gọi

rất nhiều món ăn, món ăn còn chưa dâng lên đủ, ngoài cửa liền truyền đến một

loạt tiếng bước chân. Dạ Nguyệt Sắc tò mò ngước mắt nhìn lại, đã thấy Nguyệt

Lưu Ảnh cùng một người nam tử trung niên dị tộc chậm rãi đi vào

So

với nam tử Bắc Mạc, người này có khuôn mặt cương nghị nhưng không hề tỏ vẻ thô

lỗ, quanh thân toát ra khí chất của vương giả, trên mặt bởi vì năm tháng lắng

đọng, lại có chút thâm thúy sâu xa. Chủ yếu chính là Dạ Nguyệt Sắc vội

vàng quay đầu lại nhìn đối diện Nguyệt Vô Thương, sao nàng lại có cảm giác dáng

dấp hai người bọn họ có mấy phần tương tự?

Nguyệt

Lưu Ảnh quét mắt nhìn Dạ Nguyệt Sắc , chỉ thấy người phía sau càng thêm kiều mỵ

động lòng người, trong lòng hung hăng run lên, ngay sau đó cau mày thu lại thần

sắc, mang theo trung niên nam tử đi về hướng Nguyệt Vô Thương cùng Dạ

Nguyệt Sắc.

"Hoàng

thúc, đây là Bắc Mạc quân chủ. . . . . ." Nguyệt Lưu Ảnh hướng về phía

Nguyệt Vô Thương nói, nhìn lướt qua bốn phía, "Ta xem cũng không còn bàn,

không bằng liền cùng hoàng thúc ngồi chung một bàn!"

Nói

xong hướng về phía Bắc Mạc quân chủ làm một tư thế xin mời, sau đó tự mình ngồi

xuống.

Dạ

Nguyệt Sắc nhướng mày, đồ Lessbian hắn tự coi đây là nhà mình! Nhìn lướt qua

Nguyệt Vô Thương, sau đó khẽ nhìn Bắc Mạc quân chủ một chút đang hướng về phía

nàng cười, xem ra là một người có vẻ rất nhiệt tình .

Nhìn

người ngồi ở bên tay phải Nguyệt Lưu Ảnh, Dạ Nguyệt Sắc đột nhiên nhớ đến

ngày ấy lúc Nguyệt Vô Thương cầu hôn với nàng , âm thầm cười gian trá một

tiếng, sau đó nâng lên ba đôi mắt song sánh đầy nước, nhìn Nguyệt Vô Thương.

Nguyệt

Lưu Ảnh thấy thế, trong lòng không thể ức chế rung động đứng lên,

đây mới chính là dáng vể của nàng sao? Bắt hắn làm cái gì hắn cũng đều đáp ứng,

mà nghe lời Dạ Nguyệt Sắc, sắc mặt của Nguyệt Lưu Ảnh đen đến mức có thể chảy

ra nước.

"Nguyệt

Nguyệt à, hắn gọi chàng làhoàng thúc, vậy

kêu là ta cái gì?" . Bộ mặt mang dáng vẻ mơ màng , mắt to ngập nước, nhìn

thấy thế nhưng lại không thể làm cho người nào có thể giận nàng, chẳng qua là

cảm giac bất bình trong lòng Nguyệt Lưu Ảnh càng phát ra mãnh liệt.

Nguyệt

Vô Thương nhẹ nhàng nhướn đôi mắt hoa đào lên , cái môi khẽ kéo lên một đường

cong duyên dáng , hướng về phía Dạ Nguyệt Sắc cưng chiều cười một tiếng,

"Dĩ nhiên là thẩm thẩm!"

Dạ

Nguyệt Sắc tà ác cười một tiếng, mặc dù bị làm già đi một chút, nhưng nhìn thấy

đồ Lessbian tỏ vẻ kinh ngạc, nàng thật cao hứng, đôi môi mang theo nụ cười

tròng mắt tà ác cứ như vậy nhìn Nguyệt Lưu Ảnh. Mà mặt người nào đó đen xì ,

trong đôi mắt phượng tràn đầy màu đen đang kìm nén tức giận, hai tay nắm thật

chặt, nàng vốn phải là của hắn, hôm nay muốn hắn gọi nàng là thẩm thẩm, đừng mơ

tưởng!

"Lễ

nghi của Nguyệt quốc là như thế sao. . . . . ." Bắc Mạc quân chủ ở

một bên lên tiếng, thanh âm nhàn nhạt, nghe rất ôn hòa, chỉ bất quá ý tứ bên

trong cũng là không thể bỏ qua, nếu như Nguyệt Lưu Ảnh hắn không gọi, vậy chính

là quá mất quốc thể.

Chẳng

qua là kể từ khi người nọ từ khi bắt đầu bước vào tửu lâu, Nguyệt Vô Thương

cũng không hề nhìn qua ông ta một cái, hiện giờ cũng đương nhiên khôn