
ăng cũng đã bàn bạc với nhau
chuyện này, bây giờ Hoàng Chính Long chủ động nhắc tới, thì cũng có thể
đồng ý với anh ta ngay.
Tôi nắm ngay lấy cơ hội thể hiện này:
- Hoàng tổng, mỗi tháng tám mươi nghìn đô-la Mỹ không có vấn đề gì, khó
khăn hơn nữa chúng tôi cũng sẽ ủng hộ anh, đúng không, nhưng về kiểu
dáng, loại sản phẩm phải căn cứ theo yêu cầu của chúng tôi, chúng tôi sẽ thông báo trước. Tiểu Diệu, danh mục mà cô liệt kê ra đâu?
Tiểu Diệu ngẩng đầu lên trả lời ngắn gọn:
- Làm xong rồi ạ! – Sau đó vừa lấy tài liệu ra vừa nói, – Đây là một danh mục mua hàng, dùng để tham khảo trước, cụ thể sẽ căn cứ vào đơn hàng
từng tháng làm tiêu chuẩn.
Cuộc họp kéo dài ba tiếng đồng hồ,
hầu như đã bàn tới mọi chi tiết, giữa chừng Hoàng Chính Long đi vệ sinh
hai lần, tôi dùng khóe mắt để quan sát anh ta, thấy khi đi qua hành
lang, anh ta ngó Đông ngó Tây, dọc đường còn không ngừng giả bộ buộc lại dây giày, tôi liếc Lâm Thăng một cái, hắn cũng đang quan sát, sau đó
hai chúng tôi nhìn nhau cười đầy ẩn ý. Cuối cùng hợp đồng cũng được ký
đúng như dự đoán, mặc dù có thêm điều kiện nhưng chúng tôi vẫn rất hào
hứng, sau một hồi vỗ tay chúc mừng, tôi nói:
- Tối nay nhất định phải uống rượu với Hoàng tổng vài ly. – Lâm Thăng cũng nhảy ra nói:
- Chỗ chúng tôi có rượu Richard Hennessy hàng sưu tầm, chỉ chờ anh đến hôm nay để uống thôi.
Sau đó hắn còn ghé tai Hoàng Chính Long nói vài câu gì đó. Hoàng Chính Long trợn tròn mắt rồi vội vàng xua tay:
- Không được, không, cảm ơn!
Tôi biết Lâm Thăng nói gì, vội vàng bổ sung thêm:
- Không sao đâu, tuyệt đối yên tâm!
Dùng bữa xong, Hoàng Chính Long định ngồi tàu chuyến chín rưỡi đêm để về Hồng Kông, tôi giữ lại:
- Hoàng tổng, chiều mai chúng tôi đã hẹn gặp bên Khoa Mỹ, hay đêm nay
đừng về Hồng Kông nữa, chúng tôi đã đặt sẵn khách sạn cho anh với cô
Lisa rồi.
Hoàng Chính Long nhìn Lisa nói:
- Tối nay cô
ấy có thể ở đây. – Sau đó nhìn tôi, – Còn tôi buộc phải quay về, ngày
mai ở bên Hồng Kông còn có việc, chẳng phải là hẹn lúc ba giờ chiều sao? Trước hai giờ tôi sẽ đến Châu Hải.
Thấy vậy tôi cũng không tiện giữ lại, bèn nói:
- Hoàng tổng, được quen với anh thật là vinh hạnh, tới hộp đêm tốt nhất
của Châu Hải ngồi một lát, trước mười hai giờ từ Macao về Hồng Kông được không?
Hai tay tôi nắm chặt Hoàng Chính Long, gương mặt thể
hiện sự chân thành, không ngờ phản ứng của Hoàng Chính Long vô cùng mạnh mẽ:
- Không, không, No, No! – Sau đó rụt mạnh tay về rồi quay
người bỏ đi, khiến tôi được phen bẽ bàng. Lâm Thăng đứng cạnh khẽ giật
áo tôi, nói nhỏ:
- Bỏ đi, đừng ép người ta.
Lưu Hân và
Lisa mới gặp nhau lần đầu nhưng đã như bạn thân lâu ngày gặp lại, lúc đi đường, hai người nắm tay nhau, tiễn Hoàng Chính Long về, Lưu Hân chủ
động nói:
- Hai sếp về nhà sớm nghỉ ngơi đi, tôi đưa Lisa tới Củng Bắc làm mặt thư giãn.
Lisa quay về phía tôi cười:
- Lý tổng, đừng giận nhé, anh Hoàng của chúng tôi không bao giờ tới mấy chỗ vui chơi, giải trí.
Lâm Thăng vỗ vai tôi, nói:
- Cuộc họp chiều nay lẽ ra phải gọi người của phòng Bán hàng tới nghe, để họ hiểu một cuộc đàm phán chính thức nên như thế nào. Không nên cả ngày chỉ biết dưới gầm bàn, còn trên mặt bàn cái gì cũng không biết. – Tôi
gật đầu nói phải, đầu óc có vẻ trì trệ, không nghĩ được chuyện này.
Mọi người chia tay nhau ở Cửu Châu, tôi gọi điện thoại cho Dương Hùng Vĩ,
hỏi hắn chuyện gặp gỡ ngày mai, câu trả lời của Dương Hùng Vĩ rất rõ
ràng:
- Chuyện ông anh dặn, tôi đâu dám không làm? Yên tâm đi!
Tôi thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, chơi với cái gã này thực là vui vẻ, không
giống Hoàng Lực, chỉ là đồ thùng rỗng rêu to, mang được hàng đi rồi là
không nhắc gì tới chuyện tiền nong nữa.
Về việc vì sao Hoàng
Chính Long thường từ chối những buổi tiếp khách trong giới làm ăn thì
sau đó tôi đã biết đáp án: Nghe nói ngày trước Hoàng Chính Long cũng ăn
chơi điên cuồng lắm, cho đến một ngày anh ta tới hộp đêm, điện thoại di
động tắt máy, đúng lúc anh ta đang chơi điên cuồng nhất thì người nhà bị nạn. Vợ anh ta cùng hai cô con gái sinh đôi ngồi xe từ Tiên Thủy về
nhà, vì trời tối, đường mưa trơn trượt nên đến đường Hương Đảo thì xe bị lật, hai cô gái chết ngay tại chỗ, người vợ chết trên xe cứu thương.
Sau đó, Hoàng Chính Long kiểm tra điện thoại của vợ, trong vòng năm phút sau khi xe bị lật, vợ anh ta đã gọi cho anh ta năm cuộc, ngoài ra có
một cuộc gọi cấp cứu. Tuy rằng Hoàng Chính Long có nghe điện thoại cũng
không thể thay đổi được sự thực rằng họ bị lật xe và qua đời, nhưng anh
ta luôn cho rằng chính vì mình ham chơi, hơn nữa lại tắt máy nên anh ta
mới mất đi ba người thân thiết nhất trong cuộc đời, đây là sự trừng phạt mà Thượng đế dành cho anh ta. Để chuộc tội, từ đó về sau anh ta tin vào Thiên chúa, không còn ra vào những chốn ăn chơi, thời gian rảnh rỗi,
anh ta nghiên cứu về các giáo điều trong Kinh Thánh, hạn chế tối đa các
bữa tiệc làm ăn.
Chuyện này do Lisa kể cho Lưu Hân, Lưu Hân có thời gian rảnh đã gọi điện thoại báo cáo với tôi. Tôi biểu dương Lưu Hân:
- Đám nhân viên nghiệp vụ của công