Tình Yêu Không Mật Mã

Tình Yêu Không Mật Mã

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323544

Bình chọn: 8.00/10/354 lượt.

thành tinh rồi!”

Hàn Hiểu ngồi ở sofa gần đó đang chậm rãi gặm táo, mắt

nhìn Vodka. “Con Vodka này nhà chị hằng ngày đều bảo vệ chị rất chặt, ngay cả

động vào, nó cũng không cho.”

Tô Cẩm đặt miếng xương vào trong đĩa của Vodka rồi lấy

tờ giấy ăn Hàn Hiểu đưa cho để lau tay. “Chị đang trong chế độ đặc biệt… không

phải an toàn là điều quan trọng nhất sao?”

Hàn Hiểu bĩu môi, vừa nhìn Vodka gặm xương một cách

ngon lành vừa nói: “À, dự án ở thành phố C của em, chị nghe thấy một số lời đồn

thổi, em có muốn biết không?”

Tô Cẩm hơi ngạc nhiên. Cô biết Hàn Hiểu không phải là

người thích quan tâm đến chuyện không liên quan đến mình, chị nhắc đến “lời đồn

thổi”, lẽ nào lại liên quan đến mình?

“Là như thế này”, Hàn Hiểu nói, “dự án của Hải Công

chugn1 ta, do lực lượng kỹ thuật không đủ phải giao một phần công việc cho bên

ngoài nhận thầu đúng không?”.

Tô Cẩm gật đầu.

“Bên ngoài muốn nhận thầy phải tham gia đấu thầu theo

quy định của công ty đúng không?”

Tô Cẩm lại gật đầu.

Điều này trước khi đến Hải Công cô cũng đã biết. Về cơ

bản, những dự án lớn đều thực hiện hình thức này, bởi vì nhiều nguyên nhân nên

phải san bớt một số công việc cho bên ngoài nhận thầu. Dự án ở thành phố C,

trên thực tế là một thí điểm Hải Công đem một bộ phận kỹ thuật của mình về làm

dự án ở đại lục. Lực lượng kỹ thuật có hạn nên không thể làm hết toàn bộ dự án.

“Phần công việc bên ngoài nhận thầu của dự án ở thành

phố C đều giao cho công ty kỹ thuật tên là Trương Hoàn làm.” Mặc dù trong phòng

không còn ai khác. Hàn Hiểu vẫn hạ giọng nói nhỏ: “Nghe nói không thông qua đấu

thầu, khi lãnh đạo dự án họp, đại diện của họ cũng có mặt. Người phụ trách dự

án nói, công ty này đã hợp tác với Hải Công nhiều lần, chất lượng cũng đảm

bảo…”.

Tô Cẩm lại gật đầu một lần nữa.

Cô mới tham gia vào dự án này, vài lần họp cũng không

gặp người của Trung Hoàn. Nhưng cô cũng không hào hứng với việc Trung Hoàn

tham gia vào dự án, điều này vốn dĩ không phải là vấn đề khiến cô phải lo lắng.

“Phần do em phụ trách…” Tô Cẩm chau mày nhớ lại. “Hình

như chỉ có phần lắp đặt bên chiết xuất là do họ phụ trách. Trình độ của họ như

thế nào?”

Hàn Hiểu lắc đầu. “Điều này không phải là dễ nói. Chị

chỉ biết tổng giám đốc của Trung Hoàn là một người rất lợi hại, lại rất giỏi

lấp liếm những sai trái của mình. Năm ngoái cũng óc một dự án, kỹ thuật bên họ

và kỹ thuật bên mình, chính là Tiểu Hứa, do có tranh chấp về bản vẽ, kết quả là

tổ chức một cuộc họp, vị tổng giám đốc này cũng tham gia, đập bàn ầm ầm, mắng

Tiểu Hứa đến mức cậu ta chảy nước mắt.”

Tô Cẩm ngạc nhiên. “Lẽ nào vì thế nên Tiểu Hứa phải đi

làm dự án ở Thượng Hải?”

Hàn Hiểu gật đầu. “Vì thế em phải cẩn thận một chút.

Người ta hợp tác với Hải Công không phải là một, hai nam, là cây đại thụ, lại

có hậu thuẫn, nếu có mâu thuẫn gì thì em cũng phải cố mà nhẫn nhịn.”

Tô Cẩm lặng đi, cúi đầu rồi nói: “Nếu như em sai, nhất

định em sẽ chịu nhẫn nhịn”.

Hàn Hiểu nhếch miệng cười, trong lòng ít nhiều cảm

thông. Cô biết cô gái này sẽ nói như vậy. Có lẽ bởi suy nghĩ giống nhau nên mối

quan hệ giữa họ mới tốt như vậy.

Hàn Hiểu nhìn cô, dường như thấy nét gì đó của mình

thời trẻ. Rõ ràng biết phía trước sẽ gặp khó khăn nhưng vẫn đi đến cùng. Cô

nghĩ: Tuổi trẻ thật bàn lĩnh, cho dù gặp khó khăn thì vẫn có bản lĩnh để đối

chọi đến cùng.

Hàn Hiểu nhếch môi cười. “Không phải đã định ngày kia

mới đi rồi, vì sao lại đổi thành ngày mai?”

Đây hoàn toàn chỉ là thuận miệng nói ra để chuyển chủ

đề, nhưng sau khi nghe thấy vậy, Tô Cẩm cúi đầu, mặt mày ủ rũ, mãi mới nói:

“Ngày mai… là ngày Ngạc Lâm đính hôn. Nhỡ em không chịu được mà chạy đến xem

thì không phải là mất mặt lắm sao?”.

Hàn Hiểu đứng dậy thì chợt lặng người đi. Tô Cẩm vội

vàng chạy lại đỡ cô, vội vã hỏi: “Không sao chứ? Không sao chứ?”.

Hàn Hiểu lắc đầu, vuốt tóc Tô Cẩm, tức giận nói:

“Không nên quan tâm đến chuyện của người đàn ông đáng bỏ đi đó, cũng may đã có

cô gái ngốc nghếch khách hứng hộ em rồi. Nếu sống cùng anh ta thì nửa cuộc đời

còn lại của em sẽ toàn là đau khổ mà thôi”.

Tô Cẩm vội vàng gật đầu. “Đúng, đúng, sư phụ dạy rất

phải, gặp loại người đàn ông như vậy, nhất định phải tránh xa.”

Hàn Hiểu không yên tâm, lén theo dõi thái độ của cô.

“Em đừng có trước mặt chị nói một đằng, trong lòng lại nghĩ một nẻo. Nếu thực

sự không để ý thì cần gì phải cố ý tránh xa?”

Tô Cẩm buồn rầu nói: “Đã không để ý rồi. Nhưng… trong

lòng vẫn không thể…”.

Hàn Hiểu lại vuốt tóc cô. “Ngoan, lúc nào về chị giới

thiệu cho một người tốt. Cao hơn, đẹp trai hơn, tài giỏi hơn anh ta, sau đó

chúng ta sẽ dắt anh ấy đi dạo trước cửa nhà người đàn ông đáng ghét kia.”

“Nghe giống như Vodka vậy.” Tô Cẩm cười phá lên, trốn

khỏi bàn tay cô. “Sao nghe giống như kiểu Lục Hiển Phong nói thế. Có điều gì

thú vị lắm sao?”

Hai mắt Hàn Hiểu sáng lên, đang muốn nói gì đó thì

nghe thấy tiếng Hình Nguyên xen vào. “Nhắc đến Hiển Phong, tại sao cậu ấy không

đến nhỉ?”

Ăn xong bữa tối mà Lục Hiển Phong cũng không xuất

hiện.

Nghĩ đến lúc chiều gọ


Ring ring