Tình Yêu Bên Trái

Tình Yêu Bên Trái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322813

Bình chọn: 10.00/10/281 lượt.

ả ngày chỉ chọc

ghẹo em thôi.”

Anh chau mày hỏi: “Em vẫn còn nhớ?”.

Cô gục đầu vào ngực anh, nước mắt rưng rưng: “Nhớ, anh

nói, tất cả đều chẳng vấn đề gì… chỉ cần thật lòng yêu nhau, thì tất cả những

điều ấy đều không phải là khó khăn. Chỉ cần em yêu anh…”

Anh ôm cô thật chặt: “Đừng bao giờ đẩy anh đi nữa nhé,

cả đời này đừng rời xa anh nhé.”

Cô khe khẽ gật đầu, miệng nhoẻn cười mà nước mắt vẫn

rưng rưng: “Về sau, anh muốn em làm gì em sẽ làm như vậy. Anh nói em và mẹ anh

phải cùng nhau chung sống hòa bình, em cũng sẽ làm như vậy. Anh muốn em và mẹ

không cãi nhau, em sẽ không cãi nữa, em sẽ ngoan ngoãn không nói gì. Chỉ cần

anh nói gì, em cũng sẽ nghe theo anh.”

Hách phu nhân chỉ cảm thấy mắt mình ươn ướt, hình như

là rơi lệ. Bà gắng hết sức ngẩng đầu lên, ép ngược nước mắt vào trong. Tiểu nha

đầu đáng ghét này, tuy hay lớn tiếng cãi lại, thái độ chồng chất sai lầm, trong

mắt chẳng tôn trọng người lớn tuổi, nhưng tính cách của nó và của con trai bà

lại giống hệt nhau.

Lẽ nào đây giống như điều mọi người thường hay nói,

đồng tính thì hút nhau?

Trước đây, cô ta đã làm những việc gì thì giờ đây cũng

nên nghiêm túc xem xét lại. Rốt cuộc việc gì là đúng, việc gì là sai.

Hách phu nhân gắng sức diễn một trò chơi, bà đứng một

bên kêu gào thảm thiết. Gia Tuấn và Gia Mĩ coi giữ một bên, thỉnh thoảng lại

gào lên một hai câu, nội dung là Hách phu nhân không ổn, cần phải đi cấp cứu.

Bọn bắt cóc ở bên ngoài nghe thấy có chút sững sờ, cho đến khi tiếng la hét của

họ gần như không còn phát ra âm thanh, mới cẩn thận mở cửa thò đầu vào bên

trong nhìn trái nhìn phải.

Gia Mĩ từ lâu đã không thể chờ đợi, không để cho hắn

nhìn kỹ, liền túm lấy cổ hắn lôi vào trong phòng. Gia Tuấn dùng khuỷu tay đập

cho hắn một cái, hắn liền ngất luôn. Những tên bắt cóc khác ở bên ngoài thấy

đồng bọn đi vào mà không có động tĩnh gì, thì ồn ào cả lên. Tự nhiên có đi mà

không trở lại. Chúng lần lượt thò đầu vào, đều bị Gia Mĩ và Gia Tuấn xử lý hết.

Gia Mĩ nhìn những tên bắt cóc đang nằm hôn mê đầy trên

đất, bắt tay với Gia Tuấn: “Hợp tác thành công.”

Gia Tuấn cười tít mắt, tiến sát đến trước mặt cô: “Nếu

thật sự là cảm ơn anh, thì phải gọi anh một tiếng “ông xã” mới được.”

Gia Mĩ không thèm để ý đến lời nói ngọt xớt của anh,

cô đi ra ngoài tìm sợi dây thừng để trói những tên bắt cóc lại mới được. Cô tìm

thấy một cái điện thoại ở trong đó, liền bấm 110 để báo cảnh sát. Hách phu nhân

đã lờ mờ hiểu ra, thì ra bọn họ có thể thoát hiểm dễ dàng như vậy.

Gia Tuấn ghé sát vào tai Gia Mĩ thì thầm: “Em đã sớm

nghĩ đến kế sách thoát ra khỏi đây rồi đúng không?”.

Gia Mĩ cười rạng rỡ: “Đương nhiên, em là ai chứ? Em

chính là Trình Gia Mĩ nổi tiếng nhất đấy,”

Gia Tuấn ôm lấy cô: “Vậy sao em không dùng sớm một

chút? Lại đứng nghệt ra ở đây cùng với con chuột?” Gia Mĩ cười tít mắt: “Em

muốn ở cùng với mẹ anh một chút, xem bà rốt cuộc là người như thế nào.”

“Anh biết em rồi.” Gia Mĩ quét mắt nhìn bọn bắt cóc

đang nằm trên đất: “Kỳ thực xử lý bọn chúng chỉ là việc nhỏ.” Anh cười ha hả:

“Bạn gái của anh thật là lợi hại.”

Gia Mĩ không để ý anh, đi ra ngoài căn phòng xem xét

địa hình, cuối cùng cũng thở dài, thì ra thật sự là một nơi hoang vu hẻo lánh.

Cô xách một thùng nước, dội lên mặt một tên bắt cóc trong bọn chúng cho tỉnh

lại, hỏi rõ địa chỉ rồi gọi cho 110. Cả ba người ngồi chờ, đợi cảnh sát đến.

Vận số như một canh bạc, nếu không thắng thì sẽ thua.

Hà Văn Hiên tay run run nhìn cảnh sát đứng đầy ở trong phòng, hôm nay đã thua

rồi. Anh có nằm mơ cũng không thể nghĩ đến lão già ấy lại đi báo cảnh sát.

Một đồng nghiệp của cảnh sát đột nhiên gọi điện thoại

tới nói đã tìm thấy bọn bắt cóc, nói có người chủ động gọi điện đến báo án. Hà

Văn Hiên quả thực không dám tin, đến bên vườn hoa gọi điện cho đại ca của hắn,

anh ta nói: “Ngươi mau đi càng nhanh càng tốt xem con tin thế nào rồi.”

Một chiếc còng đột nhiên chụp vào tay hắn, đồng chí

cảnh sát sắc mặt không biểu cảm nhìn hắn nói: “Hà luật sư, anh biết chúng tôi

sẽ nói gì chứ?” Một viên cảnh sát rút ra tờ lệnh bắt giữ: “Chúng tôi đã theo

dõi đại ca Đỗ Sinh của xã hội đen, có rất nhiều tình huống muốn nhờ Hà luật sư

hợp tác giải quyết.”

Hắn chỉ cảm thấy mồ hôi trong lòng bàn tay rịn ra ướt

sũng, dường như đến cả điện thoại cũng không cầm vững nữa. Đồng chí cảnh sát

lại nói: “Căn cứ vào yêu cầu của ông cụ, căn phòng này đã được lắp máy theo dõi.”

Hắn ngẩng đầu đưa mắt nhìn bốn phía xung quanh, nổi giận, thì ra cảnh sát đã

lắp máy theo dõi trên đầu một ngọn cây trong vườn hoa.

Đồng chí cảnh sát khẽ cười: “Những lời anh vừa nói,

đồng nghiệp của chúng tôi đều nghe rất rõ, cho nên phiền Hà luật sư ngoan ngoãn

hợp tác.” Hợp tác cùng với cảnh sát, bọn xã hội đen nhất định sẽ không bỏ qua

cho anh, nhưng nếu như không hợp tác với cảnh sát, thì phiền phức càng lớn.

Hắn nghĩ đi nghĩ lại một hồi, rồi cất giọng khàn khàn

nói: “Được, tôi sẽ hợp tác cùng với các anh.”

Đỗ Sinh đại ca ở bên kia nghe thấy rõ mồn một, hắn vội

vàng cúp điện thoại bảo mọi người c


XtGem Forum catalog