
người khách bên cạnh tự động lảng
tránh, để lại mấy bàn trống xung quanh, hình thành một không gian nhỏ vừa vặn
phù hợp để tôi và cô ta nói chuyện.
Tôi nghĩ, nếu cô ta móc một xấp tiền từ cái túi Hermes của
cô ta ném lên mặt tôi, tôi tuyệt đối sẽ không giống những cô gái vừa trong sáng
vừa cương quyết đẩy tiền về như trên TV hay diễn. Ai nỡ lòng nào từ chối tiền
cơ chứ.
Nhưng vị phu nhân này thấy tôi đi tới chỉ ung dung hỏi: “Muốn
ăn gì? Mì trộn?”
Tôi nghĩ vợ cả nhà có tiền thật không dễ chơi, ngay cả hỏi một
câu cũng cá tính như thế.
Tôi nói: “Cho một bát mì thịt bò là được.” Tôi dừng một chút
lại bổ sung: “Sợi nhỏ.”
Phu nhân gật đầu, vẫy tay, chủ quán trước giờ luôn có vẻ mặt
như ai nợ tiền vui vẻ chạy tới hỏi: “Ngài muốn dùng gì?”
Phu nhân nói: “Cho hai bát mì thịt bò sợi nhỏ.” Chủ quán lại
vui vẻ khom người chạy đi.
Phu nhân chậm rãi chớp chớp đôi mắt. Tôi luôn cho rằng động
tác chớp mắt đẹp đẽ này là nhờ hậu trường làm chậm, hoặc là diễn viên cố ý diễn
làm vậy, hôm nay mới biết có người trời sinh thanh thoát, ngay cả chớp mắt cũng
khác người bình thường.
Cô ta nói: “Khẩu vị của chúng ta cũng giống nhau. Trước đây
khi còn đi học tôi cũng thích ăn mì thịt bò sợi nhỏ.”
Tôi hiểu ý của cô ta khi nói từ “cũng”, lập tức tỏ thái độ
nghiêm trang nói: “Chuyện đó, tổng giám đốc Lục, giữa tôi và tổng giám đốc Tần
chỉ đơn thuần là quan hệ mua bán, hơn nữa quan hệ này đã kết thúc cách đây
không lâu. Cô nhìn cô đi, bề ngoài xinh đẹp, trang phục bắt mắt, như tiên nữ
giáng trần, so với cô, tôi chỉ là mây bay trên trời, tôm tép dưới đáy sông, cây
cỏ ven đường. Cô yên tâm, tôi tuyệt đối không có ý định tranh giành cái gì.”
Cô ta chậm rãi nhấp một ngụm trà, thoáng nhíu mày, không biết
là bất mãn với cốc trà hay với lời nói của tôi: “Cô Lô, cô khách sáo rồi. Tôi
chưa từng lo lắng về chuyện đó. Đối với tôi, đàn ông tìm phụ nữ ở bên ngoài thì
biện pháp quyết liệt nhất là ly hôn với người đàn ông đó, hành vi hai người phụ
nữ tranh giành một người đàn ông này, tôi không có hứng thú.”
Tôi hận không thể lập tức quỳ xuống, tôn cô ta là thần tượng
của tôi.
Tôi nói một cách tôn thờ: “Cô nói đúng lắm, nếu Tần Thiệu có
ý đồ gì khác, cô nhất định phải ly hôn với anh ta, đừng chần chờ.”
Phu nhân nói: “Tiếc rằng hiện giờ tôi không ly hôn được. Nếu
không đã không tìm tới cô.”
Tôi nghiêng ngả trong lòng: “Tổng giám đốc Lục, cô đánh giá
tôi quá cao rồi. Khả năng của tôi cô cũng đã biết, viết luận văn còn được, muốn
tôi vì dân trừ hại hay gì đó, tôi còn kém xa.”
Phu nhân nhàn nhạt nở nụ cười, đôi mắt hai mí chớp một cái,
nói: “Yên tâm, Lục Khinh Thiên tôi đời này đã nhìn lầm Tần Thiệu, sao có thể
nhìn lầm người khác. Cô Lô, cô có thể đối phó được với Tần Thiệu, trên thế giới
này không ai thích hợp hơn cô.”
Tôi nghĩ gần đây khả năng tiềm ẩn của tôi liên tiếp được Tần
Thiệu và phu nhân này khẳng định, cái đuôi sắp vểnh lên trời rồi.
Phu nhân tiếp tục nói: “Chỉ cần cô nghe tôi kể câu chuyện
này, tôi tin cô sẽ hoàn toàn phối hợp với tôi để hành động.”
Tôi nghĩ, cô cũng chẳng phải con gái Hạ Vũ Hà bên hồ Đại
Minh*, lấy đâu ra chuyện cũ để kể cho tôi nghe, nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn chờ
cô ta lên tiếng.
* Con gái Hạ Vũ Hà bên hồ Đại Minh: là Hạ Tử Vy trong phim
Hoàn Châu Cách Cách.
Phu nhân chậm rãi uống trà, nói tiếp với tôi: “Nếu tôi nhớ
không sai, bảy năm trước, bố cô là tổng giám đốc công ty điện tử họ Lô có tiếng
phải không?”
Tôi gật đầu.
“Lẽ nào cô không muốn biết vì sao Tần Thiệu nhiều phụ nữ như
vậy lại cố tình chọn cô sao?”
“Hai chuyện này có liên quan tới nhau à?”
“Đương nhiên có liên quan. Trong mắt cô, Tần Thiệu là người
thế nào? Nói một cách khách quan.”
Hai bát mì nóng hổi đặt trên bàn, hai chúng tôi không ai động
đũa. Hơi nóng bốc lên mù mịt, sắp khiến tôi không nhìn rõ gương mặt đối phương.
Tôi suy nghĩ một chút, nói: “Tần Thiệu là kiểu người tàn nhẫn,
hung ác, độc địa, thô bạo, không từ thủ đoạn, nhưng nhạy cảm, tinh tế, làm việc
quyết đoán.”
Phu nhân cười cười, nói: “Tôi không nhìn lầm, cô Lô không hổ
là cành vàng lá ngọc nhà họ Lô, nhìn nhận vấn đề rất đúng trọng tâm. Không sai,
Tần Thiệu là một người không từ thủ đoạn, có thù tất báo. Năm đó, bố cô từng đắc
tội anh ta trên thương trường, vì trả thù, anh ta không tiếc hợp tác với công
ty Lục Dương chúng tôi, tổ chức lại toàn bộ tập đoàn, hơn nữa, để giành sự tín
nhiệm của nhà chúng tôi, anh ta còn kết hôn với tôi, thế lực lớn mạnh, cuối
cùng anh ta khẩn cấp sắp xếp thân tín vào công ty nhà cô nhằm thu thập một lượng
lớn tư liệu, trong thời điểm tình hình tài chính của quý công ty xuất hiện lỗ hổng
nghiêm trọng nhất, anh ta đột nhiên báo với cục thuế chuyện quý công ty trốn
thuế, tất cả công việc bị gián đoạn, bị thanh tra, ngân hàng cũng đình chỉ khoản
vay của quý công ty. Lần thanh tra kéo dài liên tục mấy tháng. Cô cũng biết, một
khi nguồn tài chính đã ngừng, tất cả công xưởng phải ngừng sản xuất, công trình
nghiên cứu cũng phải bỏ dở, những ngành kinh doanh giống như sản phẩm điện tử
này một kh