Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tàn Bạo Khốc Nương Tử

Tàn Bạo Khốc Nương Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325554

Bình chọn: 9.5.00/10/555 lượt.

việc cần, không thì đừng mang, được không?”

“Được.” Hắn nói xong cười gian xảo, “Đáp ứng ta một

điều kiện, ta sẽ không mang.”

“Điều kiện gì?”

“Hôn ta một cái.”

“Hả?” Bạch Mạn Điệp nhảy rồi vòng tay của hắn, nhìn từ

trên xuống dưới, “Đại ca, huynh bị trúng tà sao? Câu vừa rồi là huynh nói.”

Đánh chết nàng cũng không nghĩ nam nhân cứng nhắc cổ hủ như Đông Phương Vũ cũng

nói được mấy lời ngả ngớn thế này.

Nàng không biết, nam nhân nào khi ở cạnh người mình

yêu mến cũng đều có thay đổi.

Đông Phương Vũ cười tinh quái nhìn nàng, “Là ta nói.”

Bạch Mạn Điệp cố ý làm ra vẻ suy nghĩ một hồi lâu,

“Được rồi.” Lợi dụng lúc hắn không để ý, trên môi hắn nhẹ nhàng lướt qua một

cái.

Đây là lần đầu tiên nàng chủ động hôn hắn, tuy rằng

chỉ là hôn nhẹ, nhưng đủ để Đông Phương Vũ tâm thần dao động. Ngón tay hắn lướt

qua chỗ nàng vừa hôn, cười nhẹ một cái.

Bạch Mạn Điệp ở trên người sờ soạt nửa ngày, cuối cùng

cầm lấy cái kéo, cắt bỏ một lọn tóc, lấy khăn tay bao lại, “Cái này cho huynh.”

Đông Phương Vũ nhận lấy, “Cái gì?”

Ai đó dõng dạc nói, “Tín vật định tình.” Nàng thực sự

không thể tìm ra được vật gì làm vật định ước.

Đông Phương Vũ cất vào, sau đó đưa cho nàng một vật,

“Nhận đi, đây là tín vật của ta.”

“A?” Bạch Mạn Điệp lùi về sau mấy bước, “Ách, đại ca,

vật này có phải rất quý giá hay không, huynh giữ lại dùng đi.” Đây là vật tượng

trưng cho thân phận của hắn, là sáo ngọc theo hắn đã nhiều năm, nàng làm sao

nhận được?

“Không được sao?”

“Không phải, là muội không thể nhận, vật này quá quan

trọng. Nếu huynh đưa muội vật này, không phải muội nên đưa kim kiếm cho huynh

sao? Chúng ta đều là người trong giang hồ, sao lại đem vũ khí tùy tiện tặng cho

người khác?”

Đông Phương Vũ thu lại sáo ngọc, năm ngón tay thon dài

cầm sáo ngọc đặt ở sau lưng, “Nàng thích làm người trong giang hồ sao?”

Bạch Mạn Điệp suy nghĩ một chút, lách đầu, “Không

thích.”

“Vô tranh sơn trang, vô tranh với đời, ta cũng muốn

cuộc sống như vậy.” Hắn trong lời có hàm ý khác.

Bạch Mạn Điệp ngẩn người, lập tức mừng rỡ túm lấy y

phục của hắn, “Huynh nói… huynh cũng không muốn làm người trong giang hồ, muốn

cùng muội không tranh sự đời.”

“Thiên hạ đệ nhất thì đã sao? Ta không thích làm người

trong giang hồ. Nếu trên đời đã không có Thánh linh châu, ta chỉ muốn quay về

làm Đông Phương Vũ.”

“Đại ca, muội có một đề nghị.”

“Nói đi.”

“Ở gần Thương Mang trấn tìm một làng, sau đó xây vài

phòng nhỏ, sau khi chúng ta thoái ẩn, cùng với Lăng Tương, nhị muội phu cùng

nhau ở đó. Đương nhiên, nếu tam muội nguyện ý đi cùng thì càng tốt.” Nhị muội

phu của nàng nghề nghiệp đặc thù, lấy lão bà rồi sợ rằng không thể tiếp tục làm

nữa. Để phòng ngừa cừu nhân trả thù, đánh không lại hắn thì nhằm tới lão bà,

biện pháp tốt nhất vẫn là thoái ẩn giang hồ đi.

“Vô Tranh sơn trang ở đâu?”

Bạch Mạn Điệp hưng phấn phát biểu ý kiến, “Đây là muội

muốn chúng ta đến một làng ẩn cư, gọi nơi đó là Vô Tranh sơn trang. Giang hồ

mọi người đều biết chúng ta ẩn cư tại Vô Tranh sơn trang, nhưng lại không biết Vô

Tranh sơn trang ở đâu, như vậy mới là an toàn nhất. Hách hách, huynh cũng có

thể tiếp tục làm Kim lão bản của huynh. Nếu muốn nhớ tới những ngày náo nhiệt,

cứ quay về Thương Mang sơn trang, nhớ tới những ngày không màng danh lợi thì

quay về làng, thật tốt.”

Bạch Mạn Điệp lén cười hề hề, “Hay nhất là ở gần Quân

Tùy Phong, muội tùy thời có thể khi dễ hắn.”

Nghĩ đến bộ dạng bị khi dễ của Quân Tùy Phong, Đông

Phương Vũ bắt đầu thông cảm cho hắn.

“Sau khi nàng khỏi bệnh, chúng ta cùng nhau đi tìm

làng.” Kiến nghị của nàng thực sự không tệ.

“Không cần đâu, nhị muội cùng nhị muội phu sớm có ý

định thoái ẩn giang hồ đúng không? Thế cứ để hai gia hỏa kia đi làm. Hai người

họ sau khi thành thân có phải không chuyện gì làm? Ở nhà rảnh rỗi đến mốc meo

a? Nhiều lắm thì cho bạc để hai người tìm chỗ ở. Ách, hay nhất là khai khẩn vài

mẫu đất, muội có thể trồng rau, nuôi gà. Đến lúc đó chúng ta mỗi ngày đều có

thể ăn rau sạch, hơn nữa còn là tự mình trồng nha. Chúng ta còn có thể nuôi cá,

công tác bảo vệ môi trường ở cổ đại rất khá, cá ở khe suối không bị ô nhiễm.

Nếu như không có việc gì, chúng ta có thể đi dạo ngoại thành, đến tối cùng nhau

ngắm sao…” Người này bị mách vọng tưởng chứng vô cùng trầm trọng.

“Được.” Đông Phương Vũ cũng bắt đầu mơ tưởng tới những

ngày tháng như vậy.

“Đại ca, chúng ta hiện giờ đi đâu? Đột nhiên không có

mục tiêu rồi.”

“Trở lại Thương Mang trấn, hai muội muội nàng đều ở

đó.” Để điều chế giải dược cho hắn. Mấy ngày trước hắn đã thu được bồ câu đưa

tin, nếu không vì Thánh linh châu thì đã sớm quay về Thương Mang trấn rồi.

“Tại sao? Không tìm Quỷ Y à?”

“Trời đất bao la, biết đi đâu tìm. Thiên Cơ các cùng

Hàn Phi nhất định giúp ta tìm hắn, tin tưởng rất nhanh sẽ có tin tức.” Có tổ

chức tình báo đệ nhất thiên hạ cùng thiên hạ đệ nhất bộ khoái đích thân ra tay,

Quỷ Y tuyệt đối chạy không thoát.

Bạch Mạn Điệp thì thào nói, “Hơn nữa, còn có Minh Cung

hỗ trợ mà.”

“Chúng ta bây giờ đi đâu?” Lần này nàng t