
không cho Chân Hy biết việc này? Lẽ nào cô
ta lại gặp phải chuyện rắc rối gì nữa chăng? Nhưng như thế thì mắc mớ gì đến
mình chứ? Còn nữa, sao cô ta lại hẹn ở Super Hall nơi tôi yêu thích nhất? Những
dấu hỏi không ngừng ngọ nguậy trong đầu tôi. Nhưng tôi vẫn quyết định thản
nhiên đến điểm hẹn một phen, để xem cô ta lại muốn giở trò trống gì?
Từ xa, tôi
đã trông thấy Thân Ân Thể đang ngồi ở một vị trí gần cửa sổ. Bằng tâm mà nói,
cô ta đích thật là một cô gái nổi bật. Nếu tôi không từng nhìn thấy một bộ mặt
khác không ai biết của cô ta, có đánh chết tôi cũng không dám tin một cô gái
trang nhã thế này mà là một người từng trải.
“Chào cậu!”
Tôi rất khách sáo mỉm cười chào hỏi, rồi ngồi xuống cái ghế ở đối diện với Thân
Ân Thể. “Ồ…” Cô ta hiển nhiên như mới từ trong trạng thái trầm tư thoát ra, có
chút hoang mang mà chỉnh lại tâm trạng trên khuôn mặt mình. “À, chào cậu!” Chẳng
mấy chốc cô ta lại khôi phục vẻ điềm đạm thường ngày của mình, rồi ngoắc tay gọi
phục vụ.
“Xin chào
hai cô, xin hỏi hai cô dùng chi ạ?” Nhân viên phục vụ vẫn lễ phép như mọi khi
mà hỏi chúng tôi. “Cho cô ấy một phần bánh vòng bọc đường và một bánh kem bơ sữa
trái cây. Gọi vậy được không? Cinrella?” Thân Ân Thể vừa gọi món vừa trưng cầu
ý kiến của tôi. Tôi không biết nên đồng ý hay không gật gật đầu. Nhưng… sao cô
ta lại biết được tôi thích ăn bánh vòng bọc đường và bánh kem bơ sữa trái cây
nhỉ? “Tôi cũng lấy một phần y như thế. Cậu còn muốn uống gì nữa không?”
“Không.” Tôi lắc tay từ chối, trong lòng cứ không ngừng thắc mắc: Sao Thân Ân
Thể lại gọi cùng món với mình nhỉ? Lẽ nào cô ta cũng thích mấy món đó?
“Lúc trước
đến đây với Chân Hy, cậu ấy lúc nào cũng nhắc tôi gọi hai món đó. Cậu ấy cứ
luôn mồm nói Cinrella thích ăn bánh vòng bọc đường và bánh kem bơ sữa trái cây
lắm.” Thân Ân Thể có vẻ buồn rầu không ngừng dùng muỗng khuấy ly cà phê trong
tay mình rồi nói tiếp. Nói đến đây, chợt vẻ mặt của Bút Thúy Nhi trở nên nghiêm
túc: “Cinrella. Lòng đố kị của con gái có khi đáng sợ lắm phải không?” “Có lẽ vậy!”
Tôi hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ, e dè trả lời.
Thân Ân Thể
nhẹ nhàng thở phào một hơi, tinh thần có chút bi thương nói: “Mỗi lần ở bên
Chân Hy, tôi đều bị áp lực đến từ cậu uy hiếp…” “Tôi?” Tôi kinh ngạc. “Mặc cho
Chân Hy đi đến đâu, cậu ấy lúc nào cũng nói về những hồi ức liên quan đến cậu,
từng việc một thổ lộ nói hết ra ngoài…”
Nhân viên
phục vụ nhanh lẹ bê khay thức ăn để trên bàn ở trước mặt chúng tôi: “Mời hai cô
dùng.”
Thân Ân Thể
nói tiếp: “Cinrella. Thật ra cậu có biết không? Món mà tôi thích cũng là bánh
vòng bọc đường và bánh kem bơ sữa trái cây đấy, trước giờ vẫn thế. Nhưng mỗi lần
đến đây, tôi đều không gọi mấy món này, vì tôi sợ rằng cậu ấy sẽ lại liên tưởng
đến… cậu và những hồi ức ở đây giữa các cậu…”
“Có lẽ do cậu
suy nghĩ quá nhiều rồi.” Tôi cố tỏ vẻ điềm tĩnh khuyên nhủ Thân Ân Thể. “Không
đâu… Cinrella, xin cậu hãy nghe tôi nói, được không?...” “Cậu cứ nói đi!” Ánh mắt
cầu khẩn của Thân Ân Thể khiến cho tôi tình nguyện trờ thành khán thính giả.
“Cinrella, thật lòng mà nói, lúc trước tôi rất căm ghét cậu, cũng như cậu rất
căm ghét tôi vậy. Trời sinh lòng đố kị và dục vọng chiếm hữu của một người con
gái, họ không thể nào dung nạp được việc một người con gái khác xuất hiện trong
tâm trí của người con trai mà mình yêu. Đây là lẽ thường tình.” Tôi bất giác gật
đầu, tỏ vẻ đồng ý với quan niệm này. “Tôi từng cho rằng, với điều kiện của mình,
việc giữ lấy trái tim của một người con trai là một việc vô cùng dễ dàng. Sự thật
cũng như thế, tất cả con trai trên thế giới này đều ham mê sắc đẹp phù phiếm,
tôi chỉ khẽ ngoắc ngoắc ngón tay thôi, thì họ liền như sói như cọp vồ qua
ngay.”
Trong ánh mắt
hiện giờ của Thân Ân Thể đang lan tỏa ra một luồng khí áp tàn bạo, lạnh lùng đến
nỗi có thể đưa người khác xuống địa ngục… Trong đầu tôi bất giác lại hiện lên cảnh
tượng cô ấy cướp giật ở trên đường xảy ra ở lần trước, không thể kìm nén được
mà run lẩy bẩy… Sao cô ta lại căm thù đàn ông thế này? Dường như còn muốn giết
họ tận gốc nữa. Nếu vậy… Còn tình cảm cô ta đối với Chân Hy phải giải thích thế
nào? Lẽ nào Chân Hy cũng là một con mồi săn của cô ta chăng?
“Cho đến
khi gặp được Chân Hy… Tôi mới cảm thấy cuộc sống của mình có hy vọng… Tôi quyết
định sẽ sống thật tốt với cậu ấy, sẽ vì cậu ấy mà thay đổi bản tính. Nhưng… Tôi
không có cách nào khống chế được mình.” Thân Ân Thể trong lòng như kích động,
hai tay ôm lấy mặt mình, cố gắng điều chỉnh lại tâm trạng.
Tôi càng
nghe càng khó hiểu hơn. Phải chăng cô ấy có bí mật không thể nói cho người khác
biết chăng? Cô ta nói cuộc đời của mình trước khi gặp được Chân Hy không hề có
một chút hy vọng? Nếu vậy, đã gặp được Chân Hy rồi đó, vậy mà tại sao cô ta vẫn
chưa chịu trở thành một người tốt chứ? Cô ta làm mấy việc xấu xa đó, mục đích
là gì chứ? Theo lý, cha cô ta là một nhà doanh nghiệp tiếng tăm, cô ta đâu cần
phải vì tiền làm ra những việc ngốc đó chứ. Rốt cuộc cô ta là một người thế nào
vậy?
Tôi cẩn thậ