
trước cổng tòa nhà uất Kim Hương, còn anh
tiếp tục rảo bước về phía khu Hoa Thủy Tiên đợt hai. Anh đã đi vụt qua em, mà
chẳng có dũng khí để hỏi em số điện thoại, có lẽ đây là điều mà này anh đã sai.
Hỡi người con gái anh không biết tên, hôm đó làn gió mơn man mang theo hương
hoa quế nở muộn ngọt ngào, làn tóc đen mượt xõa ngang vai, buông trên chiếc áo
sơ mi trắng, trông em thanh khiết dịu dàng như một đóa sen trắng. Anh không
biết tên họ của em, cũng chẳng rõ em đã lập gia đình hay có bạn trai chưa.
Nhưng nếu em cũng như anh, sống cô độc và lặng lẽ trong thành phố phồn hoa
nhưng hoang lạnh này, em hãy liên lạc với anh nhé!
Không phải anh muốn đường
đột làm phiền em, anh chỉ cảm thấy rằng, nếu có duyên, hai linh hồn đang đơn
độc được ở bên nhau có thể sẽ làm thay đổi cả thế giới - thế giới của hai ta.
Còn giả như em đã là một người vợ hay một người bạn gái của ai đó thì hãy coi
những dòng bày tỏ này là một sự hiểu nhầm dễ thương. Trong xã hội thực dụng và
rõ ràng như hiện nay, hành động này của anh xem như quá ấu trĩ, quá hoang
đường, nhưng xin em chớ hoài nghi lòng chân thành của anh.
Đêm nay, anh lại bước qua
cổng khu nhà uất Kim Hương, tiết thu lành lạnh, lá vàng rải thảm, chỉ không thể
nhìn thấy hình bóng em, hình bóng đã xuất hiện trong cuộc đời anh như ánh sao
băng rực sáng. Có lẽ chẳng bao giờ em đăng nhập vào diễn đàn của tiểu khu, có
thể em vĩnh viễn không đọc được bài viết này của anh, có thể chúng ta từ đây
không bao giờ gặp lại. Mong em nhận lời chúcphúc lặng lẽ của anh, anh chúc em
bình an, hạnh phúc, về già, có khi nào hồi tưởng lại quá khứ, mong em hãy nhớ
vào buổi tối đầu thu, có người con trai đã nhìn em đắm đuối bằng ánh mắt nóng
bỏng, yêu thương.
Nếu may mắn bài viết này
đến được với em, nhất định em phải liên lạc với anh nhé. Bởi anh tin ánh mắt
của số phận, của cảm giác khi nhìn nhau sẽ ghi một dấu ấn rằng ta mãi mãi thuộc
về nhau.”
Tạ Nam cúi nhìn chiếc áo
khoác len cài cúc mình đang mặc, chiếc áo này do chính tay mẹ cô đan, họa tiết
trang trí rất thời trang và tinh tế, rồi cô vuốt vuốt mái tóc suôn mềm xõa
ngang vai của mình, hiểu ra tại sao Hứa Mạn lại bắt quen với mình. Nhưng dù cô
có lạc quan về bản thân đến mấy cũng không thể cho rằng mình “thanh khiết dịu
dàng như một đóa sen trắng”, còn chưa nói đến việc cô mua chiếc Citroen vào hôm
mồng 1 tháng 10, từ đó không đi chuyến xe bus số 530 nữa.
Song tình cảm thắm thiết
trong sáng thể hiện qua bức thư trên vẫn khiến cô xúc động, thậm chí còn có
chút hy vọng mình là nhân vật chính trong câu chuyện ấy, ít ra cô không cần
phải đi dự cái buổi Đại hội nhân duyên để kiếm vận may nữa. Nghĩ đến đây, cô
bỗng cảm thấy có phần tự trách mình vì cái lối suy nghĩ thực dụng kia, thật
không xứng với tình cảm chân thành của người viết thư. Bức thư đã thu hút đông
đảo sự quan tâm của những người tham gia diễn đàn, phía sau tiêu đề còn có chữ
“HOT” đỏ chói, số lượt truy cập xem thư đã vượt quá con số năm nghìn, lượng
comment cũng rất nhiều. Có người viết rằng: “Tấm chân tình của tác giả thật
trong sáng, trời đất sẽ chứng giám”, có người cảm thán: “Hóa ra trong cuộc sống
này vẫn còn tồn tại tiếng sét ái tình”, lại có người nói: “Nếu cô gái trong thư
đã lập gia đình thì mang trọng tội rồi đó”, còn có người mách nước: “Tốt nhất,
bạn hãy quay lại chờ ở nơi đã gặp cô ấy, như vậy có phải hiệu quả hơn không,
haha”, người khác động viên: “Dũng cảm lên, nếu gặp lại cô ấy, đừng ngần ngại
đến làm quen nhé!”, có người lên tiếng kêu gọi: “Những người hàng xóm bên chung
cư uất Kim Hương ơi, hãy cung cấp chút manh mối nào đi, để tác giả bức thư sớm
hoàn thành tâm nguyện”, một người khéo léo trách cứ: “Tác giả thừa chất văn
nghệ tinh tế, nhưng lại thiếu đi năng lực hành động, có thể sẽ lại tuột mất cơ
hội”, có người suy đoán: “Theo như miêu tả thì có vẻ hơi giống cô gái tầng một
bên đơn nguyên (*) kế nhà tôi”...
Tạ Nam càng xem càng thấy
thú vị, cô lấy nickname “Người bên uất Kim Hương”, rồi gửi một comment, chúc
tác giả bức thư sớm tìm được tình yêu đích thực của mình. Đã nhiều năm rồi, cô
không dùng QQ, ngần ngừ một lát, cô đăng nhập số QQ trước đây của mình. Đưa
chuột đến cột mật mã, những dãy số xen với ký tự đó vẫn nằm trong lòng cô, các
ngón tay nhanh nhẹn bấm phím mà không nghe theo sự chỉ đạo của lý trí.
Thật ngạc nhiên, cô vẫn
đăng nhập được vào địa chỉ QQ ấy, nhưng tất cả các địa chỉ trong đó đều không
sáng đèn. Cô đưa lời yêu cầu gia nhập nhóm cư dân tiểu khu, yêu cầu nhanh chóng
được chấp nhận.
Nhóm QQ này có tên là
“Gia đình lớn bên hồ”, gồm hơn một trăm thành viên. Tạ Nam vừa gia nhập, đã
nhận được lời chào hỏi nồng nhiệt từ những người đang online, quản lý nhóm có
nickname “Khủng long bạo chúa” gửi luôn cho cô một cái ôm hôn thắm thiết.
“Hoan nghênh người đẹp
hàng xóm mới gia nhập. Oa, QQ sáu số à, thật là đáng ghen tỵ.”
Tạ Nam buồn cười đáp trả:
“Tôi đâu phải người đẹp, tôi là ‘Khủng long ba sừng’”.
“Hoan nghênh gia nhập tập
đoàn khủng long, chị là người vừa bắt quen với em ở c