
ệm lực thiện
nam tín nữ này rồi.
Thứ tiên duyên này đều phải
xem vào duyên phận. Có tu sĩ tích lũy cả đời cao lắm cũng chỉ đủ đến khi luân
hồi được làm người phú quý, công danh phúc lộc. Có tích đức mấy đời nhưng không
đủ tu vi thì cũng khó mà thành tiên.
Còn có vài người xui xẻo
hơn, vất vả tích đức mấy đời đến khi tiên duyên đến, tu vi cũng đủ nhưng lúc độ
kiếp lại bị sấm sét đánh tan mất...
Dĩ nhiên, việc đó đối với
Xảo Nhi chỉ là chuyện rất xa xôi. Nhiệm vụ quan trọng của cô hôm nay chính là
trọng chấn Quan Thiên Uyển. Dù lần trước đánh một trận với Thúy Vi Sơn, đối
phương cũng không chiếm được lợi lộc gì. Nhưng Quan Thiên Uyển gần như đã đặc
tội với cả giới Đạo Môn.
Vì không muốn để Quan Thiên
Uyển tiếp tục lớn mạnh. Thúy Vi Sơn đã liên hiệp với mọi người ở Đạo Môn mở ra
một đạo quán ở cách đó không xa gọi là chi nhánh Thúy Vi Sơn.
Kể từ đó, đa số khách hành
hương đều đến nơi này, cắt đứt đường làm ăn của Quan Thiên Uyển.
Phàn Thiếu Cảnh làm như vậy
cũng có nguyên nhân. Bởi vì Quan Thiên Uyển và Thúy Vi Sơn đường xá xa xôi nên
hắn không tiện đi lại. Còn công lực hôm nay của Xảo Nhi đã tiến rất nhanh, hắn
tự biết mình không phải đối thủ của cô. Đương nhiên cũng không muốn kinh động
đến đám quân yêu quái của Quan Thiên Uyển.
Nhưng việc thiết lập chi
nhánh ở đây, thứ nhất có thể cắt đứt kế sinh nhai của Quan Thiên Uyển, tránh
được việc dân chúng mù quáng đi theo đám quân yêu quái này. Thứ hai có thể cứ
cách vài ba ngày lại đến thăm Phàn Thiếu Hoàng.
Đối với việc lần này, Quỷ Xa
và Mắt Đỏ đã đưa ra nhiều phương pháp đối phó. Quỷ Xa kiên quyết cho rằng nên
ngược đãi Phàn Thiếu Hoàng, ném vỏ hạt dưa, vỏ đậu phộng, vỏ hạt dẻ và bánh
bao, bánh màn thầu, bánh mì vào trận.
Mắt đỏ lại cho rằng Quan
Thiên Uyển nên cho hai gã tiểu yêu đến chi nhánh Thúy Vi Sơn trà trộn vào khách
hành hương. Rồi trước mắt mọi người hóa thành yêu quái ôm bắp đùi Phàn Thiếu
Cảnh gào rú. Lúc đó khách hành hương sẽ cho rằng ai là kẻ nuôi yêu vật ngay!
May là Xảo Nhi cũng biết hai
kẻ này đều là chuyên gia tào lao không thể tin. Cứ thế trôi qua mấy ngày, ba đồ
đệ Xảo Nhi cũng đã bắt đầu hơi mất kiên nhẫn "Sư tôn, ngài xác định lần này
Quan Thiên Uyển sẽ có khách hành hương sao?"
Người mở miệng đương nhiên
là Thiên Quyền. Khai Dương cũng không nhịn được nữa "Chúng ta đã ở Quan
Thiên Uyển ngây ngốc vài ngày rồi. Một người khách hành hương cũng không thấy,
chỉ có đám gây rối thì ngày ngày..."
Xảo Nhi cũng nhìn về phía
đại đệ tử Diêu Quang của mình. Cô tương đối hài lòng với người đệ tử này, vì
hắn rất thông minh. Ban ngày hắn tranh giành canh giữ hậu viện, buổi tối thì
canh giữ cửa trước. Đạo lý rất đơn giản. Như có người muốn đến lật quán đập
phá, nếu đến ban ngày thì chắc chắn sẽ quanh minh lỗi lạc trực tiếp làm ầm ĩ ở
cửa trước nên hậu viện an toàn; Nếu là đêm hôm khuya khoắc đến tất nhiên là kẻ
nham hiểm xảo trá, khẳng định sẽ chui vào cửa sau đánh lén nên cửa trước an
toàn...
Diêu Quang suy nghĩ nghiêm
túc rất lâu về vấn đề của sư tôn đưa ra "Chúng ta cần phải làm một việc
lớn long trời lở đất mới có thể trọng chấn lại uy danh khi xưa của Quan Thiên
Uyển."
Thật ra việc long trời lở
đất có rất nhiều việc có thể làm, nhưng Xảo Nhi suy nghĩ rất lâu... Cô cũng
không thể dẫn một đám quân kinh dị đi tấn công Thúy Vi Sơn.
Đối với việc lần này Mắt
Xanh vô cùng thẳng thắn, nó viết chữ trong của Xảo Nhi: Lật quán, anh giúp em
áp trận!
Thế là Xảo Nhi không còn lo
lắng gì nữa -- Dù mình thiếu kinh nghiệm nhưng ai có thể là đối thủ của Mắt
Xanh?
Cho nên bọn họ vô cùng tràn
ngập tự tin với trận chiến này.
Thậm chí lực lượng của họ
cũng rất ít. Xảo Nhi chỉ dẫn ba người đệ tử đi xuống Quan Thiên Uyển.
Thiên Quyền và Khai Dương
cùng đi theo cô, còn Diêu Quang thì ở yên tại đại điện. Thiên Quyền và Khai
Dương đều khó hiểu "Đại sư huynh, huynh không đi chung với sư phụ
sao?"
Diêu Quang lắc lắc ống xăm
"Sư huynh ở đây chờ các đệ."
Kết quả, Xảo Nhi dẫn theo
Thiên Quyền và Khai Dương vừa đi không lâu đã quay về -- Quần áo của Thiên
Quyền và Khai dương đều làm từ linh khí của Quan Thiên Uyển. Mặc dù dẫn theo
hai tên đệ tử xinh đẹp xuất sắc trần truồng đến chi nhánh Thúy Vi Sơn cũng
khiến cho thanh danh Quan Thiên Uyển vang xa. Nhưng cuối cùng... thể diện thì
sao?
Xảo Nhi tìm quần áo cho ba
đồ nhi thay một lần nữa. Diêu Quang cũng đi theo đội. Nhóm bốn thầy trò lại đi
trở ra Quan Thiên Uyển.
Trong làng chài cũng không
có thay đổi nhiều. Hiện tại đang giữa tháng mười, chính là mùa cá hố và cá
hường. Thuyền bè của ngư dân cũng đều bận rộn không ngớt. Nhắc đến cũng đúng
lúc, tuy làng chài này bé nhỏ, nhưng mùi vị cá hường sinh sống tại biển này rất
ngon. Nên mỗi khi đến mùa lại cung cấp cá biển cho cả khu vực Hoàng Thành.
Rất nhiều món ăn tại các tửu
điếm trong vùng đều dùng không ít lượng cá ở đây làm món chính. Cho nên từ
tháng mười đến tháng mười hai hằng năm, ở đây luôn luôn náo nhiệt ngày đêm.
Xảo Nhi dẫn ba đồ đệ đi một
vòng thôn Đại Quyển cách Quan Thiên Uyển không