Người Yêu Ơi, Đi Nào!

Người Yêu Ơi, Đi Nào!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326264

Bình chọn: 9.00/10/626 lượt.

ăn mòn máu thịt của nó.

Nếu cương thi không phải chiến thần thì nó đã trở thành bộ xương khô từ lâu. Nó

biết, mỗi một tấc da thịt đau đớn nó đều biết. Máu của Nữ Bạt đã không còn

nguyền được nó vĩnh viễn trong bóng tối nữa. Lần thanh tu này nó đã hoàn toàn

thành công, nhưng lại khiến nó có một cảm giác sau khi thành công đã mất đi tất

cả.

Nó ngồi một mình trên đỉnh núi, mùi thơm thoang

thoảng trên người đã bị mùi máu thay thế. Trong tay nó vẫn còn cầm chiếc ví

tiền nho nhỏ, nó mở lòng bàn tay ra ngắm nhìn tỉ mỉ.

"Khụ... A di đà phật, thí chủ định ngồi

ở đây làm hòn vọng thê sao? Tục truyền ở Đồ Sơn có hòn vọng phu. Thế thì bần

tăng sẽ mang thí chủ đến đó để phối thành một đôi nhé."

Mắt Xanh quay đầu lại nhìn thấy Quan Thế Âm vẫn

cầm bình cam lộ, tóc đen áo trắng, thần quang lượn lờ như cũ. Ngọn núi này cũng

được hưởng phúc trạch của hắn nên tăng thêm vài phần tiên khí.

Mắt Xanh cũng không để ý đến hắn. Mặc dù hiện tại

nó đã suy yếu cực độ, ngay cả Phàn Thiếu Cảnh chưa thăng thiên cũng có thể giết

nó. Quan Thế Âm vẫn không có tự giác chậm rãi bước đi thong thả và ngồi xuống

bên cạnh Mắt Xanh "Hống, tôi và cậu làm giao dịch nhé?"

Đôi mắt sâu thẳm của nó vẫn nhìn vào đường may

thêu tỉ mỉ trên chiếc ví tiền như không nghe thấy.

Quan Thế Âm liền bắt đầu than thở "Ôi, ôi,

thôi, thôi. Bần tăng còn tưởng rằng người thêu cái ví này còn đẹp mắt hơn

nó."

Vừa nói xong thì hắn lại quay đầu muốn bỏ đi.

Cuối cùng cương thi mắt xanh cũng cất lời "Có ý gì?"

Giọng nói của nó khô khốc, trong đôi mắt xanh

thẳm ảm đạm giống như mưa gió kéo đến kịt trời. Quan Thế Âm cúi người kề vào nó

"Làm giao dịch, bần tăng sẽ khiến cho tình duyên đã đứt của cậu và Cống Hề

thí chủ có thể nối tục lại."

Cương thi mắt xanh đứng dậy "Cô ấy đang ở

đâu?"

Quan Thế Âm rút cành dương liễu trong lọ ra ngắm

nghía, một hồi lâu mới nói "Không hỏi điều kiện à?"

"Ta không cần biết điều kiện. Nhưng nếu như

mi dám gạt ta..."

Quan Thế Âm tiếp lời "Cậu sẽ san bằng tam

giới."

Cương thi mắt xanh trợn to mắt "Ta sẽ bóp

chết mi ngay tức khắc."

"Ặc!" Quan Thế Âm lại lắc đầu

"Cống Hề thí chủ đã tự chôn xuống thủy châu khiến cho sông Tam Đồ bị vỡ

đê, nhân gian thương vong. Hống, nếu như từ nay về sau cô ấy chỉ còn là một

người bình thường, phải trải qua sinh lão bệnh tử, không thể thoát khỏi lục đạo

luân hồi thì cậu còn yêu cô ấy hay không?"

Cương thi mắt xanh chỉ lặp lại câu nói khi nãy

"Cô ấy đang ở đâu?"

Quan Thế Âm đưa một vật cho nó, cũng là một tờ

giấy tư mệnh mỏng được xé trong cuốn sổ sinh mệnh. Cương thi mắt xanh xoay

người muốn bỏ đi thì Quan Thế Âm lại gọi nó "Trẻ con loài người không thể

yêu đương đâu!"

Khách hành hương của Quan Thiên Uyển vẫn nối liền

không dứt. Diêu Quang đã chôn cất sư tôn Cống Hề chân nhân ở phía sau núi. Quan

Thiên Uyển vẫn hoạt động như thường. Hắn ta còn biết kinh doanh hơn Xảo Nhi.

Phần lớn khách hành hương thường lui tới đều cam tâm tình nguyện cho thêm tiền

hương hỏa. Quan Thiên Uyển mất đi Xảo Nhi tựa như cũng không bị ảnh hương gì,

cũng như lúc ban đầu mất đi Phàn Thiếu Hoàng vậy.

Quan Thế Âm đứng trên bờ cát lay cây tiền. Việc

này đã trở thành công việc hằng ngày của hắn. Phàn Thiếu Hoàng bàng quan ngồi

trong trận pháp, có một tiên liêu (người là đồng liêu, tiên là tiên liêu) như vậy hiển nhiên là chuyện

chẳng vẻ vang gì.

Quan Thế Âm lại hồn nhiên không buồn chú ý

"Bạn tiên à! Nghĩ đến cô nhóc kia đặt cây này ở đây cũng thật rất có thâm

ý. Nếu không phải như thế thì bần tăng làm sao ngày ngày đến đây thăm cậu được.

Cậu có thấy vậy không?"

Nhắc tới Xảo Nhi, mép của Phàn Thiếu Hoàng lại lộ

ra một nụ cười. Hắn nhìn nấm mồ chôn bên cạnh trận pháp, trong mắt thậm chí có

sự ấm áp, trong lời nói cũng mất đi sự khinh thường ban đầu "Một người ngu

cũng chỉ làm được vài việc ngu xuẩn."

Quan Thế Âm lay cây tiền xong lại ngồi xuống tán

cây nghiêng bình Thu Lộ Bạch trước trận pháp. Mặc dù hắn hay lang thang không

vào khuôn phép nhưng hắn cũng không bao giờ vượt qua phép tắc của Phật gia.

Không dính vào rượu nên không thể nào cùng uống với Phàn Thiếu Hoàng.

Phàn Thiếu Hoàng uống rượu rồi nói "Mi độ

cho cô ta luân hồi rồi hả?"

Quan Thế Âm đang cuốn tấm vàng lá lại thổi, một

hồi lâu mới đáp "Ừ, lúc cô ấy qua Vong Xuyên kêu tôi chuyển đến cậu lời

cám ơn."

Phàn Thiếu Hoàng cười khẩy. Sau khi đoán số mệnh

của Xảo Nhi xong, hắn kêu Phàn Thiếu Cảnh đi tìm Quan Thế Âm. Với lỗi lầm Xảo

Nhi phạm phải, cho dù thần giới không làm khó thì Xảo Nhi cũng tất nhiên phải

lưu lạc vào đường súc vật. Chỉ là con nhóc ngốc kia làm sao lại biết được điều

này?

"Thật ra thì với thành tích của cô nhóc

kia" Quan Thế Âm vỗ vỗ vò rượu "Cậu cũng dốc không ít công sức

nhỉ."

Cổ thần Ứng Long uống rượu rồi khịt mũi "Đồ

đệ tôi dạy ra thì không có gì để bàn cãi."

Trong lời nói rất đắc ý. Quan Thế Âm liền bất mãn

"Nghĩ lại thật là bất bình. Cậu hại cô ta lâu đến thế, vậy mà cô ta vẫn

còn chuẩn bị cho cậu Thu Lộ Bạch đủ mười năm. Tôi chống đỡ hậu quả cô ta gây ra

tốn hao vô số thiệ


Old school Swatch Watches