
nó, mua chuộc trái tim của cún.
Đối diện Tô Tiểu Đường và Phương Cảnh Thâm không xa là một bàn của đồng
nghiệp làm chung trong công ty kiến trúc, trong đó có người quen cũ của
Tô Tiểu Đường và Phương Cảnh Thâm.
Khương Hoa, Thư Điềm, Lâm Tuyết, còn có Tống Minh Huy đã từ bỏ công ty đã phá
sản của mình thành lập, ủi xìu chạy tới làm lại từ đầu.
Đang ăn, Lâm Tuyết đột nhiên như phát hiện ra đại lục mới, đẩy Thư Điềm ở bên cạnh, "Các cậu đoán tớ nhìn thấy ai?"
Người đàn ông ngồi bên cạnh đang thể hiện dáng vẻ lấy lòng, bởi vì là lãnh
đạo nên không thể không giả vờ xã giao, cả tối tâm tình Thư Điềm cũng
không tốt, nghe có tin như thế cũng có chút hứng thú hỏi: "Ai thế?"
"Phương Cảnh Thâm!" Lâm Tuyết kích động trả lời.
Vừa nghe tên này, không chỉ Thư Điềm ở bên cạnh cô mà, Khương Hoa và Tống
Minh Huy ngồi đối diện cũng nhịn không được nghiêng đầu liếc mắt một
cái.
Sắc mặt Thư Điềm thay đổi; nghĩ cái gì đó, hết hứng thú, vẻ mặt còn ngán
ngẩm, "Phương Cảnh Thâm thì Phương Cảnh Thâm thôi, có cái gì mà kích
động!"
"Các cậu nói tới ai thế?" Bên cạnh có đồng nghiệp không biết tình hình tò mò hỏi một câu.
Khương Hoa cười cười, thần thần bí bí nói, "Nhân vật năm đó làm mưa làm gió
trường đại học bọn tôi! Người tình trong mộng của toàn bộ nữ sinh."
Thư Điềm xuy một tiếng.
Khương Hoa lập tức mở miệng nói: "Năm đó còn có một thời gian tình cảm với Tiểu Thư của chúng ta mà!"
"Hả?" Người bên cạnh càng cảm thấy hứng thú, "Lúc ấy Tiểu Thư ở trường học
khẳng định cũng rất được hoan nghênh đó! Nghe nói năm đó là hoa khôi
giảng đường mà!"
Sắc mặt Thư Điềm hơi thay đổi.
Lâm Tuyết thấy mặt cô ta như thế lại có chút không ưa, không phải chuyện
với Phương Cảnh Thâm đã qua mất tháng rồi sao, lâu thế rồi còn gì mà nói chứ. Vì thế, thâm ý nói: "Phương Cảnh Thâm có gì hay để nói chứ, truyền thuyết chân chính phải là bạn gái bây giờ của cậu ta mới đúng."
"Sao lại nói như vậy? Bạn gái cậu ta lẽ nào còn ưu tú hơn so với hoa hậu giảng đường của chúng ta sao?"
"Ha ha, hoàn toàn ngược lại; bạn gái của cậu ta là người béo phì 100 kg!
Hơn nữa còn bị Tống Minh Huy đá!" Lâm Tuyết nói xong còn cố ý liếc Tống
Minh Huy ngồi đối diện một cái.
Từ sau khi chia tay, Lâm Tuyết khắp nơi đối nghịch với anh ta, Tống Minh
Huy thiếu chút nữa nghỉ việc ở công ty, nhưng lại không tìm được chỗ tốt hơn đành phải nhẫn nhịn, khổ không nói lên lời, bởi vì lần trước vì
chuyện Tô Tiểu Đường, hiện giờ ngay cả Trịnh Phương cũng xa cách với anh ta, Tống Minh Huy giống như cún không thèm để ý đến bánh bao.
Lâm Tuyết nói câu khơi mào, thành công dẫn đến sự quan tâm của đồng nghiệp, liên tiếp nhìn qua bàn Phương Cảnh Thâm.
"Không thể nào? Nói đùa chứ?"
"Đùa à! Người đàn ông kia ưu tú như thế sao lại có thể hẹn hò với người phụ nữ như thế?"
"Ha ha, không thể như thế; hơn nữa còn bị tiểu Tống bỏ rơi.... Thẩm mỹ thật kỳ lạ?"
"Với lại vị ngồi đối diện cậu ta... Chắc không phải là nhân vật truyền kỳ mọi người nhắc tới chứ?"
Lâm Tuyết nghe vậy buồn bã nói, "Thú vị là ở chỗ này, câu chuyện của hai
người đó lan truyền rất kỳ diệu, luôn nói gì mà ân ái, thân mật, thậm
chí có tin đồn là sắp kết hôn, nhưng giờ thì sao?"
Thư Điềm vốn không vui vẻ khi bị người ta đánh vào mặt, lúc này nghe được
lời này lập tức hưng phấn cùng phe với kẻ địch, "Thân thiết như vậy
khẳng định quan hệ không tầm thường! Vừa nãy còn nhìn thấy Phương Cảnh
Thâm đút cô ta ăn gì đó đấy!"
Lời này nói vô cùng chua xót, quen biết lâu như vậy anh ta còn chưa từng
đối xử với cô thân thiết như vậy, chẳng qua không quan tâm người phụ nữ
kia là ai, chỉ cần không phải là Tô Tiểu Đường là được, bị người phụ nữ
như Tô Tiểu Đường đánh bại thật quá mất mặt, vì việc này cô sắp bị người ta cười nhạo đến sắp chết rồi.
Tống Minh Huy cũng suy nghĩ, suy đoán nói: "Bọn họ có thể đã chia tay không?"
Khương Hoa lắc lắc đầu, chắc chắn nói, "Không có khả năng, tuy rằng từ lần
trước tụ tập đến giờ tôi chưa gặp Tiểu Đường, nhưng vừa gặp Phương Cảnh
Thâm hôm qua, nói là sẽ nhanh chóng kết hôn với Tô Tiểu Đường, còn mời
tôi lúc đó nhất định phải đến uống rượu mừng!"
Sắc mặt Tống Minh Huy lại trầm xuống.
"Chuyện gì đã xảy ra thế?" Có người hoài nghi hỏi.
Thư Điềm cười lạnh, "Còn chưa đủ rõ ràng sao? Cho dù bây giờ không chia tay nhưng xem kiểu này cũng nhanh chóng chia tay thôi?"
Lâm Tuyết nhún nhún vai, "Tôi đã nói chuyện này không khoa học, Phương Cảnh Thâm có khi thấy mỹ nữ nên nhất thời nổi hứng..."
Khương Hoa lại không tin tưởng, anh ta luôn cảm thấy Phương Cảnh Thâm không
giống người như thế, huống chi ngày hôm qua biểu hiện của cậu ta vô cùng vui sướng, đang trong trạng trái tình yêu cuồng nhiệt, nếu không phải
là thích thật lòng, không có khả năng có vẻ mặt như vậy.
"Ngược lại tôi lại có ý tưởng hay!" Thư Điềm đột nhiên nhanh trí nghĩ ra, lấy
ra di động tìm đúng thời cơ hướng tới bàn Phương Cảnh Thâm chụp tấm ảnh, "Tôi gửi cho Tô Tiểu Đường, xem cô ta phản ứng thế nào!"
"Chuyện này không tốt lắm đâu?" Khương Hoa không đồng ý nói.
Thư Điềm lườm anh ta một cái, "Có cái gì