XtGem Forum catalog
Liệt Hỏa Như Ca

Liệt Hỏa Như Ca

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323424

Bình chọn: 10.00/10/342 lượt.

p nơi chọn ra những mầm

non có tư chất nổi bật nhất, tận tâm bồi đắp, liên tục không ngừng nghỉ

vì một thế hệ mới của Liệt Hỏa sơn trang.

Y không uống rượu cũng không dùng thức ăn, chỉ tập trung tinh thần lắng nghe Mộ Dung Nhất Chiêu nói chuyện.

Từ tay phải của Liệt Minh Kính trở xuống.

Vị thứ nhất chính là tam đệ tử của Liệt Hỏa sơn trang - Cơ Kinh Lôi.

Vị trí này trước kia do Ngọc Tự Hàn ngồi, nhưng từ khi y rời trang rồi, Cơ Kinh Lôi được đôn lên thay thế. Cơ Kinh Lôi cao lớ n tráng kiện, mắt

sáng như sao, miệng lưỡi thẳng thắng, cực trọng chính nghĩa, trên giang

hồ vốn có tên có tuổi. Vũ khí của y rất đặc biệt, chính là một đôi Lưu

Tinh chùy nặng ước tám mươi cân, khi giơ lên lại nhẹ nhàng như gió cuốn.

Tửu lượng của y rất cao, tay ôm cả một vò rượu, há miệng uống ừng ực.

Vị thứ hai chính là Như Ca. Nàng c ả người khoác xiêm y đỏ tươi, ánh lên

làn da ngọc ngà trong suốt, đôi mắt to đen lay láy, long lanh xinh đẹp.

Tay nàng giữ lấy bôi rượu sóng sánh đặt nơi khóe môi, do dự chẳng biết

có nên uống hay không.

Rượu rất cay.

Nàng cảm giác không hề dễ nếm.

Thế mà từ khi yến tiệc bắt đầu đến giờ, Chiến Phong cứ từng bôi, từng bôi không ngừng cạn sạch.

Y uống không nhanh, nhưng cứ tì tì không dứt và lại uống rất nhiều.

Điều đáng nói là ngày thường, y vốn chẳng phải kẻ hám rượu.

Đang trong lúc ngập ngừng.

Chén rượu của Như Ca đột nhiên bị một bàn tay xinh đẹp như thủy tiên đoạt lấy.

Tuyết say sưa nhấm nháp rồi bình phẩm:

-Thơm quá đi mất…

Như Ca trợn mắt nhìn y:

- Trước mặt ngươi không phải cũng có rượu hay sao?

Tuyết cười quyến rũ:

- Nhưng mà chỉ có chén rượu này là đã chạm qua môi nàng mà thôi. Nàng

không bi ết có nên nổi giận hay là phớt lờ y đi, suốt cả ngày cứ bị y

trêu chọc một cách chẳng biết vô tình hay cố ý như vậy, thần kinh nàng

sớm đã bị mất cảm giác cả rồi.

Tuyết cười khanh khách, ghé sát nàng bảo:

-Nha đầu, son môi nàng dùng là mùi quế hoa phải không? Ngọt ngào lắm đó!

Như Ca tức giận đến hai má đỏ ửng:

- Mau câm miệng lại cho ta!

Tuyết cười đến gập người:

- Trông kìa, xấu hổ rồi kìa!

Tiếng nói của y ấm áp dễ nghe, bốn bên mọi người đều bất giác nhìn sang.

Chiến Phong cũng ngẩng đầu lên. Ánh m ắt của y tối tăm không đáy, khẽ lướt

ngang gương mặt đang ửng đỏ của Như Ca, thân thể dường như thoáng chút

cứng đờ nhưng rất nhanh lại tiếp tục lạnh lùng uống rượu.

Lúc Như Ca nhìn y.

Nàng chỉ trông thấy được viên bảo thạch màu lam sẫm nơi tai phải của y.

Dáng vẻ của hai người đều không thoát khỏi tầm mắt của Liệt Minh Kính. Ông

hài lòng vu ốt râu mỉm cười, vết sẹo đao dữ tợn trên gương mặt cũng trở

nên hiền hòa một cách lạ thường. Ông phất tay lệnh cho đội nhạc ngừng

tấu, lại cho toàn bộ vũ công lui ra, hướng xuống mọi người Liệt Hỏa sơn

trang lúc này đã im phăng phắc, lên tiếng:

-Đêm nay, nhân lúc mọi người tề tụ đông đủ trong trang, ta có một chuyện vui muốn tuyên bố…

Như Ca ngước nhìn phụ thân, bất thần…

Nàng phát hiện ra ông sắp sửa nói điều gì!

Trái tim nàng đột nhiên co thắt dữ dội!

Không được!

Thời cơ này quả thực không được!

Nàng buột miệng thốt lên…

- Cha!

Tiếng kêu của Như Ca vang khắp sảnh đường yên tĩnh, có vẻ hết sức đột ngột!

Liệt Minh Kính ghé mắt trông về phía nàng, chờ đợi nàng tiếp tục.

Trên đời này chỉ duy nhất một người có thể cắt ngang khi ông đang nói chuyện, đó chính là đứa con gái vàng ngọc của ông.

Duệ Lãng trợn mắt lạnh lùng nhìn Như Ca.

Với y, không ai có thể xen ngang khi Liệt Minh Kính lên tiếng, cho dù có là nữ nhi của trang chủ đi chăng nữa.

- Cha…

Trái tim Như Ca như bị mấy chục cánh tay bóp nghẹn, nàng định can gián phụ thân, chỉ là…

Nàng đồng thời lại không muốn ngăn cản.

Chiến Phong dường như không chút để tâm đến.

Mái tóc xoăn màu xanh đen của y ánh lên những tia u ám.

Y vẫn đang uống rượu.

Như Ca hít vào một hơi, chuyện đã đến lúc phát sinh thì nên để nó phát

sinh, cứ dai dẳng kéo dài thời gian không bằng cứ dứt khoát như vậy cho

xong.

Nàng siết tay lại.

Móng tay bấu chặt vào lòng.

-Cha, người nói tiếp đi.

Liệt Minh Kính lớn giọng cười to, tóc râu rậm rịch như tuyết tung bay phần

phật: - Phong Nhi và Ca Nhi t ừ nhỏ vốn là thanh mai trúc mã với nhau,

tình cảm sâu đậm, đến nay cả hai đều đã trưởng thành, ta tuyên bố -

Tháng sau bọn họ sẽ thành thân!

Như Ca ngồi tại nơi ấy, đột nhiên cảm giác mọi thứ bỗng trở nên im ắng một cách khác thường.

Nàng có thể trông thấy phụ thân đang nói chuyện.

Nàng có thể trông thấy Cơ sư huynh vừa mừng rỡ vừa ngạc nhiên chúc phúc cho nàng.

Nàng có thể trông thấy mọi người đang vui vẻ cười to.

Nàng thậm chí còn có thể cảm giác được ở phía bên tay phải, Tuyết đột nhiên đánh đổ rượu ra khỏi chén.

Có điều, nàng lại không thể nghe thấy thanh âm của bọn họ.

Vậy mà, nàng có thể nghe rõ từng âm thanh than thở đang không ngừng vọng đến từ hồ sen hoang phế nơi xa kia.

Nàng cảm thấy yên tĩnh vô cùng.

Nàng dùng chút hô hấp còn lại của mình chờ đợi Chiến Phong ở phía đối diện.

Chiến Phong.

Trong mớ âm thanh mừng vui, hoan hỉ ấy.

Chầm chậm ngẩng đầu lên.

Đôi tròng mắt đ