Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Kim Ốc Hận

Kim Ốc Hận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211500

Bình chọn: 9.5.00/10/1150 lượt.

ng kinh hãi quỳ xuống, miệng lí nhí bái chào. Trần A Kiều khẽ

mỉm cười, thản nhiên nói, “Tất cả đứng lên đi!”

“Mẫu thân”, Lưu Mạch bật thốt, rốt cuộc cũng cảm giác rằng

mình đã trở về nhà.

“Mạch Nhi”, A Kiều kéo con trai lại, nhìn ngắm cẩn thận.

Nàng tiễn con đi đã được hơn một năm, trong lòng nhớ nhung khôn xiết. Đôi khi

nàng kinh ngạc nhìn gương mặt của Lưu Triệt nằm bên gối, bần thần ngơ ngác. Hai

cha con bọn họ có những nét giống nhau y hệt.

“Mạch Nhi, da con cháy nắng, cũng cao lớn hơn.” Đến bây giờ,

lòng nàng mới chùng xuống.

Lưu Mạch cười để lộ ra hàm răng trắng bóng, “Mẫu thân thì vẫn

trẻ trung xinh đẹp như xưa.”

“Ồ!” Diễn Na hơi bước về phía trước, mỉm cười nghiêng đầu ngắm

nhìn, “Trần phu nhân trẻ trung xinh đẹp, nếu không phải nghe A Trinh gọi thì chắc

Diễn Na sẽ coi phu nhân là tỷ tỷ chứ không phải là mẫu thân của A Trinh đấy.”

Tất cả các cung nhân ở chung quanh cùng biến sắc mặt, A Kiều

khá bất ngờ liếc mắt nhìn Diễn Na, mỉm cười, “Cứ gọi ta là phu nhân đi. Vị cô

nương này là…?”

“Mẫu thân”, vành tai Lưu Mạch lại thoáng đỏ, “Vị cô nương

này tên là Diễn Na, phụ thân là người Thân Độc, mẫu thân là người Hán. Cô ấy muốn

trở về Đại Hán thăm quê ngoại.”

Diễn Na nhói lên, cô không hiểu cách xưng hô tôn quý trong

hoàng gia nhà Hán nhưng khí thế mà mọi người vừa rồi bái chào khiến cô ngầm hiểu

được rằng thân phận của Lưu Mạch đích xác là vô cùng tôn quý. Vốn đã cách biệt

thật xa, cho tới bây giờ lại càng xa không thể với tới. Nhưng cô vẫn không cam

lòng, không thể làm gì khác hơn là ra vẻ không biết để được gặp mẫu thân Lưu Mạch

một lần. Lưu Mạch rất nghe lời mẫu thân, nếu được mẫu thân của cậu yêu thích

thì có lẽ còn có một tia hy vọng.

“Sao vậy? Ta nói sai sao?”, cô lúng túng hỏi.

“Diễn Na cô nương”, Lưu Mạch xoay người lại, nghiêm túc nói,

“Khi đi sứ, vì không thể tiết lộ thân phận nên ta dùng tên giả, lấy họ của mẫu

thân. Trên thực tế, họ của ta là họ Lưu.”

Lưu là họ của hoàng tộc Đại Hán, tên húy của Hoàng tử trưởng

Đại Hán này chỉ có một chữ Mạch. Diễn Na gật đầu như hiểu như không, thi lễ với

A Kiều, “Là Diễn Na lỗ mãng rồi, Lưu phu nhân.”

“Không có gì”, A Kiều cười bình thản, “Đại Hán xa cách Thân

Độc cả vạn dặm, cô nương đã trèo non lội suối để hoàn thành ý chí của mẫu thân,

dũng khí thật đáng khen. Đến Trường An rồi đã có dự định gì chưa?”

Diễn Na buồn bã liếc mắt nhìn Lưu Mạch. Về đến Trường An thì

sứ đoàn và thương đội sẽ giải tán. Cô là một người con gái không người thân

không quen đất thì có thể đi đâu được chứ?

A Kiều trông thấy thế liền thầm hiểu, lên tiếng gọi, “Phụng

Gia!”

“Tỷ tỷ”, Thân Hổ tách đám người bước ra.

“Nếu Diễn Na cô nương không có chỗ ở thì đệ hãy dẫn cô ấy về,

nói với nghĩa mẫu rằng ta ủy thác cho bà chiếu cố giúp”, nàng chần chừ một chút

rồi nói thêm, “Nghĩa mẫu dạo này cũng đã lớn tuổi, sức khỏe không tốt. Nếu có

thể thì Phụng Gia ở nhà chăm sóc cho bà mấy năm đi.”

Thân Hổ cũng thấy đắng lòng, gật đầu nói, “Đệ biết rồi.”

Trần A Kiều gật đầu tỏ ý chào Quách Giải, nhận lại Lưu Mạch,

dẫn Lưu Sơ bước lên long xa rồi rời đi. Mọi người lúc này mới dám ngẩng đầu lên

xôn xao bàn luận.

“Ngươi mới vừa đứng kia thật sự là Trần nương nương sao?”

“Chắc là thế. Ta không dám ngẩng đầu lên, nhưng mọi người

tôn kính như thế đối với người thì chắc hẳn là đúng rồi.”

“Thế nhưng tại sao vị nương nương mà bệ hạ sủng ái nhất lại

đến trường đình cơ chứ?”

“Người tới là để đón con trai.”

“Con trai nương nương chính là Hoàng tử trưởng điện hạ nghe

nói là người có hy vọng lớn nhất được thừa kế ngôi vị thái tử vào năm trước.”

“Việc này”, Đường Hạ lưỡng lự một lúc lâu rồi nói, “quá

hoang đường, làm gì có khả năng?”

“Ngũ đại nhân, đường đường là Hoàng tử trưởng điện hạ sắp thừa

kế ngôi vị thì sao lại có thể gia nhập vào sứ đoàn của ta đi sứ Thân Độc, lại

đi cả năm ròng.”

Ngũ Bị cười khẽ, “Tác phong làm việc của Trần nương nương

luôn cao thâm khó lường.”

Đường Hạ tái mặt, nhớ lại mấy lần bất kính với Hoàng tử trưởng

trong hành trình, cảm thấy cuộc đời này dù còn khá dài nhưng với hắn thì đã kết

thúc.

“Không nói chuyện này nữa”, Ngũ Bị thản nhiên, “Nhiệm vụ của

chúng ta là tiếp đãi sứ giả của Thân Độc.”

Sứ giả của Thân Độc vừa nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng vừa

rồi, liền hỏi, “Vị phu nhân vừa rồi thật sự là người phi được Hoàng đế bệ hạ của

quý quốc sủng ái nhất đó sao?” Những chuyện quái lạ quả nhiên không có giới hạn.

“Quả nhiên rất xinh đẹp. Con gái Thân Độc chúng ta cũng rất

xinh đẹp, thế nhưng nàng ta thật sự là mỹ lệ.”

“Chúng ta bội phục hoàng tử điện hạ của các ngươi đã dám ẩn

danh đi sứ đến Thân Độc chúng ta. Đại Hán có hoàng tử điện hạ như vậy thì ngày

sau nhất định sẽ càng thêm phồn thịnh.”

“Dĩ nhiên”, Ngũ Bị không đổi sắc mặt đáp, “Hoàng đế bệ hạ của

chúng ta là vị quân chủ anh minh đệ nhất.”

“Các vị sứ thần, xin mời đi theo ta tới dịch quán.”

“Quách sư huynh!” Thân Hổ ôm kiếm, khẽ mỉm cười, “Đã tới Trường

An rồi thì hãy về nhà đệ chơi vài ngày đi.”

Quách Giải cũng không từ chối, “Nếu không phiền thì đương