80s toys - Atari. I still have
Kim Ốc Hận

Kim Ốc Hận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3213133

Bình chọn: 9.00/10/1313 lượt.

với những thê thiếp trước của Tào Tương, có

điều là vẫn chưa có con trai. Bây giờ cô mang thai thì cũng coi như là giải được

một mối tâm sự.

“Mẫu thân biết rồi!” Lưu Tịnh cau mày nói, “Con đi gọi

Nghiên Nhi đến đây.”

Không nhiều người biết chuyện năm Nguyên Thú thứ hai nhưng

Lưu Tịnh lại coi đó là một mối sỉ nhục. Mặc dù Lưu Triệt sau đó ban thưởng rất

nhiều để thể hiện rằng tình cảm của y đối với tỷ tỷ không hề thay đổi, nhưng một

người tâm khí cao ngạo như nàng ta thì làm sao nuốt trôi được mối hận này. Nàng

ta trăm phương ngàn kế tìm kiếm một người con gái có thể át đi vẻ đẹp của Trần

A Kiều, cuối cùng trời cũng không phụ lòng người, tìm được Lý Nghiên là em gái

của Lý Diên Niên mang về dạy dỗ, chỉ chờ đến sang năm là hiến tặng cho đệ đệ.

Nàng ta hiểu rất rõ đệ đệ của mình, Lưu Triệt tính tình phụ bạc, mặc dù hôm nay

si mê A Kiều nhưng A Kiều dù sao cũng không còn trẻ tuổi, sẽ có một ngày bị y

chán ghét vứt bỏ. Lý Nghiên trẻ trung xinh đẹp chính là vũ khí tốt nhất để

giành lấy ân sủng của Lưu Triệt.

Lưu Tịnh siết chặt nắm tay, nếu cả hai con đường đều không

thông thì Bình Dương này sẽ dựa vào lực lượng của mình mà tạo ra con đường thứ

ba. Quả thật, Lý Nghiên không thể nào đạt được đến mức độ như của Trần A Kiều

và Vệ Tử Phu nhưng thế của Vệ Tử Phu hôm nay đã suy còn A Kiều thì… Lưu Tịnh

tin tưởng rằng chỉ cần Lưu Triệt không sủng ái A Kiều thêm nữa thì Trần A Kiều

sẽ thất bại còn thảm hại hơn cả hồi năm Nguyên Quang thứ năm.

Lưu Tịnh cười nhạt, “Trần A Kiều, ta đã có thể đưa được Vệ Tử

Phu lên để hủy hoại ngươi lần đầu tiên thì cũng có thể đưa Lý Nghiên lên để hủy

hoại ngươi lần thứ hai.”

“Công chúa trưởng!” Ngoài rèm vang lên tiếng con gái thánh

thót như chim oanh rồi một đôi tay mềm mại trắng như tuyết vén rèm lên. Một thiếu

nữ mặc y phục màu đỏ nhạt uyển chuyển bước vào. Cô ngẩng mặt lên, dung nhan tỏa

sáng rạng rỡ khiến châu báu khắp cả gian phòng đều ảm đạm đi mấy phần, ngay cả

Lưu Tịnh là phụ nữ cũng không khỏi động lòng. Người con gái như vậy mới đáng được

gọi là nghiêng nước nghiêng thành. Lưu Tịnh chợt nhớ lại câu hỏi của Trần A Kiều

ở Thượng Lâm Uyển, tại sao A Kiều lại biết đến sự tồn tại của Lý Nghiên? Chẳng

lẽ nước cờ mà nàng ta hao phí hết tâm trí bày ra này lại không đáng một xu

trong mắt người khác.

Lưu Tịnh bất giác quan sát cô gái kia kỹ lưỡng hơn, tuổi

xuân rực rỡ, gương mặt hồng tươi dịu dàng có thể hớp hồn phách bất cứ người đàn

ông nào. Nhưng so với Trần A Kiều thì thế nào? Nàng ta mường tượng lại hình ảnh

người con gái xinh đẹp, lả lướt yêu kiều trong ký ức, cảm thấy do dự.



“Nghiên Nhi!” Công chúa trưởng Bình Dương đưa tay mơn trớn

khuôn mặt mềm mại của Lý Nghiên. Nàng ta nhìn cô gái trẻ trung mỹ lệ như vậy

thì càng thấy mình ảm đạm, thoáng cái đã gần năm mươi rồi. Lưu Tịnh đứng thẳng

lưng để không cho người khác nhận thấy điều đó. Nàng ta là công chúa trưởng tôn

quý của Đại Hán, dù tuổi trẻ đã dần rời đi thì vẫn cực kỳ cao quý khiến người

khác không dám nhìn thẳng. Không hiểu sao, Lưu Tịnh lại chợt nhớ tới cô cô của

mình, Công chúa trưởng Quán Đào. Lúc còn là thiếu nữ, nàng ta đã đứng bên cạnh

mẫu thân tận mắt chứng kiến cô cô thông minh khéo léo, lo liệu chu toàn khiến cả

tổ mẫu và phụ hoàng lấy làm kính nể. Nhưng vị cô cô giỏi giang đó đưa được con

gái của mình ngồi lên ngôi vị hoàng hậu lại dần trở nên cố chấp đến nỗi tầm

nhìn trở nên thiển cận, cuối cùng dẫn đến kết quả A Kiều bị phế.

Sau này Triệt Nhi lên làm hoàng đế, nàng ta cũng học theo

cách của cô cô tiến cử mỹ nữ cho đệ đệ, cuối cùng nâng đỡ cho Vệ thị hưng thịnh,

đáng để kiêu ngạo. Nhưng đến ngày hôm nay thì có phải nàng ta đang tự sa vào cố

chấp giống như cô cô của mình năm xưa, không cách nào tự kiềm chế? Trong lòng

Lưu Tịnh mơ hồ hiện lên những ý nghĩ u ám này nhưng ngoài mặt vẫn rất bình thản,

hỏi, “Nghiên Nhi, ngươi có biết dụng ý của ta năm đó khi đưa ngươi về phủ Bình

Dương hầu không?”

Lý Nghiên không nói gì nhưng ánh mắt sáng hẳn lên, ngay cả

khuôn mặt cũng ửng hồng, trông cực kỳ quyến rũ. Cô tự thấy mình là một người

con gái thông minh, mặc dù Công chúa trưởng Bình Dương chưa từng nói ra nhưng

Lý Nghiên lại biết rất rõ về dung mạo của mình. Thiếu nữ trong thiên hạ có ai

không biết xuất thân của vị hoàng hậu nương nương mẫu nghi thiên hạ ngồi đoan

trang trong cung vị Vương hôm nay chính là từ phủ Bình Dương hầu, thân phận ban

đầu của nàng ta chẳng qua cũng chỉ là ca cơ của phủ Bình Dương hầu. Có câu

“Sinh nam không mừng, sinh nữ không giận, một thân một mình, Vệ Tử Phu hơn cả

thiên hạ”[1'>. Mặc dù những năm này Vệ Tử Phu rơi vào tình cảnh thất sủng nhưng

kỳ tích từ một ca cơ trở thành hoàng hậu đã là truyền kỳ trong suy nghĩ của vô

số thiếu nữ.

[1'> Trích trong Vệ Tử Phu ca.

“Nghiên Nhi”, Lưu Tịnh nói tiếp, “Ta biết ngươi rất thông

minh lanh lợi, nói một hiểu mười. Hôm nay bản công chúa không ngại nói cho

ngươi rằng ta muốn dâng ngươi lên cho bệ hạ. Với tư chất và sắc đẹp của mình,

ngươi có thể giành được sự sủng ái của bệ hạ.”

Lý Nghiên