Insane
Hứa Cho Em Một Đời Ấm Áp

Hứa Cho Em Một Đời Ấm Áp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323932

Bình chọn: 7.5.00/10/393 lượt.

lại sợ làm mất phấn, bèn tóm tay cô nắm thật

chặt một cái rồi mới chịu đi ra.

Cố Hứa Ảo nào cũng có bình tĩnh

gì đâu, chẳng qua cô cố làm ra vẻ bình tĩnh mà thôi. Nhìn theo Bùi Trung Khải đóng cửa với vẻ hơi cụt hứng trong lòng cô thấy không nỡ, bèn khẽ

nói "Chờ đã…".

Bùi Trung Khải quay đầu lại, nhíu mày, trong lòng thấy hồi hộp, "Sao vậy?".

Cố Hứa Ảo nâng váy lên đứng dậy đi tới, đưa tay vuốt lên chiếc cổ áo chẳng hề có vết nhăn của Bùi Trung Khải, dừng một lúc, ngước mắt lên nhìn,

“Không có gì. Được rồi”.

Bùi Trung Khải thở phào, nhân tiện nắm

lấy tay của cô hôn lên đó rồi mới đóng cửa đi ra. Lúc quay đầu lại thì

nhìn thấy có một bóng đen lướt qua, trong lòng anh thấy không vui, nghĩ, đám cưới là đại hỉ sao lại mặc màu đen đến dự, hơn nữa đây đâu phải ở

nước ngoài?

Ở đằng kia, Tề Huy đang vẫy tay gọi anh, Bùi Trung Khải bước nhanh về phía đó, nhìn lên đồng hồ trong đại sảnh, giờ tốt đã đến.

Truyện được đăng tại ๖ۣۜdîễn⊹đàη⊹๖ۣۜlê⊹๖ۣۜqµý⊹đôn.

Kiều Mẫn Chi hai tay giữ lấy vai của Cố Hứa Ảo, nhìn vào mắt cô qua chiếc gương, “Hứa Ảo, em thực sự mừng cho chị”.

Đôi mắt của Cố Hứa Ảo rưng rưng nước mắt, mặc dù môi vẫn nở nụ cười, “Tôi…”.

Đột nhiên cánh cửa bị bật mở cắt ngang lời Cố Hứa Ảo, mọi người quay đầu lại nhìn, một cô gái áo đen đứng ở cửa.

“Cô Cố, chúc mừng”.

Cố Hứa Ảo sững người, "Cô Mễ?". Cho đến tận lúc này cô vẫn không biết tên họ đầy đủ của cô ta.

Kiều Mẫn Chi không biết người mới đến, chỉ thấy đôi mắt người ấy sáng quắc

và toát ra một vẻ gì đó không tốt lành, thế nên bước lên trước nói: “Cô

Mễ, nghi thức vẫn chưa bắt đầu, không tiện tiếp đón ở đây, cô có thể ra

ngoài ngồi uống nước”.

“Chà, đuổi tôi à? Cô Cố không lẽ không có

gan để tôi được chứng kiến hạnh phúc ngọt ngào của cô và Bùi Trung Khải

à? Là việc đáng xấu hổ sao?”.

“Cô Mễ, có thể nói cô và tôi hoàn

toàn không quen biết nhau, cho dù cô có đứng trước mặt tôi mấy lần,

nhưng chẳng có lần nào tôi thấy dễ chịu. Tôi nghĩ, tôi và cô không phải

là bạn bè, vì thế việc chứng kiến hôn lễ xin miễn, vì tôi không muốn làm phiền cô”.

“Cố Hứa Ảo, cô chỉ là loại hạ tiện không cha không

mẹ, dựa vào thủ đoạn cáo già để bám lấy Bùi Trung Khải, hôm nay chia tay ngày mai làm lành, thật đáng tiếc cho một người thông minh như anh ta

mà lại chịu để cho cô sắp đặt mọi chuyện!”. Mễ Tĩnh Văn hét lên như lên

cơn điên, khiến những người trong phòng đều sững sờ.

Kiều Mẫn Chi cảm thấy thân hình Cố Hứa Ảo dưới tay cô run lên bần bật, đang định nói thì Cố Hứa Ảo đã gạt tay cô, bám vào bàn cố đứng dậy.

“Nếu Bùi Trung Khải thích một người mồ côi như tôi, tôi rất vui, không đến lượt người khác nói này nói nọ”.

Truyện được đăng tại ๖ۣۜdîễn⊹đàη⊹๖ۣۜlê⊹๖ۣۜqµý⊹đôn.

“Cố Hứa Ảo, cô tự tin đến thế sao? Sao cô không hỏi tôi xem trong thời gian cô và Bùi Trung Khải chia tay nhau, tôi và anh ta đã làm những gì? Bùi

Trung Khải không dám nói với cô à? Hẳn anh ta không dám nói rồi, anh ấy

xấu hổ không dám nói rồi. Tôi nói cho cô biết, chúng tôi đã ở trong nhà

của Bùi Trung Khải, à, mà chắc chắn là cô biết, ở cái căn nhà ở Tinh Hà

Vịnh ấy, sáu múi của anh ấy đúng là đâu ra đấy…”. Mễ Tĩnh Văn dựa vào

chiếc bàn bên cạnh cửa, hai tay gõ xuống mặt bàn.

Kiều Mẫn Chi

không thể tưởng tượng nổi Mễ Tĩnh Văn lại sử dụng đến thủ đoạn đê tiện

này, chuyện đáng xấu hổ như vậy mà cô ta cũng nói ra được. Cô lo lắng đỡ lấy Cố Hứa Ảo, không ngờ thân hình vừa rồi còn run lên từng đợt của Cố

Hứa Ảo bây giờ cứng đờ, giọng nói lạnh lùng và đầy uy lực: “Tôi gọi cô

là cô chứng tỏ tôi còn tôn trọng, đề nghị cô đừng làm những việc không

có nhân phẩm và thiếu tự trọng như vậy. Tôi không chào đón cô ở đám cưới của tôi, cô có thể đem những điều muốn nói ra ngoài kia mà nói. Nếu Bùi Trung Khải làm những việc đó thật thì cũng chỉ là những việc trước kia

của anh ấy, khi tôi không là bạn gái của anh ấy thì anh ấy có thể tùy ý

qua lại với người khác. Có điều tôi thấy buồn cho cô, cô và một người

đàn ông đã từng làm những việc như vậy, thế mà cô không giữ được người

ấy. Xin lỗi, tôi không có hứng thú để làm chị Thanh Tâm gỡ rối tơ lòng

cho cô. Tôi đang bận, xin miễn tiếp chuyện cô, cô hãy tự mình giải quyết đi”.

“Cố Hứa Ảo, tôi hận cô, nếu không phải là cô thì Bùi Trung

Khải sẽ là của tôi. Cô là đồ đê tiện, không có người dạy dỗ!”. Phòng

tuyến cuối cùng của Mễ Tĩnh Văn đã sụp đổ, dù thế nào thì Cố Hứa Ảo cũng đã là vợ của Bùi Trung Khải, cho dù anh ta có ly hôn thì Cố Hứa Ảo cũng đã giành được anh ta trước. Mễ Tĩnh Văn này có bao giờ là muốn cái gì

mà không được đâu, chỉ riêng với Bùi Trung Khải cô đã dành biết bao tâm

sức thế mà chẳng được cái gì. Không phải Bùi Trung Khải không biết mà

tất cả đều tại Cố Hứa Ảo, kể từ lần ở quán rượu ấy cho đến bây giờ.

Mễ Tĩnh Văn cảm thấy trái tim như bị thêu đốt, cô ta định đến để sỉ nhục

Cố Hứa Ảo, không ngờ Cố Hứa Ảo không trúng mưu, lúc này lại nhìn thấy cô quay người lại sửa tấm voan choàng trên đầu trước gương, vẻ mặt tràn

ngập hạnh phúc, cơn ghen tức như con rắn độc bò trong lòng và rồi không

sao kìm chế được nữa, nắm