Học Sinh Tồi Trường Bắc Đại

Học Sinh Tồi Trường Bắc Đại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322872

Bình chọn: 8.5.00/10/287 lượt.

nhựa, không khác gì ma-nơ-canh trong tủ kính. Nghe nói cô ta rất ít khi

ngủ ở ký túc xá, ngay cả căn tin cũng chưa từng đặt chân vào, bọn tớ đều nghi

ngờ cô ta được bao nuôi. Được bao nuôi thì thôi, dựa vào cái gì còn được một

soái ca bao nuôi nha? Không bằng cậu được cậu ta bao nuôi, bọn tớ cũng được

nhờ.” Chu Lỵ bất mãn bĩu môi.

“Cậu nói đã cân nhắc chưa? Hay là người ta được ông

chủ bao nuôi, sau đó cô ta lại bao nuôi Phương Dư Khả thì sao?”Vương Tiệp tuôn

ra tin tức kinh người. Đại khái là tin đồn trên đời đều xuất phát như thế.

Tôi phất tay với mấy cô nàng: “Mấy chị vì sao lại có

hứng thú với soái ca này như thể? Đơn thuần vì thẩm mỹ hay vì có thù với Như

Đình vậy?”

“Cả hai.” Lần này đồng loạt đáp lời.

“Thật ra tớ vốn muốn giới thiệu cậu ta cho Chu Lỵ. Văn

Đào cứ thầm mến thầy giáo của cậu đi, người ta đã có gia đình rồi mà cậu còn cố

chấp như thế, có giới thiệu cho cậu cậu cũng không biết quý trọng; Tiệp Nhi

cũng vứt sang một bên, đừng ăn trong bát nhìn chằm chằm trong nồi nghĩ đến táo

trên cây.”

Chu Lỵ dùng sức ôm tôi: “Chỉ có Lâm Lâm thương người

ta.”

“Nhưng tớ nõi rõ trước nha. Cậu làm thiếp tớ cũng

không có ý kiến, nhưng sau này nghìn vạn lần đừng có nói với người ta tớ đã

giúp cậu chuyện này. Nhỡ may có báo ứng thì sao.”

“Cậu yên tâm. Sét có đánh xuống tớ sẽ đỡ giúp cậu. Hơn

nữa, Như Đình thật sự là bạn gái Phương Dư Khả sao? Khi các cậu đi ăn, khoảng

cách giữa cậu và Phương Dư Khả còn gần hơn với cô ta. Cõ lẽ Như Đình người ta

là tình nguyện thì sao. Loại tiểu thư như cô ta rất khó hầu hạ.” Chu Lỵ phân

tích cũng không sai.

“Như vậy đi, bây giờ cậu gọi điện hỏi Như Đình có phải

bạn gái của cậu ta hay không, như vậy tớ lập tức sẽ có tinh thần gánh vác trách

nhiệm.”

“Tớ có bệnh chắc? Người ta nói phải thì tớ phải nói

thế nào? Nói chúc các cậu trăm năm hạnh phúc chắc?” Tôi tức giận hỏi.

“Trước tiên cậu cứ thử xem, gặp chiêu ra chiêu. Tớ tin

tưởng cậu!”

Bị ép buộc, tôi đành phải cầm lấy di động gọi cho sát

thủ mặt lạnh.

Tiếng nhạc vang lên không bao lâu điện thoại liền

nhận: “A lô, là ai vậy?”

Sao, là con gái? Tiếng của Như Đình! Tôi không ngờ

ngay chiêu thứ nhất đã tràn đầy tà khí như thế. Sao có thể gặp chiêu tiếp chiêu

a? Tôi đành phải bóp mũi giả giọng: “Xin hỏi là Phương tiên sinh phải không?

Tôi là đại diện của công ty bảo hiểm.”

Bên kia giọng nói lại càng nhẹ, “Thảo nào Dư Khả đặt

tên là đồ ngốc, hóa ra không ra nam không ra nữ như thế…” Chưa nói xong điện

thoại đã ngắt.

Tôi vừa nghe mặt đã tái đi, rít gào về phía cái điện

thoại: “Cái gì gọi là không ra năm không ra nữ? Đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã

mà, hai người đều muốn chứng minh tôi là con gái, tôi có chỗ nào không giống

con gái chắc?”

Chu Lỵ ở bên cạnh vỗ vỗ vai tôi: “Nghe chuyện phải

nghe trọng điểm, Lâm Lâm, then chốt là cậu bị đặt tên trên di động người ta là

đồ ngốc. Đây mới là điểm đáng giận. Cậu giả giọng mũi, người ta nói cậu không

ra nam không ra nữ cũng không cần tức giận như thế, hơn nữa, tớ với cậu đã cùng

tới nhà tắm, là con gái, không thể giả được. Không phải bác gái ở cửa nhà tắm

cho phép cậu lên tầng hai hay sao?” [Nhà tắm công cộng ở

Bắc Đại, tầng một là phòng tắm nam, tầng hai là phòng tắm nữ'>


Tôi lúc đầu còn chưa phản ứng lại, còn định nói

“coi như cậu có nghĩa khí”, sau đó càng ngày càng sàng lọc, chờ tôi suy nghĩ

cẩn thận, nhặt cái gối bên cạnh lên thì Chu Lỵ đã điên điên khùng khùng chạy ra

khỏi ký túc xá.

Vương Tiệp phủi bụi bặm trên gối, bắt đầu sâu xa nói

với tôi: “Lâm Lâm, nghiêm chỉnh một chút, lên đại học để làm gì, trong đầu sao

lại suy nghĩ toàn những chuyện này?”

Tôi vừa nghe những lời này, dường như phản xạ có điều

kiện mà cúi đầu. Khi học cấp ba, chủ nhiệm lớp tôi cũng nói với tôi như thế:

“Chu Lâm Lâm, tôi cũng không hiểu trong đầu em có cái gì nữa, nhìn em không có

chút nghiêm chỉnh, tôi cũng không đặt mục tiêu đại học, nhưng em cũng phải học

qua ba năm chính quy này chứ? Em cũng biết trường ta rất để mắt tới những học

sinh nửa vời như em, em bằng lòng để như vậy sao?” Lời này như tạt gáo nước

lạnh vào đầu tôi. Vì vậy tôi không ngừng nỗ lực, chứng minh cho thầy giáo thấy

tôi không phải học sinh nửa vời, tôi là học sinh thoải mái biến đổi, lên xuống

bất ngờ!

Tôi thì thầm vâng dạ nói: “Đúng vậy, kì thi giữa kì

sắp tới, mấy ngày nhoáng một cái, nửa học kì đã qua…”

Vương Tiệp giật mình nhìn tôi, lập tức ngắt lời: “Đúng

vậy, nửa học kì sắp qua, vì sao cậu và Tiểu Tây một chút động tĩnh cũng không

có? Lằng nhằng với Phương Dư Khả cậu có thể làm được chuyện gì sao? Cậu không

phải hứa với Chu Lỵ trong vòng ba tháng sao? Cũng đã qua hai tháng rồi. Tớ vốn

trông cậy vào 1/10 của cậu có thể phong phú một chút, đáng chế giễu, cậu ngủ

đến bảy ngày! Tớ thật sự hận sắt không rèn được thành thép nha!”

Tôi nhìn dáng vẻ muốn bóp cổ của cô ấy, an ủi ngược

lại: “Cậu vừa mới khuyên tớ buông tha Tiểu Tây, sao giờ lại muốn tớ và Tiểu Tây

thành đôi vậy?”

Vương Tiệp làm bộ tức giận nói: “Vậy có thể làm gì bây

giờ? Chu Lỵ tấn công Ph


Polly po-cket