
cho mẹ nó nghe
“Vậy nên con mới ngồi ở đầu giường chờ mẹ tỉnh ngủ sao?” Lôi DĨnh có
chút cảm giác mất mát, từ lúc nào lời nói của hắn đã có tác dụng mạnh mẽ với tiểu Huyên Huyên như vậy
“Đúng vậy! Mẹ………..bây giờ mẹ có muốn dậy hay ko……ngày hôm qua mẹ đã
đồng ý với tiểu Huyên Huyên rồi! Mẹ phải dẫn con đi thăm ba nuôi và mẹ
nuôi!” Lôi Tử Huyên nói, nó rất nhớ ba nuôi và mẹ nuôi nha
“Được, hiện tại mẹ sẽ rời giường, con ngồi ở phòng khách đợi mẹ đi”
Nói xong, Lôi DĨnh liền vén chăn lên, mang dép đứng dậy, mang theo hình
tượng đầu tóc rối bời, đồ ngủ xốc xếch , ko chút nào thục nữ duỗi thân
mỏi
“Mẹ……….bộ dạng của mẹ bây giờ rất xấu nha……” Lôi Tử Huyên cười nói
xong, hướng về mẹ nó le lưỡi 1 cái, rồi xoay người bỏ chạy ra khỏi phòng ngủ, thật khó hiểu tại sao ba lại yêu mẹ như vậy? Cả ba Mạch nữa, nó
cũng rất nhớ ba mạch nha……….
Tiểu quỷ này, càng lớn càng nghịch ngợm rồi, Lôi Dĩnh lắc đầu cười,
nhìn xuống đồng hồ báo thức tủ đầu giường, đã chín giờ, nàng nhanh chóng gắp chăn lại thật ngay ngắn rồi mới bước vào phòng tắm rửa mặt, 15 phút sau, Lôi Dĩnh nhẹ nhàng khoan khoái bước ra thay đồ rồi rời khỏi phòng
ngủ
Lôi Tử Huyên đang ôm 1 con heo nhồi bông ngồi trên ghế xem hoạt hình
“Muốn ăn cái gì?”
Lôi Dĩnh đi lên trước hỏi
Lôi Tử Huyên quay đầu nhìn về phía nàng nói “Tiểu Huyên Huyên và ba ăn trước rồi” chờ mẹ rời giường, bụng nó đã sớm kêu rột rột
Ách……. nàng thấy ót mình lành lạnh “Vậy mẹ ăn” Vừa nói xong , nàng xoay người đi vào phòng bếp cạnh phòng khách
Trên bàn ăn đã bầy ra sẵn một bữa sáng đầy dĩnh dưỡng, bánh sandwich, jambon, ốp la, còn cả một ly sữa tươi, một bữa sáng tươi ngon theo kiểu phương tây. Xem ra hắn đã chuẩn bị tất cả, thôi kệ, dù sao cũng đã có
sẵn, nàng lại lười đi làm, ngồi xuống nàng bắt đầu ăn, mặc dù có chút
nguội , nhưng mùi vị cũng ko tệ lắm
“Mẹ, mẹ ăn có được ko?” Lôi Tử Huyên ôm heo con ngồi bên cạnh Lôi Dĩnh ngẩng đầu hỏi
“Được,sau khi mẹ dọn dẹp xong nơi này , thì chúng ta có thể ra ngoài” Lôi Dĩnh vừa thu dọn bàn ăn, vừa nói
Năm phút sau, sau khi đã xử lý mọi việc thỏa đáng, nàng cầm lấy túi
xách, nắm tay tiểu Huyên Huyên ra cửa, nếu mà còn chần chờ lâu la nữa,
không khéo nàng sẽ bị tiểu quỷ kia cằn nhằn đến chết, ngồi sau xe taxi,
nàng gọi điện thoại cho Tiêu Ngự Phi, nói 20 phút sau mình sẽ đến công
ty hắn, nàng cũng ko hi vọng một hồi các nàng đến, hắn lại ko có mặt
“XIn hỏi cô là Lôi tiểu thư sao?” nhân viên lễ tân nhìn một lớn một
nhỏ bước vào Tiêu thị, cũng vội vàng chạy đến hỏi hang, mới vừa rồi,
tổng tài có gọi điện dặn dò trước, cho nên nàng ko thể qua loa
Lôi Dĩnh gật đầu với nàng nói
“Là tôi”
“Mẹ, chỗ này thật lớn nha………..” Lôi Tử Huyên mở đôi mắt to nhìn nhìn
chung quanh, sau đó lại ngẩng đầu quay về hướng đại tỷ tỷ mẹ vừa nói
chuyện, ngọt ngào kêu lên
“Tỉ tỉ, chị khỏe mạnh”
“Bé con, em cũng khỏe mạnh nha! thật đáng yêu!” Nhân viên phục vụ
khom lưng, nhìn đứa bé như vậy thật dễ thương, bờ má hồng hồng nhỏ nhắn, đôi mắt to sáng suốt cả cái giọng nói con nít kia nữa, nhìn qua nó
khiến nàng rất thích
“Đại tỷ tỷ, chị cũng rất đẹp nha……..” Lôi Tử Huyên thấy người khác khen nó, trên khuôn mặt nhỏ nhắn nụ cười càng khuếch đại
“A……….cảm ơn!” Nhân viên lễ tân có chút ngượng ngùng, đứng thẳng người nói với Lôi Dĩnh “Xin mởi đi bên này”
Lôi Dĩnh nắm tay Lôi Tử Huyên đi theo phía sau nàng, đi tới phía
trước thang máy dừng lại, nàng đưa tay nhấn nút ,sau đó lại xoay người , dịu dàng nói
“Lôi tiểu thư, tổng tài vừa rồi có dặn, hai người có thể đi lên lầu
26 bằng thang máy chuyên dụng cho tổng tài ,rồi thư kí Trần sẽ mang hai
người đến gặp tổng tài”
Cửa thang máy cũng vừa mở ra lúc này, Lôi Dĩnh đối với nàng nói tiếng “cảm ơn” rồi lôi kéo tiểu Huyên Huyên bước vào, Lôi Tử Huyên mỉm cười
với nhân viên phục vụ vẫy vẫy tay
Xoay người nàng trở về với công việc của mình trên bàn phục vụ, nụ cười vẫn còn treo nỡ trên môi, bé con kia thật đáng yêu
Đinh……………
Cửa thang máy mở ra, Lôi Dĩnh và Lôi Tử Huyên đi ra khỏi thang máy,
đã thấy một người phụ nữ mặc một thân màu xám tro sáng, mang kiếng đen , tóc tóc tỉ mỉ , vẻ mặt mỉm cười nhìn các nàng, nhìn qua hẳn nàng cũng
hơn ba mươi rồi
“Tổng tại hiện tại đang họp, cho nên đã nói với tôi tiếp đón các vị,
xin mời các vị ngồi ở phòng khách chờ một chút, cuộc họp sẽ kết thúc vào 20 phút sau”
“Đã làm phiền rồi” Lôi Dĩnh gật đầu, đi theo thư kí Trần về phòng tiếp khách
Thư kí Trần rót cho Lôi Dĩnh một ly cà phê, chuẩn bị cho Lôi Tử Huyên một ly nước trái cây, rồi mang lên mấy quyển tạp chí cùng truyện tranh
và một ít bánh ngọt đặt lên bàn
“Tôi xin ra ngoài trước, Lôi tiểu thư, cô cần gì cứ gọi tôi một tiếng là được”
“Được, cảm ơn cô, thư kí Trần” Lôi DĨnh một lần nữa nói tiếng cảm ơn, đưa mắt nhìn thư kí Trần rời đi
“Mẹ ……. ba nuôi đâu rồi?” Lôi Tử Huyên nhìn nàng hỏi
“Nha đầu……….ba nuôi đang họp, một lát nữa mới đến, chúng ta ngồi chờ ở đây” Lôi Dĩnh chỉ tay vào cái mũi nhỏ của nó nói
“A! Tiểu Huyên Huyên biết rồi”
“Chỗ này có truyện tranh, còn có món bánh con thích ăn này!” Lôi Dĩnh