Pair of Vintage Old School Fru
Hoa Tâm Tổng Tài

Hoa Tâm Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327982

Bình chọn: 7.5.00/10/798 lượt.

i theo, nói ko chừng cũng có thể ước định chuyện chung

thân cho con cái sau này

Lôi Dĩnh một mình đi trên đường phố náo nhiệt, nhìn sắc người hàng

hàng trên đường, khuôn mặt lộ vẻ cô đơn . Nàng lấy di động ra , mở điện

thoại , tiếng điện thoại di động liền vang lên

Nhìn dãy số quen thuộc trên màn hình, nàng có chút do dự nhưng vẫn

nhấn nút trả lời , từ đầu dây bên kia điện thoại truyền đến giọng nói lo lắng của hắn “Tiểu Dĩnh, em ở đâu? Anh gọi cho em cả buổi chiều, em bây giờ ở đâu? Anh đến đón em?”

“Em ở đường Duyên An” Lôi Dĩnh nói

“Được, em hãy chờ anh ở đó, anh sẽ đến đón em, em đừng rời đi, nhất

định phải chờ anh” Cung Thần Hạo cúp máy, cầm lấy áo khoác trên ghế

salon, rồi chạy ra khỏi cửa, có trời mới biết hắn lo lắng cho nàng đến

nhường nào

Trời từ từ tối dần , cuộc sống về đêm hiện tại mới bắt đầu, đèn đường dọc 2 bên đường, trong cửa hàng dần dần thi nhau chiếu sáng , ánh sáng

mờ ảo mê hoặc đám người cũng càng lúc càng kéo ra đường nhiều hơn , khúc cuối của An Duyên là ngã quẹo trái, quẹo trái sẽ đâm ra một con đường

khác có tên là Duyên Phúc , cũng là cái tên của 1 khu chợ đêm nơi đây,

khu chợ này có rất nhiều quán ăn lề đường, trong gian hàng bày bán rất

nhiều món , bởi vì chủng loại món ăn phong phú mà hiển nhiên khu chợ này người kéo đến rất nhiều

Cung Thần Hạo dừng xe lại, do không thể lái xe vào đường An Duyên .

Hắn nhìn nhìn xung quanh để tìm kiếm bóng hình quen thuộc , một giây sau , hắn mới thấy được bóng hình nàng đang tựa vào cột đèn giao thông.

Bước nhanh về phía nàng, một tay kéo nàng lại, hắn ôm nàng vào ngực, đến bây giờ hắn mới thật sực cảm thấy lòng mình yên ổn trở lại

Lôi Dĩnh lẳng lặng để mặc hắn ôm, nàng cảm thấy mình đối với hắn có

chút hồi hộp , một phút đồng hồ trôi qua, nàng mới nhẹ nhàng đẩy hắn ra , cười nói

“Anh vẫn chưa ăn tối sao?”

“Ko, em đói bụng, vậy thì chúng ta cùng nhau ăn bữa tối” Cung Thần Hạo nói xong, liền kéo tay nàng , định đi trở về xe

“Ko , chúng ta đến đường Duyên Phúc ăn đi, từ lâu em đã ko ăn quà vặt nơi đó rồi” Lôi Dĩnh kéo hắn trở về, cười đến rạng rỡ , mà trong lòng

nàng lại đang mưu tính sâu xa

đường Duyên Phúc? Có con đường này sao? “Em rất muốn ăn ở đó?” Cung Thần Hạo hỏi

“Ừ!” Lôi Dĩnh dùng sức gật đầu

“Vậy thì chúng ta đi ăn!” Cung Thần Hạo cảm thấy nụ cười quá mức rực

rỡ của nàng có chút là lạ, nhưng hắn lại ko thể đoán ra điểm lạ ở chỗ

nào

Mãi cho đến khi nàng kéo hắn vào đường Duyên Phúc, hắn mới hiểu ra

vấn đề , rõ ràng cùng nàng đến đây là một sai lầm , hắn thét thầm . con

đường chen chúc những người là người , ở trên đường tùy tiện có thể thấy được rác , cả những mùi vị gay mũi, nhìn qua tất cả,chân mày Cung Thần

Hạo thít lại càng chặt

Lôi Dĩnh dùng đuôi mắt cẩn thận đánh giá hắn, vẻ mặt của hắn lúc này

thật dọa người, nếp nhăn trên trán có thể bóp chết 1 con ruồi , có điều, đây chính là cái kết nàng muốn, ai bảo hắn xấu tính như vậy , lại đi để ý cái “bà cô già” kia , đúng là một kẻ ko có mắt nhìn người!

“Em chắc mình muốn ăn chỗ này chứ?” Cung Thần Hạo cúi đầu hỏi han, ăn uống chỗ này đảm bảo vệ sinh sao?

“Dĩ nhiên, trước đây em vẫn thường xuyên ăn ở chỗ này, thức ăn rất

ngon” Lôi Dĩnh nói xong, liền nhãy cẩng lên hưng phấn bước vào

Cung Tần Hạo dù ko muốn đi vào nhưng cũng phải bước vào, bởi vì nàng

đã vào rồi , nhẹ nâng tay bịt mũi, hắn đuổi theo bước chân của nàng ,

nhiều người như vậy, nếu không bám chặc một chút, rất dễ bị lạc nhau

Lôi Dĩnh đi tới một quầy bán hàng ăn vặt bên đường, chọn lựa chút món ăn mình thích , rồi tìm một chỗ trống, ngẩng đầu nhìn Cung Thần Hạo cao lớn đứng kế bên

“Anh ko ngồi sao?”

Cung Thần Hạo từ trên bàn ăn rút ra một ít khăn giấy, cẩn thận lau

lau ghế ngồi, rồi mới ngồi xuống, sau đó lại đem khăn giấy lau qua cái

bàn 1 lần , mới dừng tay lại. Hắn giương mắt nhìn nhìn ánh mắt của nàng , mà những tầm mắt xung quanh đang chú ý đến hắn, hắn cũng có thể cảm

nhận được, nhưng hiện tại hắn ko rảnh để ý tới, hắn chỉ muốn nàng ăn

nhanh 1 chút, như vậy thì hắn có thể rời khỏi đây nhanh

Lôi Dĩnh dời ánh nhìn ra khỏi tầm mắt của hắn, nhìn phố phường bồn

phía xung quanh, rất nhiều người thỉnh thoảng vẫn nhìn sang bên nàng .

nghĩ đến đây cũng đúng, người ăn mặt lịch lãm như hắn lại dấn mình vào

khu chợ đêm này cũng đã thấy lạ, hơn nữa hắn còn phong độ, đẹp trai như

vậy, thì tự nhiên cũng thu hút được rất nhiều ánh mắt thôi , hướng ánh

nhìn trở về hắn, nàng nói “Xem ra lần sau đến đây, anh phải đổi cách ăn

mặt rồi, nếu ko , anh sẽ trở thành một cái tiêu điểm như bây giờ”

Cung Thần Hạo ko để ý đến nói “Lần sau anh sẽ thay đổi quần áo”

Ách………….Lôi Dĩnh từ đầu chí cuối hoàn toàn ko nghĩ đến việc hắn có

thể trả lời như vậy , vừa lúc này thì bà chủ quán đã bưng lên hai chén

súp đậu đặt trên bàn , nở nụ cười nói “Món ăn của cô đây, tiểu thư, bạn

trai cô nhìn qua thật đẹp trai nha” Nói xong còn chớp mắt với nàng 1 cái

“Cảm ơn dì khen ngợi, có điều, đàn ông đẹp trai thì ko đáng tin” Lôi Dĩnh cười cười hướng về phía bà chủ nói

“Ừ , cô nói cũng đúng, đàn ông đẹp trai t