Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Hoa Tâm Tổng Tài

Hoa Tâm Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327992

Bình chọn: 8.5.00/10/799 lượt.

hì rất dễ đào hoa, cho nên

tiểu thư, cô phải xiết chặt cậu ấy 1 chút…………” Bà chủ nói xong liền cầm

lấy khay rồi tiếp tục công việc buôn bán của mình

Cung Thần Hạo cố gắng nhẫn nhịn, ngàn lần vạn lần hắn ko thể tức

giận, hắn ko nên để ý đến lời nói của nàng. Nàng chẳng qua là tức giận,

chẳng qua là ghen thôi, hắn nghĩ nghĩ như thế, tâm tình chợt rõ ràng

minh bạch, nhưng có điều mấy món đồ ăn trên bàn, nhìn vào thật hết muốn

khen

Lôi Dĩnh hít vào một hơi súp đậu lạnh như băng, cầm lấy chiếc đũa bắt đầu ăn , giương mắt nhìn về phía hắn , hắn dường như chưa muốn động tay “Anh ko ăn sao? Ăn rất ngon” Vừa ăn nàng vừa nói

Cung Thần Hạo cau chặt mày , chỉ vào cái món đen đen có chút hôi hôi trước mặt “Đây là cái gì?”

“Chao”

“Còn cái này?” toàn là những con màu đen

“Ốc”

“Cái này?”

“Cánh gà”

“Mấy cây xiên này là gì?”

“Thịt dê và thịt bò”

“Em chắc là mấy thứ này ăn được chứ?” Cung Thần Hạo hỏi lại lần nữa,

hắn rất khó tưởng tượng mấy thứ đồ này mà đi vào bụng sẽ như thế nào?

“Dĩ nhiên, anh ko thấy em đang ăn rất ngon sao?” Lôi Dĩnh bị hắn làm

cho muốn cười, nhưng lại ko thể cười, trước mặt hắn toàn là những món đồ quý hiếm, hơn nữa còn là nêm công chả phượng vậy mà hắn còn ko nhận ra, hắn quá lả đồ ngốc . Đưa tay nàng gắp 1 khối chao đưa đến trước mặt hắn

“Nào mở miệng đi, ăn rất ngon”

Cung Thần Hạo nhìn nhìn nàng, lại nhìn nhìn vật lạ trước mắt, nuốt

nuốt nước miếng , cố sức há miệng , nghe mùi có chút hôi hôi nhưng vị

thì có thể tạm chấp nhận, chân mày cũng bắt đầu thả lỏng

“Em nói ko sai đúng ko? Ăn rất ngon” Lôi Dĩnh nhìn chân mày hắn giãn ra, cười nói

“Cũng tàm tạm” Cung Thần Hạo cầm lấy chiếc đũa bắt đầu ăn, trưa nay

hắn cũng chưa ăn cơm, đến bây giờ hắn đã rất đói bụng, cho nên hắn mới

chịu ăn mấy thứ này , hắn tự nhủ trong lòng mình như vậy

Nhìn hắn động tay bắt đầu ăn , nụ cười trên mặt Lôi Dĩnh càng sâu hơn, hắn như vậy , thật ko giống hắn ngày thường

“Ăn cái này đi, cái này rất ngon” Đưa tay cầm lấy một xâu thịt dê, nàng đặt nó trước mặt hắn

Cung Thần Hạo cười nhận lấy , bắt đầu ăn, quả như nàng nói, ăn rất ngon , mùi vị có chút cay xè

Ăn no, họ đi dạo phố, rồi mới xoay người trở về, gió buổi tối nhè nhẹ thổi qua, hai người vai sánh vai cùng nhau bước , hôm nay họ đã thu

hoạch được rất nhiều đồ, chơi bắn túi nước, hắn giúp nàng thắng 2 con

thú nhồi bông , nhìn bộ dạng nàng vui vẻ vỗ tay, hắn thấy rất thỏa mãn,

thì ra vui vẻ chỉ đơn giản như vậy



Hắn thay đổi

Hai tuần nay ngày nào đi làm về hắn cũng về nhà ăn cơm tối , tựa như

một ông chồng tốt , lại còn lớn tiếng ca ngợi tài nấu nướng của nàng

Hiện tại công việc đầu tiên hắn làm mỗi khi tan việc về chính là cùng tiểu Huyên Huyên cười haha, tựa như 1 người cha tốt

Cung Thần Hạo và tiểu Huyên Huyên ngàn lần vui vẻ , chơi đùa với nhau vô cùng hòa hợp , Lôi Dĩnh đối với khả năng bồi dưỡng tình cảm cùng phụ nữ của hắn , trong lòng cảm thấy có chút ghen tị, rõ ràng nàng ở cùng

với tiểu Huyên Huyên lâu hơn, tại sao tình cảm của tiểu Huyên Huyên và

Cung Thần Hạo lại tốt hơn nàng?

Ko thể ko dám nói, hai tuần này được hắn toàn tâm đối đãi như vậy,

nàng cảm thấy rất hạnh phúc, mỗi lần khi nàng làm xong thức ăn gọi 2

người kia vào ăn, sự ấm áp của mái nhà khiến nàng rất thân thiết , nếu

ko như ko phải mỗi lần ra cửa đều đụng mặt 1 , 2 người tình của hắn, chỉ sợ rằng nàng đã sớm quên đi mục đích quay về , rộng lượng bỏ qua cho

hắn những chuyện trước đây, sau đó lại cam tâm tình nguyện sống cùng hắn cả đời

Trằn trọc trở mình,tất cả tâm tư của nàng đều đổ dồn trên người hắn , nghĩ đến ông và ba mẹ đã kích động cỡ nào khi nàng trở về, nếu như nàng vẫn giữ ý định từ bỏ cuộc hôn nhân này, ko biết ông và 2 người họ có

thể tha thứ nàng tùy tiện ko, dù sao họ cũng đối xử với nàng rất tốt

Nghĩ ngợi quá nhiều, suy nghĩ của nàng cũng rối loạn theo, tất cả mọi chuyện cứ để nó phát triển theo tự nhiên đi! nhắm lại đôi mắt mệt mỏi,

nàng ngủ say

Cảm giác như chỉ vừa ngủ được 1 chút, Lôi Dĩnh mơ mơ màng màng mở mắt , phát hiện bầu trời ngoài cửa sổ đã sáng chang, ánh sáng mặt trời

chiếu sáng khắp nơi, ánh nắng ấm áp nhìn qua đã cảm thấy thật thoải mái

Vươn tấm lưng mỏi, nàng uể oải ngồi dậy, quay đầu lại đã nhìn thấy

một đôi mắt to trong suốt, đang nhìn nàng chăm chăm, khóe miệng cong

thành nụ cười, nàng đưa tay vuốt vuốt cái đầu nhỏ, yêu thương hỏi

“Sao vậy tiểu Huyên Huyên?”

“Mẹ, mẹ đúng là heo con lười nha!” Lôi Tử Huyên ngồi ở mép giường, chớp đôi mắt to nghiêm túc nói

“Tại sao ?” Lôi Dĩnh nâng mi hỏi

“Ba đã đi làm, nhưng mẹ vẫn còn ngủ” Lôi Dĩnh chu cái miệng nhỏ nhắn

nói, ba và con dạy sớm hơn cả mẹ, hơn nữa quần áo mặc hôm nay là ba giúp con mặc nha, tóc cũng là ba giúp con chải, haha………….rất vui!

“Vậy sao con ko gọi mẹ dậy?” Lôi Dĩnh buồn cười hỏi, con nhóc này

đúng là tiểu quỷ, có điều nhìn bộ dạng của nó có vẻ như đã dậy từ rất

lâu rồi, quần áo , tóc tai đều được hắn chỉnh sửa, ko ngờ hắn cũng rất

tỉ mỉ

“Ba nói phải để cho mẹ ngủ, ko cho tiểu Huyên Huyên làm ồn” Lôi Tử Huyên đem lời ba nhắn nhủ lúc sáng nói