pacman, rainbows, and roller s
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327091

Bình chọn: 9.00/10/709 lượt.

ân nhìn đường tỉ chị họ đang làm ồn lại mang bộ dáng

vui cười, đáy mắt hiện lên ý tứ hiểu rõ.

Chỉ là nhìn thoáng qua một chút ,mặt không có chút thay đổi gì, giống nhau là nàng cùng Mộc Hoàng không tí có quan hệ gì .Thích điểm gì ở hắn ? Vấn đề này làm gì có khả năng khảo đến nàng .Vì chính mình là người

nhân từ nên không có động thủ giết hắn , thích ? cái này thực sự còn kém xa vạn dặm.

Dùng sức nhìn Mộc Hoàng nửa ngày, Phong Vân rốt cục tìm được một lý

do miễn cưỡng có thể bộc lộ ra ở trên người của Mộc Hoàng.Lập tức, Phong Vân buồn cười lôi kéo Mộc Hoàng nói:“Thân thể cường tráng, rất tốt.”

Lời này vừa nói ra,ở đại đường trong nháy mắt lập tức yên tĩnh.Ngay

sau đó,oanh một tiếng, kia nhàn nhạt vang lên tiếng cười, cơ hồ xốc tới

tận đỉnh đi.

-‘’Ha ha, lời này quả thật là tuyệt……”

-“Ân, ân, Phong Vân của chúng ta đã lớn rồi a ……”

-“Thật sự là như thế ……”

Lại thêm một trận bát nháo ồn ã nơi sảnh đường , Phong Vân nhìn mặt

của Mộc Hoàng từ đen chuyển sang trắng bạch,từ trắng chuyển sang xanh,

từ xanh mà chuyển thành đỏ,phải nói rằng đó là một cái thay đổi thất

thường.

Mộc Hoàng bắt lấy tay nàng, cơ hồ muốn đem xương cốt của nàng mà bóp nát ra.

-“Nhẫn nại, nhẫn nại, không thể loạn vào đại mưu.” Phong Vân trong bụng cơ hồ cười đến quặn thắt cả bụng, nhưng trên mặt lại tỏ vẻ

mặt như ta cũng bó tay mà, thật sự tìm không thấy ưu điểm nào của

ngươi,không thể không nói như thế , thanh âm đè thấp ở bên tai Mộc

Hoàng nói nhỏ.

Mộc Hoàng nghe vậy, trên mặt sắc mặt không cần phải nhìn cũng rõ .Trạng thái vô lực đem hai tay hạ xuống, Phong Vân cũng hiểu được cổ

tay đã mất đi một lực lớn , tuy nhiên cũng hiểu rằng Mộc Hoàng đang căm

giận ngút trời .

Người ta cũng không muốn bị hạ nhục quá mức . Phong Vân thật không

rõ, mấy người này thật là lạ nha, họ quên hiện tại Mộc Hoàng là tức phụ của nàng, cười tức phụ của nàng không phải là chê cười nàng sao.

Lập tức, Phong Vân quét ánh mắt qua tất cả mọi người một lượt , cười nói:“Tốt lắm, các vị trưởng bối cũng không nên cười nữa,làm tức phụ của ta thẹn

thùng rồi .Ta chẳng lẽ nói không đúng? Gia gia, các ngươi không nghĩ đến tôn tử a?”

Lại nói đến, liền đem Hách Liên vương công kéo vào.Lời này rơi xuống, trong đại sảnh mọi người đều thông minh mà lập tức đều thu lại nụ cười .

-“Đúng ,đúng, lời này nói rất đúng, ha ha,cũng đã đến giữa trưa , khai yến, khai yến.” Hách Liên vương công không thích nam nhân này nhưng bây giờ hắn lại là

cháu dâu, bất quá lời này của Phong Vân rất đúng, không có gì trọng yếu

bằng tôn tử.Phong Vân đã nói thích,như vậy hắn liền thích.

“Khai yến……” Lập tức một lời nói của gia gia ôn tồn vang lên lên bốn phía.

Phong Vân thấy vậy túm lấy Mộc Hoàng,đem vẻ mặt thỉ thối của Mộc

Hoàng ấn đến ngồi ở bàn,mình thì ngồi ở bên cạnh hắn.Tuy rằng tước vị

càng cao lễ nghi thành thân càng nặng, nhưng là nam nữ tôn ti, thế giới

này cũng là thực ngang hàng , không có thuyết nam nữ tôn ti.Đương nhiên, đây là thành thân đã tiến hành xong,nhưng nữ tử sau khi thành thân quản giáo vẫn là tương đương nghiêm khắc .

Trên bàn tiệc hiểu lầm trong gia đình vừa được thông suốt cho nên mọi người đều tỏ ra rất là hòa thuận.Vì là trưởng bối vì vậy phải làm theo

tôn ti , mở ra hơn mười bàn tiệc chỉ có những người thân thích, rất náo

nhiệt.Phong Vân là tiểu thế tử, vốn nên gọi là tôn tử bối, bất quá hôm

nay là ngày vui của nàng, liền cùng Hách Liên vương công ngồi chờ ở bàn

nhất tịch.

Trong Tịch phòng, Phong Vân tùy ý ngồi, mà Hách Liên vương công cùng

phu nhân lại vui vẻ ra mặt, rất cao hứng.Mà Mộc Hoàng vẻ mặt lại lãnh

khốc, không thèm quan tâm đến lý lẽ của mọi người,chỉ cố gắng mà ăn

uống.Dáng vẻ kia, làm cho người chung quanh đều nhìn, đều có cảm giác

giống nhau như là hắn nên là như thế này cao cao tại thượng, tự cao tự

đại , làm cho thúc thúc của Phong Vân phải nhíu mày.

Phong Vân làm như không phát hiện, âm thầm đem hết thảy đều thu lại ở trong mắt.Âm thầm cười cười, Mộc Hoàng này không cho hắn gây chuyện thì tốt rồi,muốn hắn có bộ dạng khiêm tốn ư ,nàng chẳng dám khẩn cầu .

Mộc Hoàng trong mắt ẩn hiện sát khí, lạnh lùng quay đầu nhìn Phong

Vân.Từ lúc nhị thẩm của nàng đi tới , từ thời điểm đó Phong Vân liền chú ý .Lúc này lại thấy Mộc Hoàng lạnh lùng nhìn nàng,trong mắt ý tứ rất rõ ràng, vấn đề của ngươi ,ngươi tự giải quyết.

Nhất thời không khỏi cười khẽ , người này thật đúng là một chút cũng

không thấy mệt sao.Phong Vân trực tiếp đứng dậy, thân thủ một phen bưng

lên chén rượu trước mặt Mộc Hoàng, vẻ mặt mỉm cười nhìn nhị thẩm của

nàng nói:“Đa tạ nhị thẩm.Bất quá Mộc Mộc nhà ta không biết uống

rượu, ngày hôm qua chỉ một ly rượu giao bôi liền trực tiếp say túy lúy,

hôm nay lại là ngày tốt như vậy càng không thể say như ngày hôm qua .ột

ly này ta thay Mộc Mộc nhà ta uống, đa tạ nhị thẩm .”

Dứt lời, ánh mắt hạ thấp nhìn lướt qua chén rượu, lập tức bưng lên chén rượu uống một hơi cạn sạch.

Mộc Hoàng thấy vậy,khuôn mặt nghiêm lại khẽ nhíu mày, Mộc Mộc ???.Nhị thẩm của Phong Vân thấy nàng thay thế Mộc Hoàng uống, cũng vô