
một sự chết chóc thật sự báo trước.
“ Điều kiện đầu tiên để đạt được là, ngươi phải sống sót được đã nha.”
Phong Vân tiện tay với lấy quả táo bỏ vào miệng tiêu sái ra khỏi giường, nhẹ nhàng bâng quơ nhìn nam nhân liếc mắt một cái.
Ý tứ trong lời nói rất sâu.
Nam nhân nhìn Phong Vân nhẹ nhàng bâng quơ đang hướng con mắt về phía hắn, lại chất chứa bao nhiêu là thâm ý trong ánh mắt, theo hàm răng
bung ra được mấy từ: “Ngươi muốn thế nào?”
-“Thật thông minh.” Phong Vân nghe vậy khoé mi mỉm cười, đồng thời đưa cho tên nam nhân cơ hồ chẳng động đậy được chút nào một quả táo.
Nam nhân trợn tròn mắt, cơ hồ nháy mắt liền cắn gọn một phần quả táo.
Phong Vân cũng không thèm quản tên nam nhân bạo ngược này, một bên cầm hoa sinh , một bên chậm rãi nói: “Người sáng mắt trước mặt không nói tiếng lóng, lai lịch của ngươi ta đoán
không ra, cũng chẳng muốn đoán. Ta chỉ biết hôm nay ta nếu để lại ngươi, thì tất cả các tâm phúc của ta đều gặp hoạ lớn, cho nên trước mắt giết
ngươi là giải phải hợp lí nhất.”
Lạnh nhạt như sương khói, lời nói vang vào bên trong tai nam tử, sắc mặt vốn đã lãnh khốc lại tỏa ra sát khí kinh người.
-“Bất quá, con người của ta tâm tính thiện lương, cứu người một mạng còn hơn là xây bẩy tòa tháp độ thiên .Ta là tích đức nha.” Phong Vân tao nhã ném ra một viên hoa sinh, ăn luôn.
Lời này dừng trong tai nam tử, lập tức mắt nhắm lại.Giết người không
chớp mắt mà còn bày đặt tâm tính thiện lương, bày đặt tích đức.Con mẹ
nó, gặp qua không biết xấu hổ, chưa từng thấy qua loại người không biết
xấu hổ như vậy!
Phong Vân không để ý tới phản ứng của nam nhân kia, thản nhiên vừa ăn , vừa nói chuyện: “Ta cho ngươi một con đường sống, ta cần một tân nương, ngươi tiếp tục làm nương tử của ta…..”
-“Mơ tưởng.”. Câu nói của Phong Vân còn chưa kịp dứt thì nam tử kia đã hùn hùn sát khí, cơ hồ lửa giận có thể thiêu rụi cả rừng thành tro.
Phong Vân mắt lé quét hắn liếc mắt một cái, gật gật đầu: “ Ân, nam nhân có thể chịu chết không thể chịu nhục , có cốt khí, thực không sai, bất quá,ngươi nghe ta nói cho xong đã”.
Dứt lời, dừng một hơi, tiếp tục nói:“Ngươi làm nương tử của ta,
ta sẽ bảo đảm an toàn cho ngươi ở trong này, giúp ngươi khỏi hẳn mới
thôi.Nếu muốn hiện tại chết, cho ngươi nhơn nhơn ngoài vòng quan phủ,
thế thì chả khác toi mạng luôn đi. Vẫn là nên biết thời biết thế , nhẫn
nhịn làm thiếp, về sau ăn miếng trả miếng , tất cả là tùy ngươi thôi ”
Nói cho hết lời, Phong Vân cúi người cúi đầu đối diện nhìn lên hai mắt của tên nam nhân bạo ngược, chậm rì rì nói:“Đuổi giết ngươi là ai không cần ta nhắc nhở ngươi.Và hiện tại nội công của
ngươi đang ở mức nào thì không cần ta nhắc nhở ngươi đâu nhỉ?”
-“ Hôm nay, ta có thể không giết ngươi, nhưng chỉ cần ta tiết
lộ tin tức ra ngoài , chậc chậc, sợ rằng ngươi… không ra nổi kinh đô
này đâu .”
Có thể đuổi giết hắn đến tận đây, một công quốc bé như công quốc A
Sắt này, nếu không có người giúp hắn, hậu quả không cần nhiều lời đi .
Nói đến đây, Phong Vân nhẹ nhàng cười : “ Công quốc của ta tuy
nhỏ, ta cũng không phải người có quyền cao chức trọng gì, bất quá, ngươi yên tâm. Nếu ta đã quyết định thì nhất định có khả năng bảo vệ ngươi ”.
Nói xong Phong Vân trực tiếp ngồi xuống bàn, quyết định vui vẻ càn quấy bàn ăn một trận .
Nên nói đều đã nói rồi , sự việc bên trong lợi hại ra làm sao , nếu
hắn nghĩ cũng không rõ vậy hắn cũng không đáng mặt làm nam nhân a .Nhất
thời mà đã không nhịn được, chịu không nổi một chút nhục, cứ thế rồi sẽ thất bại , người như vậy thành được đại sự sao?
-“ Được” Phong Vân còn chưa kịp ngồi yên ổn , phía sau một tiếng leng keng hữu lực mang theo điểm nghiến răng nhiến lợi liền vang lên.
Mạnh mẽ, cương nghị, quyết đoán, quả nhiên là kẻ biết nhìn thời thế.
Đúng là một nam nhân không đơn giản a!Phong Vân trong đầu ý niệm khẽ
nhúc nhích, trên mặt lại giơ lên vẻ tươi cười, xoay người nâng tay ,
hướng tới nam nhân sắc mặt hiện đang vô cùng khó coi nói: “ Một lời đã định, vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Dứt lời cười tủm tỉm, tiêu sái tiến lên đích thân đem chén rượu tới chỗ nam nhân :” Như vậy tốt lắm, về sau cầu về cầu, lộ về lộ, ngươi không thể tìm ta
gây phiền toái cũng không thể tìm gia tộc ta thanh toán nợ nần , càng
không thể tìm công quốc Á Sắt của chúng ta gây sự. Nhớ, ta là ân nhân
của ngươi.Đáp ứng liền uống, không đáp ứng, sẽ không uống”.
Ngữ tốc cực nhanh nói xong , Phong Vân trực tiếp đưa tay đem chén
rượu ép buộc nam nhân uống xuống , không để cho nam nhân có một cơ hội
nói không.
-“ Là nam nhân , lời nói đáng giá ngàn vàng a ”. Xong, ván đã đóng thuyền rồi , ngươi chạy thoát bằng trời.
Sắc hồng trong mắt dần tối sầm, càng ngày càng lạnh lẽo , nam nhân
cơ hồ muốn tức hộc máu.Hắn nghĩ phải nhẫn nại , nhưng chỉ là nhẫn nhất
thời mà thôi, về sau trực tiếp tiêu diệt Á Sắt công quốc nhỏ bé ,càng
đừng nói đến nữ nhân ác độc này, Nhưng , hiện tại ….
-“ Tốt lắm, tốt lắm, đến, đêm nay là đêm động phòng hoa chúc a . Nương tử, vi phu hầu hạ ngươi ngủ.”
Lời nói nhẹ như gió, Phong Vân cười tựa như