XtGem Forum catalog
Độc Phi Khuynh Thành

Độc Phi Khuynh Thành

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328184

Bình chọn: 10.00/10/818 lượt.

ã xảy ra chuyện gì?

Mà cũng trong khoảnh khắc đó, ta cũng đã hiểu được đôi phần.

Ta tin rằng giữa hai người bọn họ đã có chuyện phát sinh.

Ta nhớ có một lần Truy Phong vì dẫn dắt Cơ Lưu Hiên đi về hướng khác đã rời đi hơn nửa tháng, chắc hẳn trong nửa tháng ấy, hắn cùng Âu Dương Thi Thi từng có mối liên hệ gì đó?

Truy Phong chưa bao giờ có vẻ mặt ngưng trọng như vậy.

Hiện tại, ta đột nhiên hiểu được vì sao thái độ của Âu Dương Thi Thi đối với ta lại như thế, chắc là cảm thấy tồn tại của ta phá hủy sự phát triển tình cảm giữa nàng và Truy Phong.

Trách không được nàng một lần lại một lần, thậm chí không để ý đến mệnh lệnh của Vân Tế Du mà muốn giết ta.

Nguyên lai là nàng thích Truy Phong.

“Nàng ta quan trọng như vậy sao?” Nàng đột nhiên chỉ về phía ta, căm giận hỏi.

“Phải.” Truy Phong thản nhiên nói: “Ta đã từng nói, ta không thể vì ngươi mà phản bội nàng. Bây giờ cũng không thay đổi.”

Ánh mắt Âu Dương Thi Thi nhìn ta càng thêm sắc bén, gằn từng tiếng nói: “Nữ nhân này rốt cuộc có gì quan trọng chứ…”

“Truy Phong…” Ta không khỏi mở miệng, lại bị hắn ngắt lời, hắn kiên định nói: “Quan trọng hơn bất cứ thứ gì”.

Ta không muốn Truy Phong phải vì ta mà bỏ qua hạnh phúc của mình,

nếu Âu Dương Thi Thi thật sự nguyện ý buông bỏ hết thảy, ta cũng sẽ

không ích kỷ ràng buộc hắn.

Rốt cục ta cũng nhớ được chúng ta gặp nhau như thế nào, Truy Phong

đúng là do ta cứu về, khi đó toàn thân hắn đầy máu, ta cũng giúp hắn

hoàn thành chuyện hắn muốn làm.

Khi đó, ta mới mười hai tuổi.

Nếu chỉ vì báo ân, những năm gần đây hắn luôn luôn thủ hộ bên người

ta, ân tình này sớm đã trả xong, nên ta cũng không muốn hắn cứ thế ràng

buộc ở lại bên ta cả đời.

“Âu Dương Thi Thi, nếu ngươi chịu buông bỏ tất cả, ta cũng sẽ không

ép Truy Phong ở lại.” Ta đón nhận tầm mắt Âu Dương Thi Thi, nhẹ nhàng mà nói: “Các ngươi có thể lập tức rời đi, tất cả mọi chuyện sắp xảy ra ở

đây đều không liên quan với các ngươi, Truy Phong không còn là Truy

Phong của ta, ngươi cũng không còn là thuôc hạ của Vân Tế Du, ngươi nghĩ sao?”.

Vốn tưởng rằng Âu Dương Thi Thi sẽ suy nghĩ, nhưng nàng lại lớn

tiếng cười nói, “Ngươi cho vậy là hay lắm sao? Nói cho ngươi biết, nếu

hắn đáp ứng, thì giờ này chúng ta đã không xuất hiện ở đây, hắn nói hắn

không thể đi, cho nên hắn trở về bên cạnh ngươi, mà ta cũng phải trở về

vị trí của ta, hắn nói coi như chúng ta chưa từng quen biết, cho dù ngày sau gặp lại có là thù địch, hắn cũng sẽ không mềm lòng.”

“Truy Phong, ngươi…” Ta không khỏi nhìn về phía Truy Phong, lẩm bẩm: “Ngươi tội tình gì phải như thế, ngươi muốn ta phải nợ ngươi sao?”

Như thế, cả đời này ta sẽ không thể an tâm được.

“Cung chủ, có một số việc ngày nào đó, người sẽ minh bạch.” Truy

Phong quay người nhìn ta, còn nói: “Ta nói rồi người có một loại mị lực

khiến người ta phải phục tùng.”.

Nếu ta không khôi phục trí nhớ, ta sẽ tin tưởng.

Nhưng ta đã khôi phục trí nhớ, trong trí nhớ ấy, ta cùng Truy Phong

căn bản là nhìn nhau không vừa mắt, ta thích khi dễ hắn, hắn cũng chưa

bao giờ xem ta là cung chủ mà đối đãi.

Ta như vậy, thật sự là không có thứ mị hoặc gì đáng nói.

Bỗng nhiên Truy Phong cười sáng lạn, khôi phục lại thần thái tự kỷ

ngày xưa, “Thiên hạ này, có mấy kẻ có thể sánh ngang với chủ nhân của

ta? Tứ công tử cũng khá, Đông Tà Tây Độc cũng không tệ, nhưng người cũng biết ta không có hứng thú với mấy tên nam nhân đó, còn lại hai đại tài

nữ, Thủy Bất Nhàn ta không thích, cho nên miễn cưỡng chỉ có thể đi theo

người.” .

Những lời như vậy, Truy Phong không chỉ nói qua một lần, mặc dù lúc

trước hắn cũng không biết thân phận thật sự của ta, nhưng hắn cũng không chỉ một lần cảm thán ta căn bản là không có một chút dịu dàng của nữ tử nào.

“Ai bắt ngươi miễn cưỡng đi theo ?” Ta không khỏi tiếp lời.

Truy Phong như vậy mới là Truy Phong, người luôn thích đấu võ mồm cùng ta.

Hắn thật sự muốn từ bỏ Âu Dương Thi Thi như vậy sao?

“Bởi vì không dạy dỗ người thành một nữ tử dịu dàng, ta không cam

lòng a.” Khóe miệng hắn cười đến sáng lạn với ta, giống như nhớ tới

những điều vô cùng sảng khoái.

Mà ta biết, cho dù là ta cũng không thể thay đổi quyết định của Truy Phong.

Thần sắc Âu Dương Thi Thi nhìn ta càng thêm sắc bén, nàng không thể

bình tĩnh cuối cùng bùng nổ, “Truy Phong, ta với ngươi thế bất lưỡng

lập.”

Lời còn chưa dứt, kiếm đã xuất ra, không chút do dự phóng về phía hắn.

Đám người phía sau nàng cũng đều rút kiếm xông tới.

Ta cảm thấy có chút kỳ quái, nếu Vân Tế Du thật sự đoán được hành

tung của chúng ta, không thể có chuyện chỉ phái vài người đến, ta còn

chưa quên lần trước, hắn vì cướp lấy Băng Ngưng kiếm mà phái tới không

dưới một ngàn người.

Chẳng lẽ là có ẩn tình gì khác?

Ta vừa tránh kiếm, vừa âm thầm hạ độc.

Trưởng lão Vu y tộc từng nói bởi vì ta sinh vào ngày âm tháng âm năm âm, nên là người thuần âm, cốt cách kỳ lạ lại không thích hợp luyện võ, mặc dù luyện cũng khó có điều đột phá, cho nên ngay từ đầu ta chỉ học

được khinh công, độc thuật cùng y thuật.

Đương nhiên còn có thuật dụng binh, kỳ môn cùng