
nàng đã dời đi rồi, nàng đã từ chức rồi, những tin tức này hắn làm sao lại không có nghe nàng nói qua? Nàng tại sao phải lừa gạt hắn?
Cô gái này rốt cuộc dấu diếm hắn cái
gì? Đỗ Thiên Trạch càng nghĩ càng giận, nếu như không tìm được một giải
thích hợp lý, hắn nhất định sẽ không dễ dàng buông tha nàng, đồng thời,
trong lòng lại ảo não không thôi, mình cần gì để ý như vậy? Nàng là cái
gì? Nếu như dựa theo quy tắc trò chơi của hắn, chơi chán một phụ nữ, hắn sẽ không chút lựa chọn buông tay, thậm chí cả đời này cũng sẽ không
nghĩ gặp lại lần thứ hai, nhwung vì cái gì cô gái này lại khác mọi
người, quyến rũ hắn hứng thú theo đuổi? Càng nghĩ càng không cam lòng,
bản năng đàn ông là chinh phục làm cho hắn không thể dừng tay, nếu như
ngay cả một người bình thường như nàng còn không thể có được, hắn Đỗ
Thiên Trạch không có tư cách gì chơi đùa với những phụ nữ khác nữa.
Trong một khu chung cư nhỏ yên tĩnh, một tiếng phanh xe vang dội đưa tới sự
chú ý của nhiều người, đầu tiên là bị chiếc xe sang quý làm giật mình,
thứ hai là bị người trên xe đi xuống làm giật mình tiếp, nguyên lai
tưởng rằng người sở hữu chiếc xe quý giá nhất định là một người trung
niên, thật không ngờ chủ nhân lại còn rất trẻ và anh tuấn, ai cũng cảm
thấy lạ lùng tò mò.
Bởi vì chỗ này hắn đã đến một lần, Đỗ Thiên
Trạch dựa vào trí nhớ tìm vài vòng, khi xác định được gian nhà, bất quá, nhưng cũng không dám chắc, mắt hồ ly nhíu lại, nét mặt biểu lộ một vòng cười thân thiết hiền hoà nhìn chị hàng xóm đang đi đến.
“Chào chị, xin hỏi chị biết nhà Hạ Cảnh Điềm ở đâu không?”
Cô gái lớn như vậy còn chưa có gặp qua ai đẹp trai như ngôi sao thế này!
Nên bị Đỗ Thiên Trạch đến gần, cho dù đã qua 30 cũng không thoát khỏi
tim đập rộn lên, mặt ửng đỏ, “Hạ gia ở này tầng thứ ba.”
“Cám
ơn.” Đỗ Thiên Trạch thu hồi ánh mắt, lập tức đi lên lầu, vừa âm thầm suy tính trong chốc lát nếu Hạ Cảnh Điềm thấy hắn xuất hiện ở cửa nhà, sẽ
như thế nào giật mình? Đã lâu không gặp, thực sự có chút nhớ gương mặt
cùng hình dáng nàng.
Đỗ Thiên Trạch ảo tưởng tốt đẹp nhưng bị một thanh khóa băng lạnh ngăn chặn, Đỗ Thiên Trạch nhìn cửa nhà trước mắt,
cố gắng hồi tưởng thang lầu mình đã đi, chẳng lẽ đi nhầm? Hắn nhíu nhíu
mày, tiện tay lật tới lật lui cái khóa, trong lòng rủa thầm, chẳng lẽ cả nhà Hạ Cảnh Điềm đều chuyển đi rồi? Cái này chính là một cú đánh thẳng
vào tự ái của hắn, rốt cuộc hắn có lỗi gì, làm cho nàng sợ đến loại
trình độ này?
Đang nghĩ ngợi có nên đứng đây chờ thêm không, vừa
vặn trông thấy trên lầu đi xuống một bà lão, hắn trong lòng vừa động,
giương cười nói: “Chào bà, xin hỏi nhà Hạ Cảnh Điềm gia là ở nơi này
đúng không?”
Xuống đúng là nhà Hạ Cảnh Điềm, lập tức vui vẻ đến: “Đúng a! Anh tìm họ có chuyện gì sao?”
“A! Tôi chỉ là muốn đến thăm.” Đỗ Thiên Trạch vừa mỉm cười trả lời, vừa buồn bực, chẳng lẽ bọn họ không có dọn nhà.
“Vậy đến bệnh viện thăm đi! Từ khi cha Hạ Cảnh Điềm bị bệnh, người trong nhà đã đến ở luôn trong bệnh viện, rất ít khi về nhà .” Bà lão nói xong,
thở dài lại đi xuống lầu tiếp.
Đỗ Thiên Trạch có chút phản ứng
không kịp, cái gì? Cha Hạ Cảnh Điềm bị bệnh? Nghĩ xong, Đỗ Thiên Trạch
lập tức bước nhanh đi theo bà lão hỏi thêm tin tức, mới lập tức lái xe
hướng bệnh viện chạy đi.
Nguyên lai tưởng rằng trong bệnh viện sẽ nhìn thấy Hạ Cảnh Điềm, nhưng không ngờ, chỉ có cha mẹ của nàng, đương
Đỗ Thiên Trạch xuất hiện ở trước mặt hai lão nhân làm hai người sợ run,
nhìn chàng trai khí chất cao sang mà lắp bắp kinh hãi, Hạ mẹ kinh ngạc
đứng dậy, “Xin hỏi anh tìm ai?”
Đỗ Thiên Trạch nghĩ đay chính là
cha mẹ nàng, khuôn mặt tuấn tú lập tức giơ lên một vòng mỉm cười lễ
phép, “Bác trai, bác gái, xin hỏi Hạ Cảnh Điềm không ở đây sao?”
Hạ mẹ vừa nghe là tới tìm con gái, trong lòng vui vẻ, nụ cười lập tức
nhiệt tình , “Anh là tới tìm Cảnh Điềm nhà ta à, mời ngồi mời ngồi. . . . . .”
“Bác gái không cần khách khí, xin hỏi Hạ Cảnh Điềm bây giờ
đang ở đây chứ?” Đỗ Thiên Trạch đi thẳng vào vấn đề, nói đến, hắn còn có chút không có ý tứ ! Đến thăm bệnh lại cái gì cũng không có mua.
“Cảnh Điềm không ở thành phố F sao?” Hạ mẹ ngược lại hỏi hắn, sáng nay vẫn
cùng con gái nói chuyện điện thoại mà, còn cậu trai tướng mạo hơn người
này cùng con gái mình có quan hệ như thế nào?
“Cô ấy không có trở về sao?” Đỗ Thiên Trạch kinh ngạc hỏi.
“Không có a! Tôi mới sớm nay vẫn cùng nó nói chuyện qua điện thoại !”
“Điện thoại của cô ấy không phải tắt máy sao?” Đỗ Thiên Trạch đè xuống căm tức, dùng giọng bình thản lên tiếng.
“A! Nó đổi số rồi, không có nói với cậu sao?” Hạ mẹ thấy thế nào thì Đỗ
Thiên Trạch vẫn rất thuận mắt, nhìn hắn bằng ánh mắt của người từng
trải, đàn ông phải như vậy, vóc người cũng anh tuấn, hơn nữa nhìn ăn mặc cũng không giống người nhà nghèo.
Cái gì? Đổi số? Đỗ Thiên
Trạch nghe được tin đó, đầu óc ầm ầm một tiếng tạc, cô gái chết tiệt đổi số cũng không nói một tiếng, làm hại hắn tự mình đa tình ngốc lâu như
vậy, thật sự là vô sỉ, Đỗ Thiên Trạch giả bộ có chút kinh ngạc, lập tức
hỏi Hạ mẹ số điện t