
ng cả kinh, cầm lên xem xét, là nhà gọi, nàng
nhẹ nhàng thở ra, ấn nút trả lời, vội hỏi: “Mẹ, hôm nay là có người đến
tìm phải không?”
Hạ mẹ tươi cười rạng rỡ nói: “Mẹ điện thoại
cho con, đúng là muốn nói với chuyện này ! Con xem, bạn con cũng rất là
hào phóng, mua mấy giỏ hoa quả sang trọng quý giá đến thăm ba con, còn
có hoa nữa nha, phòng bệnh ai cũng chú ý, anh ta là ai vậy!”
“Cái gì?” Hạ Cảnh Điềm ngạc nhiên mở to mắt, Đỗ Thiên Trạch lại mua nhiều quà như vậy sao?
Hạ mẹ vừa nghe giọng con gái, không khỏi giật mình, “Như thế nào, anh ta không có nói cho con à?”
Hạ Cảnh Điềm từ trong kinh ngạc phục hồi tinh thần lại, cười nói, “Mẹ,
ngoại trừ tặng hoa và hoa quả, anh ta có nói cái gì khác không”
“Chúng ta lần đầu tiên gặp mặt thì có thể nói cái gì? Bất quá anh ta nói
chuyện rất có lễ phép, nhìn ra được là có giáo dục rất tốt, hỏi số điện
thoại của con thì nói chuyện với ba con chút nữa, nói rất nhiều lời quan tâm, Cảnh Điềm, con còn chưa nói anh ta là ai !” Hạ mẹ vội vàng hỏi
lên tiếng, con gái rời đi cũng đã lâu như vậy, đây không phải là bạn
trai mới của nó chứ? Nhiều kỳ vọng là đúng nha!
“Không phải, anh ta chỉ là bạn của con” Hạ Cảnh Điềm rât nhanh chóng phủi sạch quan hệ.
“Bạn? Bạn ở mức nào?” Hạ mẹ còn tưởng là con gái thẹn thùng, nên lập tức hỏi tới!
“là bạn bình thường nha!” Hạ Cảnh Điềm giọng điệu không để ý nói, trong
lòng nàng còn thầm nghĩ, vừa rồi nàng đối với Đỗ Thiên Trạch hung dữ như vậy, lúc này cũng có chút hối hận, ai bảo vừa rồi hắn nói chuyện thật
không minh bạch.
Chút tiền ấy đối Đỗ Thiên Trạch mà nói, còn chưa đủ một bữa cơm! Hạ Cảnh Điềm trong lòng thầm nghĩ, nghe mẹ nói tựa hồ
đang hiểu lầm cái gì, Hạ Cảnh Điềm có chút không thuận theo kêu lên”Mẹ,
đừng hỏi nữa, đó là thật sự, không phải trong tửong tượng của mẹ như
vậy.”
“Cái gì không phải như ta đoán, con cũng trưởng thành
rồi, về sau nên tìm bạn trai, ai. . . Viễn Khang là quá khứ rồi, người
thanh niên này con ngàn vạn lần không thể bỏ qua .” Hạ mẹ lập tức nghiêm chỉnh nói.
Vừa nhắc tới Ngô Viễn Khang Hạ Cảnh Điềm cũng cảm
giác lòng không thoải mái, nàng nhanh lên tiếng, “Mẹ. Quản lí gọi con,
lần sau sẽ nói chuyện tiếp với mẹ.” Nói xong, lập tức cúp điện thoại,
nếu còn nói tiếp, theo tính của mẹ nhất định sẽ lấy việc của Ngô Viễn
Khang ra tiếc hận hết nửa ngày, nhưng đã chấm dứt thig nàng không có gì đáng tiếc.
Hạ Cảnh Điềm vuốt vuốt trong tay điện thoại, đang suy tư có nên gọi điện cho Đỗ Thiên Trạch nói tiếng cám ơn, nói như thế nào cũng nên tỏ vẻ có thành ý, nghĩ xong, nàng cảm giác gọi điện sẽ không
tốt, nên nhắn một cái tin nhắn qua, chỉ chốc lát sau, Đỗ Thiên Trạch tự
động gọi đến, Hạ Cảnh Điềm đang muốn tránh cùng hắn nói chuyện, bởi vì
nàng sợ chính mình khống chế không tốt tâm tình sẽ nói bậy, nhưng cũng
không khỏi không tiếp, “Alo. . .”
“Chỉ cảm tạ bằng miệng tôi
không nhận, muốn cảm tạ chỉ cần hành động.” Đối diện, truyền đến hắn
phách đạo lời nói, hơn nữa còn có một điểm đắc ý.
Hạ Cảnh Điềm
không thể tưởng được hắn vừa nói chuyện thì lại như vậy…, nàng cố gắng
khống chế giọng điệu phản bác, cười nói”Mới vừa rồi là tôi không đúng,
trách lầm anh, anh bây giờ ở nơi nào? Tôi mời anh ăn cơm để cảm tạ?”
“Cô xác định có tiền mời tôi sao?” Đỗ Thiên Trạch ác liệt cười, khẩu khí rất là xem thường người.
Hạ Cảnh Điềm sững sờ, nàng ngược lại đã quên người này không phải đắt
không ăn, chỉ phải thay đổi giọng điệu nói”Một nghìn đồng trở xuống, tôi mời được.”
Lại nghe đối diện hắn nói, “Tiền boa cũng không đủ,
như vậy đi! Chờ tôi đi công tác ở T thị rồi nói sau, trước thiếu nợ tôi
chuyện này, vậy đi, giờ tôi phải họp.” Nói xong, cúp điện thoại.
Lần đầu nghe nói hắn họp, Hạ Cảnh Điềm trong nội tâm có chút là lạ , bất
quá, cuối cùng xử lý xong chuyện này, nên nằm trên ghế lười biếng nhìn
qua ngoài cửa sổ, lại sắp đến giữa trưa, nàng thật không cam lòng cứ như vậy lãng phí, Kỷ Vĩ Thần chưa có trở về, nàng cả người đều lười biếng
rồi, đột nhiên, nàng nhớ tới lần trước Đỗ Thiên Trạch cho nàng thẻ vip
của phòng tập thể thao, đột nhiên đầu óc sáng ngời, đúng vậy! thời gian
tốt như vậy, nên đi vào trong đó chơi đùa cũng không tồi, đặc biệt cưỡi
ngựa lại rất vui.
Nghĩ xong, nàng lập tức chạy lên lầu hai, hơn
10 phút sau đã thay đổi một bộ quần áo năng động đi ra, tóc buộc cao
lên, thêm cái nón che lên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, trên lưng mang
balo đi ra biệt thự.
Gọi taxi chạy thẳng đến phòng tập thể thao,
bởi vì Đỗ Thiên Trạch đã mang nàng tới, nên cũng không lạ lẫm quá, khi
nàng đưa ra thẻ hội viên, người phục vụ cũng phi thường nhiệt tình, bởi
vì có thể đi vào trong này không phải người giàu có thì là ai, bọn họ
không dám chậm trễ, Hạ Cảnh Điềm trực tiếp đi về nơi cưỡi ngựa, hôm nay
là hai ngày nghỉ, người tới tập thể hình rất nhiều, còn người cưỡi ngựa cũng có mười mấy người.
Huấn luyện viên chờ đợi Hạ Cảnh Điềm,
gặp Hạ Cảnh Điềm tới, lập tức hết sức ân cần vì nàng chuẩn bị một con
ngựa vững vàng, lại một lần nữa cưỡi ngựa làm cho Hạ Cảnh Điềm thoải mái hơn nhiều, h