Teya Salat
Chuyện Dũng Cảm Nhất

Chuyện Dũng Cảm Nhất

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324000

Bình chọn: 8.00/10/400 lượt.

thể vẫn là quan trọng nhất.Tôi chỉ muốn nói rằng, lúc

học nhất định phải học thật sự, các bạn hiện tại không còn giống như bốn năm sinh

viên.Nhớ kỹ, tuổi trẻ cũng là tiền đồ, nhất định không được lãng phí."

Ôn Nhiễm nghe xong khẽ cười.

Hết tiết, Ôn Nhiễm chạy đến trước giúp Ngô giáo sư thu

giọn giáo án và một số thứ linh tinh, Ngô giáo sư cười ân cần

nhìn cô bé ngốc trước mặt như con gái:"Cám ơn trò".

Ôn Nhiễm lắc lắc đầu, đi theo Ngô giáo sư đi đến khu

học viện ở ngọn dốc phía sau :"Không có gì đâu ạ, dù sao em cũng đang muốn

đến khu học viện, làm đề án".

"Sao?Làm đề án?Cùng giáo sư nào vậy?"Ngô

giáo sư có vẻ hứng thú.

"Giáo sư Diệp ạ".Ôn Nhiễm bình thản trả lời

"Haha, tiểu tử đó sao".Thầy Diệp trong mắt

Ngô giáo sư lại trở thành tiểu tử, Ôn Nhiễm nghe xong có chút 囧

Giáo sư hình như cũng nhận ra có điểm không phải, sửa

lời nói:"Giáo sư Diệp rất có trình độ, theo thầy học tập với trò sau này

sẽ rất có ích."

"Vâng."Ôn Nhiễm vui vẻ cười, Ngô giáo sư quả

giống như trong lời đồn, rất hiền lành thân thiện, chỉ mới lần đầu gặp mặt đã

cho cô nhiều ý kiến như vậy.

"Tiến triển đến đâu rồi?"Ngô giáo sư hỏi.

Ôn Nhiễm ai oán ra mặt :"Em giao báo cáo rồi nghe

sửa chữa của thầy ạ".

Biểu tình bất mãn này khiến giáo sư bật cười:"

Thầy Diệp đối với các trò hơi hung dữ như vậy thôi chứ thực ra hắn khen còn

không kịp chứ."

Thật không...?

Ôn Nhiễm đứng trước bàn làm việc của Diệp Dĩ Trinh,

nhìn gương mặt không chút cảm xúc của hắn, thật không khỏi phải nghi ngờ câu

nói vừa rồi của Ngô giáo sư.

Diệp Dĩ Trinh cầm báo cáo của cô lên, xem xét hết sức

cẩn thận,Ôn Nhiễm đứng một bên có chút bất an, người này nhất định là đang muốn

tìm lỗi sai của cô, nếu không đâu có xem kĩ như thế.

Quả nhiên, Diệp Dĩ Trinh một tay gõ gõ mặt bàn, đôi

mắt hẹp dài nhìn cô:"Ôn Nhiễm, tôi nghe nói em tốt nghiệp chính quy đại

học A phải không?"

Sao?Ôn Nhiễm không hiểu gì cả gật gật đầu, Diệp Dĩ

Trinh khẽ cười, ngón tay chỉ chỉ phần chú thích bên dưới của bài báo

cáo:"Đây là một trong số các lỗi sai, tôi nghĩ, người tốt nghiệp ở một

trường đại học lớn như thế chắc sẽ không mắc sai lầm ở trường nhỏ bé này".

Ôn Nhiễm:"..." Người này nói như thế, cô gật

đầu cũng không được, lắc đầu cũng không xong, ngượng ngùng mang bản báo cáo về,

hắn nói như thế Ôn Nhiễm mới phát hiện ra hình như cách mình đánh dấu tài liệu

trích dẫn ở phần chú thích là không đúng.Đúng là một lỗi sai rất nhỏ!

Thấy hắn vẫn nhìn mình như vậy, Ôn Nhiễm nghĩ mình

phải nói gì đó, " Thầy à, ngoài vấn đề này còn có gì khác nữa không? Em

sắp xếp như vậy thầy thấy sao?"

Nói xong Diệp Dĩ Trinh không nhanh không chậm trả

lời:"Theo tôi vấn đề thứ hai mà em đưa ra, cách sắp xếp vấn đề không tồi,

đề mục các phần cũng được nhưng mà vẫn có một chỗ."

Có sao?Ôn Nhiễm phấn khởi, cẩn thận nghe hắn nói, chỉ

thấy anh từ từ cười, mở máy tình cho cô xem một bài word của anh, trên đó có

rất nhiều vấn đề đều là những cái cô vắt óc nghĩ ra.Cô còn chưa kịp nhìn kĩ anh

đã bấm bấm một chút, cả trang word một chữ cũng không có.

"Này,này..."

Ôn Nhiễm nhún nhường, " Thầy không phải nói có một vấn đề sao?"

"Quả

thật chỉ có một vấn đề đó là đề mục em thiết kế có phần không hợp lí, đối tượng

nghiên cứu của chúng ta hoàn toàn không phù hợp."

Anh nói

rất nhẹ nhàng, Ôn Nhiễm có một dự cảm chẳng lành,"Cho nên?"

Diệp Dĩ

Trinh lãnh đạm nhìn cô một cái:"Cho nên, em tốt nhất nên làm lại, nếu

không có thể sẽ không được thông qua."

Ôn Nhiễm nhất thời hụt hơi, suýt ngất.

"Bá đạo, thực sự quá bá đạo."

Ôn Nhiễm ở thư viện vừa mở máy tính vừa sửa chữa, Đồng

Chu bên cạnh thấy màn hình vi tính của cô nhìn trang web cô đang xem, nhịn

không được liền cười.Tiêu điểm –Những vị giáo sư cớ uy lực đại học B, không

phân biệt nam nữ. Diệp Dĩ Trinh cũng ở trong danh sách, hơn nữa còn dẫn đầu.

'Nhỏ giọng chút, đừng dọa mấy em năm nhất bên

kia".

Ôn Nhiễm ngẩng đầu, thấy chồng sách quản trị của học

đệ năm nhất ngại ngùng mỉm cười nhìn cô.Cô khoát tay lùi về chỗ không nhịn được

ai oán:"Báo trường sao lại mang mấy thầy ra nhận xét, mấy cái ảnh

này..."

"Cái này được gọi là thỏa mãn sự hiếu kì của quần

chúng hiểu không?"Đồng Chu liếc cô một cái, rồi lại ngưỡng mộ nhìn vào bức

ảnh," Hơn nữa giáo sư Diệp rất tốt nha, Ôn Nhiễm cậu không thể lấy dạ tiểu

nhân đo lòng quân tử được!"

Ôn Nhiễm:"..." Không phải cô có bụng tiểu

nhân, mà là Diệp Dĩ Trinh quá âm hiểm, làm khó dễ người khác như thế mà mặt vẫn

rất bình thản.

Buổi tối trở lại kí túc xá, không ngờ nhận được điện

thoại của mẹ.Ôn Nhiễm lau tóc kiên nhẫn nghe mẹ nói.Từ khi cô vào đại học B đây

là lần đầu mẹ gọi, giọng điệu bình tĩnh như thường nhưng thực ra trong lời nói

cô cũng nhận ra nhiều thứ.

"Mấy bữa nay ông nội sức khỏe không tốt, có thời

gian thì gọi điện hỏi thăm một chút.Bà nội thương con, cho dù không gặp mẹ cũng

phải hỏi han con vài điều."

Trong lời nói của mẹ có nhiều chua chát, Ôn Nhiễm nhẹ

nhàng vâng dạ.

"Đúng rồi Nhiễm Nhiễm, mẹ nghe mẹ Tiểu Trường nói

Trường đã có người yêu rồi, con thì sao?"

"Ơ,