
ạc Ly, đã lâu không gặp!”
Hắn cũng không ngay lập tức đáp lại, ta liền cấp cho hắn một cái ôm, thuận tay ăn đậu hủ mềm. cạc cạc.
“Ách…………”
Ta chỉ ôm người bên cạnh một chút thôi mà, giây tiếp theo hai cánh
tay đã bị hai người kia mãnh liệt kéo về hai hướng ngược nhau.
“Ai ai, ta là người nha!~~~” mẹ ơi, lão tử bị xé ra làm đôi rồi!
Âu Dương Vân, Hạ Tử Tô liền thu lực đạo nhưng lại không có buông tay.
Ta xấu hổ ho một trận, cũng không quên mỉm cười .
Ta sợ hai bạo nhân này. Hai người dễ dàng nổi nóng.
Vẫn là Mạc Ly của nhà ta tốt nhất. Nam nhân đoan chính cùng ôn lương như ngọc!
“Quốc sĩ đại nhân của ta, Vĩnh An Vương của ta, hai người thân ở nước khác để triều đình vắng vẻ, vương vị cũng không để ý, xin hỏi hai người định giải thích như thế nào” Ta bỏ ra hai tay đang bị giam giữ, nhướng
mày tà tà cười, ôm hai tay nhìn điệu bộ ngây ngốc của biểu ca cùng người bên cạnh.
Sau đó ánh mắt chuyển đến trên người Âu Dương Vân, đón nhận cắp mắt ngọc lưu ly màu bạc kia, ta thu lại ý cười, nghiêm mặt nói:
“Không muốn ngươi luyện cái thần công kia! Nếu một ngày nào đó ta
không theo ý ngươi, ngươi không giận, không lưu tình chút nào đem ta
giết chết cũng không hối hận, như vậy là đúng sao? Chẳng lẽ ngươi cảm
thấy như vậy là tốt sao? Vân Tiên Nhân!”
Âu Dương Vân nhất thời dại ra.
“Vân Tiên Nhân, Thượng Quan Lăng ta không muốn ngươi như vậy.” Ta nhẹ nhàng giải thích, dùng thần ngữ nói.
Ngọc Quốc, hoàng cung
Dưỡng Tâm điện, tây buồng lò sưởi.
“Chuyện cười, trẫm làm sao có thể đáp ứng!” Hai tròng mắt Thượng Quan Thiên sắc lạnh, có chút tức giận nhìn lúm đồng tiền như hoa trước mặt.
“Bệ hạ, ngài không cần nhẫn tâm như thế đem ta dễ dàng cự tuyệt.”
Một thân áo hồng sam, cùng trâm bạch mai, hai tròng mắt tím diêm dúa lẳng lơ cười.
“Trẫm dựa vào cái gì mà đáp ứng ngươi?”
“Chỉ bằng việc bọn Vĩnh An Vương không mang trưởng công chúa trở về”. Ánh mắt tím khép hờ càng phát ra yêu mị, “Trưởng công chúa tất phải đi
Lương quốc, bởi vì Đông Phương Cửu còn sống”
Nháy mắt, Thượng Quan Thiên nắm chặt hai tay, khớp tay trắng bệch.
“Bệ hạ nếu trợ ta đi lên vương vị, ta chắc chắn sẽ dốc hết sức giúp
bệ hạ đón công chúa hồi hương”. Giễu cợt một tiếng, tử nhãn nhìn về phía Thượng Quan Thiên : “ Ta chỉ muốn mượn bệ hạ một cái hổ phù nhỏ thôi
mà”.
Thượng Quan Thiên dõi theo hắn, mím môi không nói.
“ Bệ hạ cũng không muốn vương đệ của ta lại đem trưởng công chúa cầm
tù”. Cười cười “ Chính là muốn mượn bệ hạ một cái hổ phù nho nhỏ thôi ”.
“ Hảo! Trẫm đáp ứng ngươi”.
Lương Quốc, Phượng Dương thành.
Duyệt Lai khách điếm.
Sau khi ta không ngừng khuyên bảo, Vân Tiên Nhân một thân bạch y cũng chịu đổi sang lục y thanh nhã giống như mưa bụi Giang Nam, cả người có
vẻ ôn hòa.
“Uy, Vân Tiên Nhân, tóc của ngươi thật là đẹp nha, vừa dài vừa mượt.
Lặng lẽ chìa ma trảo.
“ Ai, đau quá!” Hừ, dám đánh vào tay của ta
“Đã nói ta không thích người khác động vào!” Thấy ta nhíu mi, Vân
tiên nhân do dự khẽ thổi vào vết thương trên tay ta. “ Lần sau ngươi
muốn chạm vào ta hãy nói một tiếng”.
“ Được, ta đáp ứng”. Ủy khuất nhìn hắn.
Vân tiên nhân thở dài thỏa hiệp nói “ Ta muốn ngừng tu luyện thanh tâm quyết…về sau ta sẽ chú ý”.
Ta cười cười, vỗ vai Vân tiên nhân khen ngợi, Khụ khụ…phát hiện khóe môi hắn hơi hơi run rẩy hai cái.
Ta cùng Âu Dương Vân lặn lội hơn nửa tháng, đêm qua rốt cục cũng tới Phượng Dương thành.
Vì sao ta có thế cùng với Độc xà biểu ca và Ất tiến đến Lương quốc.
Vì sao ta cùng Vân tiên nhân cũng đến Lương quốc.
Ha ha, kì thật đối phó với những lời ác độc của biểu ca cũng không
khó lắm. Mạc Ly của ta cũng không làm trái ý ta, ta nói muốn đi Lương
quốc, nhất định phải đi, hắn tự nhiên đứng về phía ta, sau đó chính là
hai so với một.Lời nói của độc xà biểu ca khó thắng được hai người, chỉ
có thể thỏa hiệp, bằng không ta liền khóc nháo làm phiền hắn đến chết.
Về phần Vân tiên nhân, Khụ…nói đến có chút dài, căn bản không thể
giảng giải rõ. Trong đó quan trọng nhất có vẻ như là ta nói với hắn, ta
trúng độc đã phát tác quá một lần chỉ sợ sống không được bao lâu, ta
không muốn khi qua đời phải tiếc nuối. Nhất định phải nhìn xem tên ngốc
kia vì ta mà rơi xuống vực thật sự còn sống, nhất định phải chứng kiến
mới có thể an tâm, ta an tâm…sẽ đem thân thể Thượng Quan Lăng trả lại
cho ngươi, có lẽ linh hồn của nàng ta còn có thể trở về. Khụ…cứ coi như
có tính chất lừa gạt, ta có thể trở về hiện đại, tự nhiên có thể đem
linh hồn Thượng Quan Lăng trở về cho hắn.
Cho nên ta cùng Vân tiên nhân đạt tới một cái hiệp ước ngầm, chờ ta
nhìn thấy Đông Phương Cửu bình yên vô sự ta liền đem thân thể Thượng
Quan Lăng trả lại. Vân tiên nhân vì an toàn của “ Con tin” Hắn liền tự
mình hộ tống ta đi Lương quốc.
Ngươi nghĩ sao nếu là cơ thể của ta bị nhân sĩ chém bảy tám đao, thời điểm hắn có được thân thể Thượng Quan Lăng. Đó không phải là thiếu sót
đáng tiếc sao. Với tính cách của Vân tiên nhân, hắn làm sao cho phép
chuyện như vậy phát sinh.
“ Vân tiên nhân. Ngươi lớn lên rất giống một người nha! Đừng nói t