
trên người mình mặc váy ngủ, là ai đã thay quần áo cho nàng?
Đừng nói là…
Úc Noãn Tâm không dám nghĩ tiếp nữa, vừa nghĩ đã ra khả năng
này, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng dần dần tái nhợt.
Cộc cộc cộc… tiếng gõ cửa lễ phép cắt đứt mạch suy nghĩ của
nàng
"Mời vào." Úc Noãn Tâm càng cảm thấy hoảng sợ, vội
vã chỉnh lại cẩn thận váy ngủ trên người, nhẹ giọng nói.
Cửa phòng bị mở ra…
Một đám người bước vào!
Nói là một đám người cũng không khoa trương một chút nào.
Người đi đằng trước được xưng là quản gia, đằng sau là sáu người hầu gái, trên
mặt mỗi người đều thể hiện sự tận tình.
"Các người…"
"Úc tiểu thư, đây là bộ lễ phục Hoắc tiên sinh chuẩn bị
cho cô, mời cô rửa mặt xong thì mặc thử!" Quản gia cung kính hạ thấp người,
sau đó cầm hộp lễ phục được bọc khéo léo trong tay dâng lên.
Úc Noãn Tâm ngẩn ra.
"Váy đầm?" Hoắc tiên sinh vì sao muốn đưa lễ phục
cho tôi?"
Trên mặt quản gia nở ra nụ cười chuyên nghiệp. "Đêm nay
Hoắc tiên sinh cần tham dự bữa tiệc trên du thuyền của một người quan trọng, Úc
tiểu thư cũng cần đi theo cùng!"
Hàng mi dài của Úc Noãn Tâm khép lại, âm thầm khẽ thở dài tiếp
nhận hộp lễ phục, đặt sang bên cạnh.
Quản gia thấy thế xong ánh mắt lóe lên vẻ nghi hoặc…
"Úc tiểu thư không mở ra xem sao? Nếu như không thích,
cô chỉ cần nói là Hoắc tiên sinh sẽ ra lệnh nhà thiết kế làm lại."
Úc Noãn Tâm hơi cong khóe môi. "Không cần, ánh mắt của
Hoắc tiên sinh rất tinh tường độc đáo, bộ lễ phục này chắc chắn sẽ hợp với
tôi."
Quản gia nghe xong thì không nói nữa, song… nhìn về phía Úc
Noãn Tâm với vẻ mặt khó hiểu.
Cô gái nhỏ này rất đặc biệt, không giống như tiểu thư Ngu Ngọc.
Tuy rằng Hoắc tiên sinh chỉ mang theo tiểu thư Ngu Ngọc đến một lần, nhưng khi
đó cô ta đối xử ngang ngược ngông cuồng với kẻ dưới, làm quản gia lưu lại ấn tượng
khó quên.
Thế nhưng cô gái trước mặt giống như người không màng danh lợi,
điềm đạm, gió yên biển lặng, lẽ nào cô ta không biết được Hoắc tiên sinh chọn
trúng là điều vinh hạnh sao?
"Úc tiểu thư, những người này sẽ hầu hạ cô tắm rửa mặc
quần áo…"
Quản gia nói xong khẽ nghiêng người, hai cô hầu gái tiến lên
trong tay mang hai chậu thủy tinh, một chậu chứa đầy cánh hoa các loại, chậu
còn lại là tinh dầu
"Úc tiểu thư, cô thích dùng cánh hoa hay tinh dầu?"
Úc Noãn Tâm chỉ vào chậu cánh hoa.
Hai cô hầu lui ra, bốn người khác tiếp tục tiến lên cùng các
loại đồ dùng khác nhau phục vụ cho việc tắm rửa.
"Ách, cái đó… tôi có thể tự làm được!" Úc Noãn Tâm
thực sự bị loại phục vụ này dọa sợ rồi, nàng không quen bị người khác hầu hạ chứ
đừng nói đến là hầu hạ tắm rửa.
Quản gia tức khắc nói: "Úc tiểu thư, hầu hạ cô tắm rửa
là công việc của những người này, xin cô đừng cự tuyệt, bằng không Hoắc tiên
sinh sẽ trách tội xuống."
"Yên tâm đi, tôi sẽ giải thích với Hoắc tiên sinh, tôi
có thói quen tự mình tắm rửa thay quần áo, cảm ơn." Úc Noãn Tâm nhẹ giọng
nói
Quản gia cân nhắc một chút nhưng vẫn là không thể làm gì
khác hơn ngoài việc gật đầu. "Không quấy rầy Úc tiểu thư nữa, Hoắc tiên
sinh đang chờ cô ở phòng ăn, xin cô tắm rửa xong đến dùng cơm trưa cùng Hoắc
tiên sinh."
"Được." Úc Noãn Tâm nhẹ nhàng gật đầu, quản gia liền
rời khỏi, nàng nghĩ tới cái gì đó liền hỏi: "Hơi ngại, tôi…"
Quản gia dừng chân lại, khó hiểu nhìn Úc Noãn Tâm, trong
lòng không khỏi nghĩ, vị tiểu thư xinh đẹp này lại đối xử với kẻ dưới thật lễ độ
khiêm nhường như vậy.
"Cô còn có việc gì sao?"
Úc Noãn Tâm gật đầu thẹn thùng hỏi: "Ách, váy ngủ trên
người tôi là do các người thay giúp sao?"
Quản gia nghe xong nhẹ nhàng lắc đầu. "Xin lỗi Úc tiểu
thư, chuyện này tôi không rõ lắm."
A, trái tim Úc Noãn Tâm bất giác đập rất nhanh, lẽ nào thật
là hắn…
Tất cả người hầu lui xuống, nàng khẽ thở dài, ánh mắt nhìn
vào hộp lễ vật bên cạnh.
Chiếc hộp màu hồng được đóng gói khéo léo, trên mặt có dây
nơ buộc trong suốt, ngón tay mảnh mai nhẹ nhàng cởi ra dây nơ, chậm rãi mở hộp…
Một bộ lễ phục đẹp đến mức khiến người ta phải khó thở hiện
ra trước mắt Úc Noãn Tâm!
Nàng cẩn thận cầm bộ váy lên, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc
ngưỡng mộ.
Đây là một bộ váy đầm trắng tuyền với thiết kế cổ chữ V đơn
giản, khảm kim cương theo hình cánh hoa trên vai, khẽ phất phơ theo làn gió, như
là làn váy của nữ thần ánh trăng lay động theo gió mà nhảy múa phiêu dật, tản
mác ra khí chất cao quý. Chất liệu vải mềm mịn tạo cảm giác như sờ lên cánh hoa
vậy, khiến người ta yêu thích không muốn rời tay.
Đây chắc chắc là được tạo ra từ một nhà thiết kế bậc thầy nổi
tiếng.
Úc Noãn Tâm cũng từng tham gia một số buổi tiệc, nhưng chưa
từng nhìn thấy một bộ lễ phục nào tao nhã xa hoa như vậy.
Thì ra tài phú thực có thể nuôi dưỡng lòng hư vinh của người
khác.
Nàng lẩm bẩm tự giễu cợt, đây chẳng phải là lý do mà nhiều
ngôi sao bất chấp thủ đoạn mà tranh giành sao, loại hư vinh lớn như thế này chỉ
có tiền mới có thể thỏa mãn được, không phải sao?
Ngoài ra trong hộp còn có một bộ trang sức tinh xảo, Úc Noãn
Tâm nhìn thấy xong không khỏi bật tiếng cười ngạc nhiên.
Chiếc dây chuyền cùn