Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Xin chào tiểu thư

Xin chào tiểu thư

Tác giả: SamBeins

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323994

Bình chọn: 9.5.00/10/399 lượt.

của mình đúng là có chút không đúng với hoàn cảnh bây giờ, Minh Vũ cũng cảm thấy có lỗi._ Được rồi, anh xin lỗi. Chúng ta đi thôi.Minh Vũ nở một nụ cười ngay lập tức xoa dịu được cơn giận của Kim Chi. Anh có sức hấp dẫn rất lớn đối với cô nàng, không thể giận anh lâu được. Bọn họ bước vào ngồi yên vị trong rạp, vị trí VIP. Tình cờ làm sao, bộ phim Kim Chi chọn cũng chính là bộ phim Lộc rủ Thư đi xem. Ngay chỗ của Minh Vũ có thể thấy rõ ràng vị trí của Thư đang ngồi kế Lộc, nói chuyện cười đùa vui vẻ. Phim chưa chiếu, khoảng mười phút nữa mới bắt đầu. Rạp vẫn còn sáng đèn. Có lẽ Thư chưa nhận ra đằng sau có một ánh mắt đang dõi về phía mình._ Xem phim xong chúng ta đi ăn gì nhé, em đặt trước nhà hàng rồi.Kim Chi lén lút nhìn sang thăm dò thái độ của Minh Vũ. Anh lại không để ý lời cô nói, tuỳ tiện ừ đại một cái. Kim Chi cười đắc ý, lấy điện thoại ra bấm tin nhắn “ Chuẩn bị cho tốt”. Nhắn tin xong quay sang Minh Vũ, lại cười cười. Nhà hàng cô đặt phòng VIP, có cả phòng ngủ, kế hoạch đang diễn ra thuận lợi.Bộ phim chiếu được một nửa, xem chừng rất thú vị. Nhưng đối với Minh Vũ chắc không có ý nghĩa, bởi anh đâu có theo dõi! Giờ đây, mắt anh cứ chăm chăm nhìn về phía dưới, chỗ Thư ngồi. Trong bóng tối, nhờ ánh sáng mờ nhạt của bộ phim hắt ra, khuôn mặt Thư ẩn hiện dịu dàng, nụ cười tươi như hoa mặt trời đầu vụ. Nhưng, nụ cười đó không dành cho anh, ánh mắt đó cũng đang nhìn người khác. Phải rồi, chỉ cần anh không ở bên Thư, cô sẽ luôn cười tươi như vậy. Sự hiện diện của anh trong cuộc đời Thư chỉ mang thêm đau khổ cho cô.Bộ phim kết thúc, rạp tan đông như chợ vỡ. “ Quái lạ, ban nãy còn rất vắng vẻ mà”- Thư nghĩ. Chỉ là do cô không để ý mà thôi, bởi trước đó trong đầu cô còn đang mải nghĩ về người nào đó. Chợt nghĩ đến Minh Vũ, Thư đảo mắt xung quanh dò xét, anh không có ở đây. Trong lòng bỗng dâng lên mùi vị chua xót. Thiên Lộc đi bên cạnh nãy giờ không nói gì, chỉ sợ lời nói của mình lại động chạm khiến cho Thư dao động.Trước cửa rạp phim, có một chút tình cờ, hai cặp đôi lại đụng mặt nhau. Thư hơi bất ngờ, còn Vũ thì không. Thiên Lộc cho dù không muốn cảnh tượng này xảy ra, càng không muốn nó kéo dài, nhưng thân là cấp dưới vẫn cúi người trước:_ Chào giám đốc, thật trùng hợp lại gặp anh ở đây.Minh Vũ vẫn không nói gì, chỉ gật đầu một cái, ánh mắt đảo nhẹ phía Thư, côc cũng chỉ cúi đầu chào._ Chẳng phải thư kí Hoàng hay sao? Từ ngày cô nghĩ việc chưa gặp lại.Kim Chi chào hỏi, ánh mắt đánh sang hướng Thiên Lộc:_ Ồ, hẹn hò à?Thư còn chưa kịp mở lời thì tự nhiên ánh mắt Kim Chi có chút bất thường, nhìn về phía sau lưng Thư. Sự bất thường này nhanh chóng thu hút chú ý của ba người còn lại, đồng loạt nhìn về phía đó. Sau lưng Thư, một băng nhóm gồm chừng năm sáu tên mặc đồ đen, tướng tá bặm trợn. Tên đứng gần Thư nhất lên tiếng, có vẻ là cầm đầu. Tên này mặc áo thun đen tay ngắn bó sát, để lộ bắp tay xăm đầy những hình rồng phượng, mái tóc ngắn cụt cỡn, nhưng mặt mũi có vẻ rất sáng láng, nếu không nói là đẹp trai, là vẻ đẹp phong trần pha chút du đãng (J )._ Kim Chi, không ngờ lại gặp cô ở đây, cô trốn cũng kĩ quá nhỉ?Nói rồi ánh mắt hắn nhìn xuống phía cánh tay Chi đang quàng tay Vũ._ Thì ra cô chia tay tôi là để đi theo tên nhãi này. Hôm nay chúng ta phải nói chuyện cho đàng hoàng, cô không thể đối xử với tôi như vậy được.Ánh mắt hắn nhìn Chi hằn lên những tia đỏ. Con đàn bà này, hẹn hò vài tuần mà làm hắn tiêu tốn những bao nhiêu tiền, đòi hỏi lắm điều sau đó tự dưng đòi chia tay. Chia tay ả đồng nghĩa hắn phải chia tay với đống của cải hắn dâng cho ả chưa được mấy ngày. Hắn tìm Chi mất bao nhiêu công sức, thì ra tất cả những cách thức liên lạc trước đây Chi cung cấp đều là giả. Yêu Chi? Không, hắn chỉ tiếc tiền thôi. Ít nhất cũng phải dần con ả đó một trận cho đỡ tức đã. Rạp chiếu phim này thuộc địa bàn bảo kê của hắn, hôm nay đi tuần tra không ngờ lại gặp ả đê tiện này đang cặp kè, thật may mắn mà._ Ai vậy?Minh Vũ nhìn Chi, hỏi dò xét. Kim Chi mặt mày bây giờ tái xanh như tàu lá, hai tay run lật bật vội nắm lấy nhau, mắt chỉ nhìn chăm chăm xuống dưới._ Không biết, chắc hắn nhận lầm người rồi.“ Gì chứ, nói rõ tên ra mà còn bảo là nhận nhầm” – Thư nghĩ thầm, khẽ bĩu môi, nhìn là biết có ân oán gì với tên cao to đen hôi này rồi. “ Mắc nợ”, không lý nào, hôn phu giàu có như vậy lại để vợ sắp cưới của mình đi thiếu nợ người ta.Minh Vũ nhìn tình hình, mập mờ đoán ra có chuyện. Lúc này cả Thiên Lộc và cả Thư đều đứng ở phía Minh Vũ và Kim Chi, cùng đối mặt với đám người kia._ Có chuyện gì chúng ta cùng nhau nói chuyện.Minh Vũ lên tiếng, trong câu nói không có chút gì là e sợ, ngược lại giọng điệu có chút mang hơi hướng cấp trên._ Không có chuyện gì hết, tao chỉ muốn đem cô ta đi, nếu không thì cũng đừng hòng yên thân.Kim Chi nghe xong thì vội vàng đi ra phía sau, nép sau lưng Minh Vũ và Thiên Lộc. Vũ nhìn xung quanh, đây là địa bàn của bọn chúng, bảo vệ của rạp phim tất nhiên không thể giúp đỡ. Hơn nữa thân anh là giám đốc, lại đang tiến cử vị trí tổng tài mới, anh không muốn có dính líu lùm xùm ảnh hưởng đến công ty