XtGem Forum catalog
Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Tác giả: mysweetlovelyday

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3215612

Bình chọn: 9.00/10/1561 lượt.

ết kế theo kiểu hình xoắn ốc. Đối với cơ thể mệt mỏi và đầu óc choáng của Hương mà nói, leo xuống cầu thang kiểu này chẳng khác gì tra tấn và hành hạ cơ thể.

Hương lo lắng không yên, Hương chỉ mong hắn còn tắm lâu mới ra, mong những người làm trong nhà hắn không bắt gặp Hương đi lại tự do trong nhà và đang có ý định bỏ trốn.

Xuống đến phòng khách dẫn ra ngoài sân. Hương giật mình nhìn Hạo Nhiên – quản gia và tâm phúc của hắn đang đứng ở giữa phòng.

Hương nuốt nước bọt, ánh mắt lộ vẻ khiếp đảm và sợ hãi.

_Chào Đoàn tiểu thư ! Cô đã tỉnh ngủ rồi !

_Chào…chào anh ! Anh là ….!

Một nụ cười thân thiện thoáng ẩn hiện trên môi Hạo Nhiên.

_Tôi là quản gia của Cao Tuấn Vũ.

Hương choáng váng đứng không yên. Nếu Hạo Nhiên là quản gia của hắn, anh ta sẽ không thể để cho Hương đi.

_Tôi…tôi muốn đi dạo một chút. Sẽ không làm phiền gì anh chứ ?

Hạo Nhiên nhìn lướt qua thân thể Hương. Lúc này trông Hương như một cành liễu đang bay trước gió.

_Được chứ ! Cô có cần tôi hộ tống không ?

Hương hốt hoảng nói nhanh.

_Không cần ! Tôi …tôi muốn yên tĩnh một mình.

_Tôi hiểu. Cô đi đi !

_Cảm….cảm ơn anh !

Nước mắt long lanh trong đáy mắt. Chỉ cần Hạo Nhiên nói là muốn đi dạo cùng với Hương và hỏi thêm câu nữa. Hương sẽ ngất vì quá sợ. Hương không quen nói dối và không giỏi che dấu cảm xúc thật của mình.

Hương loạng choạng rời khỏi phòng khách. Dáng Hương phiêu dật đi len lỏi qua từng khóm hoa, qua từng gốc cây trong khu vườn của hắn.

Hương quá mệt mỏi, cơ thể đuối sức, không ngờ khu vườn của hắn lại quá rộng, lại trồng quá nhiều hoa và cây thế này.

Hương thấy mình đang lạc giữa một mê cung không có đường ra và không có lối thoát. Quẹt mồ hôi trên trán. Hương cố gắng trấn tĩnh và cố gắng đi cho nhanh.

Nhìn cánh cổng màu xanh nhạt xuất hiện trong tầm mắt. Hương mừng thầm. Cuối cùng Hương cũng xắp thoát khỏi căn nhà địa ngục và ông chủ ác ma của mình.

Tay Hương bủn rủn bám vào cánh cổng làm bằng sắt. Hương ước chừng độ cao của nó cũng là mấy mét. Nuốt khan, Hương khó nhọc thở ra.

Hương quá đuối sức. Hương sợ rằng mình sẽ không thể trèo qua được cánh cổng sắt cao một cách đáng sợ kia.

Tính tới tính lui. Hương động viên bản thân. Nếu không mau chóng thoát ra khỏi đây, Hương sẽ phải sống một cuộc sống khổ hơn chết.

Hít một hơi thật sâu, cố gắng dồn sức mạnh vào đôi tay và đôi chân. Hương bắt đầu trèo lên.

Thật là một chuyện bi hài hiếm có !

Một mỹ nhân mặc một chiếc váy màu lụa đẹp thướt tha và duyên dáng lại đi trèo tường để chạy trốn. Xem ra không cần phải đọc những sự tích của các mỹ nữ ngày xưa, ngày nay cũng có những cô gái giống như Hương.

Thanh sắt trơn trượt. Hương vất vả đổ mồ hôi. Bên ngoài Hương nóng bừng nhưng bên trong Hương lạnh buốt vì quá hãi. Nếu tình trạng này cứ kéo dài, Hương sớm sẽ bị hắn phát hiện và không biết hình phạt mà hắn dự định dành cho Hương sẽ như thế nào ?

Càng nghĩ, càng sợ, Hương càng luống cuống để rồi Hương đang tụt dần xuống.

_Tiểu thư ! Cô đang làm gì thế ?

Giọng nói vang lên phía sau lưng. Hạo Nhiên cố gắng dấu tiếng cười thích thú trong cổ họng.

Hương đông cứng người vì sợ. Trong một giây Hương buông tay. Cả cơ thể rơi xuống đất giống hệt như một viên sỏi bị ném thẳng xuống từ không trung.

Hạo Nhiên hốt hoảng vội đỡ lấy Hương. Hương nằm thọt lõm trong lòng Hạo Nhiên. Tay Hương bám chặt vào song sắt nên bị xước dẫn đến chảy máu.

Vẻ mặt Cao Tuấn Vũ giận dữ hầm hầm, hắn trừng mắt nhìn Hạo Nhiên và Hương. Trước mắt hắn là hình ảnh một nam và một nữ đang dựa vào nhau.

Hạo Nhiên giống như bị sét đánh một cái, nhanh chóng nhảy dựng lên, quay người lại……nhưng mà, hiện tại Cao Tuấn Vũ phải là đang tắm ở trong phòng, sao lại bất ngờ xuất hiện trước cổng ngoài ý muốn như thế này hả Trời ?

_Không ! Không phải ! Anh đừng hiểu lầm, tôi… Chúng tôi… Là cô ấy… !

Hạo Nhiên càng vội suy nghĩ cách giải thích lại càng nói năng lộn xộn.

Càng nói lại càng khiến người ta cho rằng anh ta đang chột dạ.

_Hiểu lầm ?

Cao Tuấn Vũ nói, giọng điệu lạnh như băng châu, chậm rãi đi đến.

_Cậu rốt cuộc đang làm cái gì mà phải sợ tôi hiểu lầm ?

Xong, hắn đã chính thức bùng nổ !

Thái độ Cao Tuấn Vũ càng lạnh thì chứng tỏ hắn càng tức giận. Hạo Nhiên cùng hắn là huynh đệ nhiều năm, làm sao có thể không biết cá tính của hắn !

Hạo Nhiên lộ ra vẻ mặt lo lắng.

_Anh ! Đừng hiểu lầm ! Em chỉ là muốn ngăn cản cô ấy bỏ trốn và sợ cô ấy té ngã từ trên cao xuống, đều không phải…

_Bỏ trốn ?

Cao Tuấn Vũ gầm lên, ánh mắt hung ác tàn nhẫn bắn thẳng về phía Hương.

Hương kinh sợ ư lên một tiếng, quay người muốn chạy trốn, nhưng cánh tay Hương nhanh chóng đã bị hung thần hung hăng nắm lại. Sau khi nhìn kĩ, thấy trên tay Hương đúng thật là có vết máu, con ngươi đen láy âm thầm dấy lên tia lửa cháy hừng hực.

Lửa giận của Cao Tuấn Vũ tăng vọt, căn bản bây giờ không thể hiểu được cái gì là thương hoa tiếc ngọc nữa, bàn tay to siết chặt lấy bàn tay nhỏ bé của Hương, nâng Hương lên trên cao, trong chốc lát đã nâng Hương lên giữa không trung, mặc cho Hương giãy dụa.

_Cô thật là to gan ! Cô cho rằng bỏ trốn là có th