XtGem Forum catalog
Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Tác giả: mysweetlovelyday

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3214202

Bình chọn: 7.00/10/1420 lượt.

à che chở cho cô. Tôi tưởng cô đã thay đổi, đã sống khác đi nhưng đến cuối cùng cô cũng vẫn là một người đàn bà đầy thủ đoạn. Cô càng ngày càng đi quá xa rồi đấy.

Hắn gầm lên.

_Tôi tin cô nên không hề nghi ngờ gì, cô nói cô có thai với tôi, tôi không hỏi cô là cái thai đó là thật hay giả, đứa bé đó có phải là con của tôi không, ngay lập tức tôi ngỏ lời cầu hôn cô, dù không còn yêu cô nhưng tôi muốn cùng cô tạo dựng một gia đình, muốn cho đứa bé được hưởng trọn vẹn tình cảm của cả cha lẫn mẹ. Còn cô thì sao, lúc nào cô cũng chỉ biết lợi dụng tôi, đem tôi ra làm trò đùa.

Bàn tay cô ta bị hắn siết mạnh. Nước mắt cô ta giàn rụa, cô ta đang nhăn nhó vì đau đớn.

_Cô giải thích hay nói gì đi chứ ? Sao cô không nói gì ? Nói xem có đúng là cô đang mang thai đứa con của tôi không hay đó chỉ là giả ?

Phong mặc dù chán ghét cô ta nhưng thấy hắn đang kích động, đang phẫn nộ, sợ hắn nhất thời nóng nảy đánh cô ta hay bẽ gãy cánh tay cô ta nên vội can ngăn.

_Anh đừng nóng. Mọi hiểu lầm cuối cùng cũng được làm sáng tỏ, anh nên trân trọng những gì mà anh đang có, đừng kích động quá sẽ không tốt đâu.

Bàn tay hắn ngày càng bóp mạnh vào cánh tay của cô ta. Cô ta mím chặt môi, người cô ta không còn một chú khí lực.

Bố mẹ cô ta vội chạy lại đỡ lấy con gái.

Ông Cao từng trải qua cảm giác này nên ông có thể thấu hiểu được hoàn cảnh của hắn. Ông không có ý kiến gì ngay cả bà Nhung cũng thế. Họ đều là hai kẻ khổ và đau vì tình, nên không muốn hắn phải sống giống như họ.

Hắn dùng ánh mắt chán ghét, lạnh lùng và kinh tởm nhìn thẳng vào mặt của cô ta.

_Đám cưới của chúng ta bị hủy từ hôm nay. Tôi cũng không còn muốn nhìn thấy cô hay muốn làm bạn với cô nữa.

Bố mẹ của cô ta cảm thấy tủi nhục, hành vi của cô ta khiến cho mọi người đi dự lễ cưới bất bình. Họ đều không thể chấp nhận được một cô gái có nét đẹp thiên kiều bá mị thế kia, lúc nào cũng ăn nói ngọt ngào lại là một kẻ có nhiều âm mưu và thủ đoạn như thế.

Xem ra vẻ đẹp của ta không thể gột rửa hết được trái tim và lòng dạ đen tối của cô ta.

Hắn khinh miệt ném bỏ nhẫn đính hôn.

Ôm lấy mặt, cô ta chạy thật nhanh ra khỏi lễ đường.

Bố mẹ cô ta không còn mặt mũi nhìn ai nên cũng bỏ đi luôn.

Quan khách hai họ hoàn toàn ngơ ngác, hoàn toàn không hiểu gì. Họ không ngờ đám cưới lại kết thúc một cách kì lạ như thế.

Cô ta vừa đi khỏi, quan khách sau mấy giây kinh ngạc cũng lần lượt đứng lên. Hắn vội nói.

_Mọi người có thể ở yên chỗ của mình được không ?

Họ lập tức ngồi xuống.

Hắn tươi cười bước lại gần Hương.

Lúc nãy hắn lạnh lùng, băng giá và tức giận phừng phừng thì nay hắn lại hạnh phúc tràn đầy, khuôn mặt đỏ hồng như vừa đi từ ngoài nắng vào.

Nắm lấy tay Hương, hắn dịu dàng hỏi.

_Em sẽ lấy anh chứ ?

Hương mỉm cười thật ngọt, thật dịu dàng, thật đẹp.

_Không ! Lấy một ác quỷ như anh sao ? Quên đi !

Hương nhẹ nhàng gỡ bỏ tay hắn ra khỏi tay mình. Hương quay mình bỏ đi, sau mấy giây sững sờ và hốt hoảng, ngay lập tức hắn ôm lấy eo Hương.

_Em đang nói gì thế ? Không phải lúc nãy em cầu hôn anh là gì ?

Hương giãy giụa.

_Lúc nãy khác, còn bây giờ khác. Em đổi ý rồi.

_Đổi ý ?

Hắn cáu.

_Em dám đem anh ra làm trò đùa hả ? Mà cũng không sao, chẳng phải em đang mang thai con của anh là gì ? Biết điều thì may nói đồng ý nếu không em đừng hòng thoát khỏi tay anh.

Hương đỏ bừng mặt. Thấy mọi người đang che miệng cười. Thấy mấy cô gái đang nhìn mình nửa ghen tị, nửa ngưỡng mộ. Thấy bố mẹ hắn và mấy cô bác lớn tuổi vừa lắc đầu vừa cười. Hương ngượng ngùng quá.

Đánh nhẹ vào người hắn, Hương hét nhỏ.

_Anh có mau buông em ra không ?

_Em nói đồng ý đi ! Nếu em nói đồng ý, anh sẽ để cho em đi.

Hắn không quan tâm đôi mắt của mọi người đang nhìn cả hai, hắn áp môi hắn vào môi Hương, bàn tay hắn ôm siết lấy eo Hương.

Mặt Hương ngày càng đỏ, cơ thể Hương không ngừng run lên.

_Em…em đồng ý là được rồi chứ gì ? Anh có thể buông em ra được không ?

Khi chạm được vào môi Hương, chạm vào cơ thể Hương làm sao hắn có thể buông được Hương ra. Hắn ôm chặt lấy Hương, môi hắn tham lam chiếm lấy môi Hương hết lần này đến lần khác. Hắn đã xa Hương quá lâu rồi nên hắn không thể dừng lại được, hắn muốn hôn Hương, ôm Hương cho thỏa những ngày tháng hắn phát điên vì nhớ mong và khát khao.

Ngồi dưới hàng ghế trong nhà thờ, bà Nhung dựa đầu vào vai ông Cao, nước mắt trên má bà không ngừng rơi, trên môi bà nở một nụ cười nhẹ nhõm và hạnh phúc. Cuối cùng thằng con trai của bà cũng đã tìm được hạnh phúc, cũng đã mỉm cười và đã tìm được ánh sáng của đời mình.

Phong đứng lặng nhìn cả hai, trong lòng Phong một nỗi buồn man mác giống như một con đò chiều đang cô đơn trôi lững lờ trên dòng sông.

Nhưng Phong không phải buồn lâu vì có một đôi mắt đen láy, hàm răng khểnh, khuôn mặt xinh xắn lúc nào cũng vênh lên để cãi nhau đã dần xâm chiếm vào trái tim Phong.

Phong nở một nụ cười như ánh mặt Trời lung linh chiếu lên những bông hoa trong khu vườn, như những giọt sương long lanh trong nắng mai.

Xa xa đâu đây vang lên tiếng chuông, vang lên những tiếng chim hót líu lo trên những cành cây xum xuê lá.