Old school Easter eggs.
Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Tác giả: mysweetlovelyday

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3215635

Bình chọn: 7.5.00/10/1563 lượt.

ít khóc mãi một lúc mới chịu yên.

Quá chìm đắm vào trong bể nước mắt nên Hương không hay bàn tay ma quái của hắn đang lang thang khắp tấm lưng trần của mình.

Hương giật mình hốt hoảng. Vội buông cổ hắn ra. Hương ôm chặt lấy chăn. Nhanh chóng chuồn xuống đuôi giường. Hương nhìn hắn bằng đôi mắt cảnh giác.

Lúc này trông Hương thật tội nghiệp và đáng yêu. Hắn say sưa ngắm nhìn Hương. Hắn chưa từng gặp một cô gái nào kì lạ như Hương.

Đối với nhưng cô gái khác thế nào họ cũng van xin hắn nhìn họ và chiếm lấy họ, thế mà Hương lại sợ hãi, khóc lóc như một đứa trẻ. Hắn bắt đầu nhận ra hắn thực sự thích chơi trò chơi tình ái này với Hương.

Nở một nụ cười ma giáo. Hắn vẫy tay.

_Lại đây !

Hương co rúm trong tấm chăn mỏng, ngay cả thở Hương cũng không dám thở mạnh. Hắn cáu.

_Tôi bảo cô lại đây !

Hương nhìn hắn bằng ánh mắt dò xét. Môi Hương cong lên thành hình cánh hoa.

_Anh.. anh có hứa là sẽ không làm gì tôi không ?

Hắn cười thầm. Con nhóc này dám đặt điều kiện với hắn. Xem ra đúng là Hương một đứa trẻ không hiểu chuyện. Đối với hắn mà nói, hắn chưa bao giờ thỏa hiệp với ai, với một người mà hắn đã coi khinh thì lại càng không.

Thấy hắn nhìn mình bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống, Hương càng sợ hãi, lòng Hương nóng như lửa đốt. Hương chỉ hận không có khe nẻ nào cho Hương chui xuống hay biến mất.

_Cô định thử thách tính chịu đựng của tôi hả ? Tôi bảo cô lại đây !

Hương bắt đầu khóc, từng hạt chân châu lã chã rơi xuống. Làn da mịn màng của Hương nhòe nhoẹt nước.

Lấy tay lau nước mắt của mình, Hương vừa khóc vừa nhìn hắn, ánh mắt Hương ai oán, não nùng.

Khi nhìn vào đôi mắt đẹp mê người của Hương. Hắn hoàn toàn lạc lối, thêm một lần nữa hắn nuốt khan.

Cuối cùng hắn đành chịu thua, hắn không thể đóng vai một ông chủ độc ác và tàn nhẫn khi nhìn thấy Hương khóc.

Hắn hạ giọng.

_Lại đây nào bé ngoan ! Anh hứa anh sẽ không làm gì em đâu !

Mắt Hương mở to nhìn hắn. Trên môi Hương nhoẻn một nụ cười xinh xắn và thơ ngây.

_Anh…anh nói thật chứ ?

Hắn than khổ. Hương đúng là quá ngu ngốc. Có người nào rơi vào tình huống như Hương mà có thể cười ngay khi nghe được một câu hứa trên đầu lưỡi của hắn không ?

Vuốt tóc mấy cái cho tỉnh táo và thư giãn đầu óc. Hắn nghĩ hắn đang bị con nhỏ trẻ con và thơ ngây kia chiếm dần mất tâm trí rồi.

Ánh mắt hắn như có ma lực và sức hút. Hương từ từ bò lại phía hắn như một con chó con đang thăm dò chủ của mình khi thấy ông chủ đi xa vừa mới trở về.

Hắn lập tức kéo Hương ngã vào lòng hắn. Con tim hắn đang đập nhanh. Cơ thể nhỏ bé của Hương áp vào cơ thể hắn. Hắn không phải là thánh, hắn là người. Hắn không biết một kẻ phóng đãng như hắn sẽ để cho Hương sống yên được bao lâu.

Nếu tính trạng này cứ kéo dài, hắn sợ hắn sẽ sớm nuốt ngọn mất Hương. Con vật cưng của hắn đang yên lòng dựa đầu vào ngực hắn đầy tin tưởng và an lành.

Hắn than thầm. Chúa ơi ! Con thật sự khổ rồi ! Hắn không muốn con tim hắn đi hoang nhưng hình như trái tim hắn bắt đầu rung động rồi thì phải ?

Bụng Hương sôi lên, Hương cảm thấy đói. Hắn cười thầm, hắn biết cách làm thế nào để Hương tình nguyện nghe lời hắn và chấp nhận làm tình nhân của hắn mà không cần phải dùng cách bắt ép Hương.

_Cô đói rồi à ?

Hương thơ ngây gật đầu.

_Tôi…tôi đói rồi. Tôi muốn ăn.

_Muốn ăn ?

Hắn cười lạnh.

_Cô tưởng cô là ai ? Cô đang sống ở trong nhà tôi. Thân phận của cô là gì, cô chắc cũng biết rồi chứ ?

Hương mở to mắt nhìn hắn, đôi mắt e lệ chớp chớp. Hương không dám tin là hắn lại độc ác như thế. Ngay cả ăn, hắn cũng không cho Hương ăn.

_Anh…anh không định nói là anh sẽ bỏ đói tôi đấy chứ ?

Nâng cằm Hương lên. Hắn lạnh lùng phán.

_Nếu cô muốn ăn. Cô phải nghe lời tôi và làm đúng những gì mà tôi nói, còn nếu không, cô hãy nhịn đói đi !

Năm tháng nay, Hương không được ăn một bữa nào. Cơ thể Hương quá mỏng manh yếu đuối. Hương sụt sịt, thút thít, cuối cùng là khóc òa. Hương đánh vào ngực hắn.

_Nếu anh muốn tôi van xin anh để xin bữa ăn của anh thì anh nhầm rồi. Tôi…tôi quyết không chấp nhận những yêu cầu vô lý của anh đâu.

Bóp tay Hương thật mạnh. Ánh mắt hắn rực sáng.

_Cô cũng mạnh miệng gớm. Để xem cô có thể chịu đói được bao lâu.

Hắn thản nhiên đẩy Hương nằm xuống giường. Cơ thể rắn chắc và khỏe mạnh của hắn đè lên người Hương. Bàn tay hắn bắt đầu lang thang khắp cơ thể Hương.

Mặt Hương nóng bừng, bàn tay hắn động vào chỗ nào trên cơ thể Hương đều khiến Hương cảm thấy nóng và bỏng như bị lửa thiêu.

Mím chặt môi, Hương giãy giụa không yên. Hương càng kích động, càng sợ hãi, càng khiến hắn không điều khiển được mình.

Hắn khàn giọng quát.

_Cô có nằm im không ? Nếu cô mà còn giãy giụa nữa. Cô đừng trách tôi sẽ làm gì cô !

Nghe khẩu khí đáng sợ của hắn. Hương co rúm lại vì sợ. Lệ lóng lánh trong mắt Hương. Mặt Hương đỏ hồng như đang được tô một lớp phấn mỏng.

Hắn dò xét thật kĩ nét biểu cảm trên khuôn mặt Hương. Hương mở to cặp mắt nâu hiếu kỳ nhìn hắn, đôi mắt vẻ trẻ con khờ dại tinh khiết, không có đến nửa phần thái độ tình ý của mỹ nhân xấu hổ thẹn thùng.

Thật đẹp! Quả nhiên là một dung mạo phiêu