Yêu Tinh Cà Rốt

Yêu Tinh Cà Rốt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324083

Bình chọn: 10.00/10/408 lượt.

g khác nào dê vào miệng
cọp. Cô ta liệu có nổi lòng ác đập chết tôi như đập chết một con mồi
không?

- Nếu tôi không đoán nhầm thì cô là yêu tinh phải không? - Cô ta nhìn tôi, dường như có thể đoán được suy nghĩ trong lòng tôi, nụ
cười quỷ dị tiến gần tới tôi, đưa tay đặt lên vai tôi.

Bị cô ta
hỏi vậy, tôi khựng lại, mở lớn mắt nhìn cô ta, không nói được lời nào.
Sao cô ta lại biết thân phận của tôi? Chẳng nhẽ Mễ Liệt nói cho cô ta
biết? Tôi nhớ là tôi chỉ gặp cô ta vài lần, hơn nữa chưa bao giờ để lộ
điều gì cho cô ta biết, hay là Hạ Thụ nói cho cô ta?

Không, không, không, Hạ Thụ không phải người như thế.

Tôi lắc đầu, lập tức xua đi suy nghĩ trong đầu

Nếu không phải là Hạ Thụ, thế thì chắc chắn là Mễ Liệt...

Trong lòng tôi cảm thấy vô cùng không thoải mái, có một cảm giác như mình bị
bán đứng. Mễ Liệt là bạn tốt của tôi cơ mà. Tuy rằng cậu từng hại Hạ
Thụ, nhưng tôi vẫn luôn cho rằng cậu còn quan tâm tới tôi. Thực sự là
cậu bán đứng tôi sao?

Thấy tôi có vẻ kinh ngạc, cô ta đắc ý bật cười, sau đó ghé sát vào mặt tôi:

- Thực ra cô không cần nghĩ nhiều. Từ lần đầu tiên cô mặc quần áo của Hạ
Thụ rồi xuất hiện ở bên ngoài phòng học là tôi đã thấy không bình thường rồi. Sau đó tôi lại nhìn thấy cô biến nhỏ nằm trên bàn trước mặt Hạ
Thụ, tôi đã bắt đầu nghi ngờ thân phận của cô rồi.

- Cho tới khi
tôi gặp Mễ Liệt, biết trên thế giới này có thứ gọi là yêu tinh thì tôi
càng khẳng định cô là yêu tinh. - Cô ta kiên nhẫn giải thích với tôi.

Thì ra là thế. Biết là Mễ Liệt không bán đứng tôi, tôi thấy dễ chịu hơn
nhiêu. Nếu đã bị cô ta phát hiện ra thân phận, tôi cũng chẳng có gì phải giấu giếm nữa. Tôi dũng cảm ngẩng đầu lên, không hề tỏ ra thua kém,
nhìn thẳng vào ánh mắt nham hiểm của cô ta.

Căn phòng bỗng dưng trở nên im lặng khác thường.

Hai người chúng tôi cứ nhìn nhau như thế, không ai lên tiếng trước.

Rốt cuộc cô ta định làm gì? Định làm gì với tôi? Nói ra thì hình như tôi
chua bao giờ đối mặt trực tiếp với cô ta, dù sao cô ta cũng là kẻ chủ
mưu đằng sau làm tổn thương tới Hạ Thụ.

Tới đi, Mỹ Nguyệt! Cho dù cô có chiêu trò độc ác gì thì tôi cũng không sợ đâu! Tôi sẽ để cô biết
quyết tâm bảo vệ Hạ Thụ của tôi.

Cứ nhìn nhau như thế rất lâu, Mỹ Nguyệt đột nhiên bật cười, dường như đang cười nhạo tôi không biết tự
lượng sức mình, sau đó nâng tay tôi lên, ghé sát tai tôi nói thầm:

- Cô tên Hựu Diệp, đúng không? Tôi nghe Hạ Thụ gọi tên cô. Cô là bạn tốt
của Mễ Liệt, còn tôi là bạn tốt của Hạ Thụ, tôi nghĩ, hai chúng ta cũng
có thể trở thành bạn của nhau nhỉ?

Mặc dù cô ta dùng câu hỏi,
nhưng ánh mắt âm u lạnh lẽo ấy lại khiến tôi cảm thấy, nếu tôi trả lời
là không được thì cô ta sẽ dùng mấy ngón tay sơn đỏ chót của cô ta bóp
chết tôi.

- Rốt cuộc cô định làm gì? - Tôi cảnh giác hỏi.

- Ha ha, chẳng gì cả, chỉ là hôm nay xin nghỉ để đi dạo phố, cô tới vừa
lúc thì chúng ta cùng đi, nhân tiện có thể giao lưu tình cảm. - Nụ cười
cố làm ra vẻ thân thiết của Mỹ Nguyệt khiến tôi thấy thật phản cảm.

Dạo phố? Cô ta dang có dự định quỷ quái gì đây?

Tôi kinh ngạc nhìn cô ta. Nhưng con người có một câu “Biết địch biết ta,
trăm trận trăm thắng”, muốn chiến thắng đối thủ thì trước tiên phải hiểu được người đó. Nếu đã vậy thì tôi nên đồng ý cùng cô ta đi “giao lưu
tình cảm”.

Để biết rốt cuộc trong lòng cô ta đang nghĩ gì, tôi cau mày một lát rồi lớn tiếng nói:

- Được thôi, đi dạo phố thì đi luôn bây giờ đi.

Mỹ Nguyệt không hề tỏ ra bất ngờ trước câu trả lời của tôi, tôi càng cảm
thấy tâm cơ của cô ta thật sâu sắc, và càng thêm cảnh giác.

Theo
như yêu cầu của Mỹ Nguyệt, tôi hóa phép biến mình to ra, rồi bị Mỹ
Nguyệt kéo đi ra khỏi nhà trong ánh mắt của kỳ dị của mình.

Một người có vẻ như là quản gia đi tới bên cạnh Mỹ Nguyệt, cung kính chào cô ta, giọng nói nặng âm mũi:

- Cô chủ, cô đi ra ngoài à? Có cần tôi bảo vệ sĩ đi cùng không?

Mỹ Nguyệt lắc đầu, ngước mắt lên nhìn viên quản gia, sắc mặt cao ngạo, hoàn toàn không coi người trước mặt mình vào đâu:

- Không cần đâu, tôi ra ngoài một lát rồi quay về.

Viên quản gia có lẽ đã quen với tính khí của Mỹ Nguyệt, bà gật đầu, nói nhỏ
với người sau lưng mình mấy câu, sau đó quay người lại cúi đầu chào Mỹ
Nguyệt lần nữa.

Tôi thực sự thấy kích thích trước cái vẻ quý tộc của gia đình họ, không ngờ nhà Mỹ Nguyệt lại giàu có như thế.

Bên ngoài đã chuẩn bị sẵn xe, chỉ riêng những người hầu chờ Mỹ Nguyệt lên
xe đã xếp thành hai hàng, ánh mắt nhìn chăm chú vào chúng tôi. Lần đầu
tiên tôi được người ta đối xử cung kính như thế, mặt không giấu được cảm giác nóng bừng, nhưng Mỹ Nguyệt chẳng có chút biểu cảm nào, có lẽ cô ta đã quen rồi!

Sau khi lên xe, Mỹ Nguyệt nói với tài xế địa chỉ, tài xế không nói gì, khởi động xe rồi chầm chậm lái đi.

- Thế nào? Có phải là giật mình không? - Mỹ Nguyệt liếc mắt nhìn tôi


XtGem Forum catalog