XtGem Forum catalog
Yêu Tinh Cà Rốt

Yêu Tinh Cà Rốt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323923

Bình chọn: 7.00/10/392 lượt.

Hạ Thụ không có nhà đã đi mua. Tất cả những điều này tôi
và Dương Sinh đều đã lên kế hoạch với nhau. Theo bản đồ, tôi dễ dàng đi
tới cổng khu giải trí. Quả nhiên tôi thấy Dương Sinh đang ở cổng chờ
tôi. Anh mặc một cái áo sơ mi trắng, mái tóc ngắn rủ xuống, trông vô
cùng thoải mái.

Anh nhìn thấy tôi bèn đưa tay lên vẫy.

Tôi gật đầu rồi chạy về phía anh.

Thời tiết hôm nay rất tốt. Trên trời lững lờ mấy đám mây xanh, ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuống mặt dất, mang theo sự ấm áp.

- Tiểu Hựu! - Anh nở nụ cười như ánh mặt trời nhìn tôi.

- Dương Sinh! Nói cho cậu biết, hôm nay tớ thấy Hạ Thụ thực sự không bình thường. - Tôi vừa nhìn thấy anh đã vội vàng nói cho anh biết chuyện
sáng nay, Dương Sinh vừa nghe vừa cau mày.

- Chắc chắn Hạ Thụ bị
ép đi chơi với Mỹ Nguyệt, thế nên tâm trạng mới không tốt. - Dương Sinh
vẫn kiên trì với suy đoán của mình.

Nhưng tôi cứ thấy sự việc không đơn giản như thế. Nhưng tôi còn chưa kịp mở miệng, Dương Sinh đã kéo tôi đi về phía bán vé.

- Đừng nghĩ nhiều thế, chúng ta mau vào đi, không có lát nữa đông người là không tìm được họ đâu.

Tôi theo Dương Sinh đi vào cửa, người soát vé là một bà chị. Chị nhìn tôi
một lúc lâu vẫn không có hành động nào, tôi đang định mở miệng hỏi là có chuyện gì thì đã nghe thấy chị thốt lên:

- Em gái đáng yêu quá. - Sau đó xoa đầu tôi rồi nói với Dương Sinh, - Đưa em gái đi chơi à? Em
chưa xem bảng thông báo à! Trên đó viết trẻ em dưới 10 tuổi được miễn
vé!

Bùm...

Tôi suýt chút nữa thì đã nôn hết chỗ cơm ăn từ hai hôm trước ra!

Cái gì mà trẻ em dưới mười tuổi được miễn vé? Trông tôi nhỏ như thế sao? Dám nói là tôi mới mười tuổi sao.

- Phì... ha ha ha! Tiểu Hựu, thì ra cậu vẫn chưa tới mười tuổi à! - Dương Sinh ôm bụng cười, chẳng giữ chút thể diện nào cho tôi.

- Tớ có
chỗ nào giống mười tuổi hả! Nếu mà tớ thích thì có thể biến thành một cô gái xinh đẹp cao lm70 đấy! - Tôi chống nạnh bực mình quát anh.

- Suỵt! Tiểu Hựu, cậu đừng có nói linh tinh, bị người ta nghi ngờ đấy! -
Dương Sinh vội vàng ra động tác bảo tôi im lặng, rồi kéo tôi chạy mất.

Tôi bị Dương Sinh kéo vào khu giải trí, khóe miệng giần giật, nhưng lại chẳng muốn nói gì.

- Được rồi, đừng giận nữa, chúng ta còn phải bàn vào việc chính đấy. -
Thấy tôi có vẻ vẫn giận, Dương Sinh cũng không trêu tôi nữa, đúng lúc
này thì sắc mặt anh đột nhiên thay đổi. - Cậu nhìn kìa, họ ở bên kia!

Tôi nhìn theo ánh mắt anh, quả nhiên là Hạ Thụ với Mỹ Nguyệt, họ đang đứng ở một nơi cách chúng tôi không xa, Mỹ Nguyệt đang ôm cánh tay Hạ Thụ,
trông như một chú chim nhỏ quấn quýt bên chủ nhân.

Có lẽ vì tôi
quá ghét Mỹ Nguyệt nên cảm thấy cảnh tượng này thật ngứa mắt, thực sự
muốn lao lên tách cô ta ra để giải cứu cho Hạ Thụ!

- Chờ lát nữa chúng ta sẽ giả vờ tình cờ gặp nhau, không để họ phát hiện ra điều gì bất thường!

Lời nói của Dương Sinh khiến tôi bình tĩnh lại, lúc này tôi mới nhớ ra mục
đích của mình ngày hôm nay, vội vàng cùng Dương Sinh đi theo sau lưng họ sau đó ngắm chuẩn một con đường nhỏ bên cạnh, đi về phía đó.

Phơng cảnh hai bên con đường nhỏ rất đẹp. Những hàng cây cao lớn mọc hai bên, đâm thẳng vào trời xanh. Bầu trời dường như được chia làm hai, càng
thêm xanh ngắt.

- Con đường này thông với con đường lớn mà ban
nãy họ đi. - Tôi đi ở phía trước, bỗng dưng nghe thấy tiếng Dương Sinh
vang lên ở phía sau. - Do đó bất cứ lúc nào cũng có thể gặp họ được.

- Vậy sao? - Tôi đáp một tiếng, đang định quay đầu lại thì bỗng dưng nghe thấy cách đó không xa vang lên tiếng cười, âm thanh rất quen thuộc.
Chớp mắt, hai cái bóng đã xuất hiện ở ngã rẽ.

Ánh mặt trời hắt
những đốm nắng lốm đốm lên mặt họ. Hạ Thụ và Mỹ Nguyệt đang ở ngay trước mặt tôi đi tới, trên mặt họ là nụ cười rạng rỡ.

Không đúng, không đúng, phải nói là chói mắt!

Tôi dừng chân lại nhìn họ, trong lòng có một sự hồi hộp khó tả. Hạ Thụ thấy tôi xuất hiện ở đây liệu có nổi giận không nhì? Mà Dương Sinh lại đi
ngay bên cạnh tôi, anh khẽ kéo tay tôi, cùng tôi nhìn họ chầm chậm lại
gần.

Cuối cùng, Hạ Thụ cũng nhìn thấy chúng tôi. Bước chân của
anh dừng khựng lại, ánh mắt nhìn tôi tràn đầy sự kinh ngạc, sau đó dừng
lại trên bàn tay Dương Sinh đang nắm chặt tay tôi. Tôi vội vàng giằng
tay ra khỏi tay Dương Sinh như bị điện giật, hoảng hốt nhìn vẻ tức giận
đang dâng lên trong mắt Hạ Thụ.

Nhưng anh còn chưa kịp nói, Mỹ Nguyệt đứng cạnh đã lên tiếng.

- Ôi, chẳng phải là Dương Sinh sao? Ôi trời, còn cả bạn lần trước tới
trường tìm Hạ Thụ nữa, không ngờ lại gặp hai người ở đây. Hai người hẹn
hò hả?

Thật là thẳng thắn...

Tôi không nhìn vào ánh mắt
thách thức của Mỹ Nguyệt, mọi sự chú ý của tôi đều dồn cả lên mặt Hạ
Thụ. Ánh mắt anh trong phút chốc trở nên thật phức tạp khiến tôi không
hiểu nổi.

- Hựu Diệp, sao cô lại chạy ra đây? - Âm thanh của Hạ Thụ có một sự nghiêm