XtGem Forum catalog
Yêu Tinh Cà Rốt

Yêu Tinh Cà Rốt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323883

Bình chọn: 8.00/10/388 lượt.

ng ý hẹn hò với cô ta vào cuối tuần!

Tôi thầm hét lên bất mãn ở trong lòng, nhìn chằm chằm vào Hạ Thụ.

Anh tắt điện thoại, sau đó khoác áo khoác vào, không đi vào phòng bếp như
thường ngày mà đi thẳng ra cửa, cầm ba lô lên, thay giày và đi ra khỏi
nhà.

Ngồi trên bàn quan sát một loạt các hành động của anh, tôi
há hốc mồm, mãi không khép lại được. Cho tới khi Hạ Thụ đã hoàn toàn
biến mất sau cánh cửa, tôi mới phản ứng, đang định hét to một tiếng
nhưng tiếng đóng cửa đã cắt đứt mọi suy nghĩ của tôi.

Không phải chứ...

Cằm tôi suýt nữa thì rớt xuống đất...

Anh ta vô tâm tới mức quên chuẩn bị bữa sáng cho tôi! Chẳng nhẽ sức mạnh
của tình yêu lại lớn như thế, hay là anh ta bị người ta bỏ bùa, quên mất sự tồn tại của tôi rồi...

Tôi muốn khóc mà chẳng rơi nổi một
giọt nước mắt, dùng tay chống vào bàn rồi đứng lên, xoa xoa cái bụng đã
đói meo, thở dài thương cho cuộc sống bi thảm của mình. Tôi không thể
nhịn được nữa! Hạ Thụ vì sao lại yêu Mỹ Nguyệt tôi mặc kệ, nhưng bây giờ chuyện đó có liên quan tới vấn đề ăn uống của tôi! Tôi mà không quan
tâm thì sẽ chết đói mất! Không được, tối nay tôi phải nói chuyện với Hạ
Thụ, xem gân đây rốt cuộc anh ta đang giở trò gì!

Bỗng dưng tiếng chuông điện thoại ngắt ngang mạch suy nghĩ của tôi.

Âm thanh này hình như vang ra từ phòng của Hạ Thụ.

Ai da, lúc này còn có ai gọi điện thoại tới nhỉ? Tôi vỗ cánh bay vào mở
cửa phòng Hạ Thụ, lúc này chiếc điện thoại trên đầu giường anh đang phát ra âm thanh. Tôi nuốt nước bọt, dùng hai tay ôm cái ống nghe đặt trên
bàn, sau đó ôm lấy nó trong tư thế “nằm”, bực mình hỏi:

- Xin chào, đây là nhà Hạ Thụ, xin hỏi tìm ai ạ?

- Xin chào, xin hỏi Hạ Thụ có nhà không? - Bên kia nghe thấy tiếng tôi
trả lời, hơi khựng lại một chút, một lúc lâu sau mới mở lời, giọng nói
có vẻ hơi nghi hoặc.

Là một giọng nói con gái rất ngọt ngào, mang theo chút gì đó sang trọng và thoải mái, khiến người ta cảm thấy rất dễ chịu, hoàn toàn khác với giọng của Mỹ Nguyệt. Tôi thậm chí còn có thể
tưởng tượng ra đó là một cô gái rất xinh đẹp.

Âm thanh dịu dàng của cô khiến mọi bực bội trong tôi đều tan biến, tôi vội vàng trả lời một cách lịch sự:

- Xin lỗi, anh ấy đi học rồi ạ. Xin hỏi chị là ai? Có chuyện gì tôi có thể nói giúp chị.

- Ồ, thế à. - Nghe tôi nói anh đã đi học rồi, giọng nói của cô gái ở bên
kia đầu dây thoáng chút thất vọng, sau đó hỏi, - Cô là...

- Tôi là... - Câu hỏi của cô gái khiến tôi khựng lại.

Đúng thế, ở nhà này tôi là gì nhỉ? Cô ấy hỏi thế thì tôi nên trả lời thế
nào? Không thể giống hôm ở trường, nói là tôi sống chung với Hạ Thụ
được...

Nhưng giờ tôi đang ở nhà anh mà, nên nói thế nào đây.

Tôi “ừm” một tiếng, bối rối vô cùng.

- Tôi là... là... - Tôi cau mày lại, cố vắt óc nghĩ xem mình nên nói gì,
một lúc lâu sau mới ấp úng tìm được một cái nghề không đến nỗi quá kỳ
quái. - Tôi là người giúp việc bán thời gian...

Hu hu, tôi đường
đường là Hạ Thụ, yêu tinh Lời ước xinh đẹp, đáng yêu nhất của thế giới
yêu tinh mà lại bị giáng cấp xuống làm người giúp việc rồi, hơn nữa lại
còn do tôi tự thừa nhận nữa chứ!

- Người giúp việc bán thời gian? - Nghe tôi nói vậy, giọng nói của cô gái nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cô
cười khẽ, âm thanh dễ nghe lại vang tới tai tôi.

- Thực ra tôi cũng không có việc gì quan trọng. Cô giúp tôi nói với Hạ Thụ là Thụy Huệ tìm anh ấy là được rồi.

- Thế thôi ạ?

Còn tưởng rằng được nghe một bí mật nào đó của Hạ Thụ, nhưng mà chỉ có như thế. Nhưng mà... Thụy Huệ, cô ấy là ai nhỉ?

- Ừm, được rồi, không làm phiền cô làm việc nữa, tôi còn có chút việc.

- Dạ vâng. Tôi sẽ chuyển lời giúp chị.

- Cảm ơn cô.

Xem ra cô ấy thực sự coi tôi là người giúp việc rồi. Nhưng nếu cô ấy đã nói thì tôi cũng đành phải đáp lời, sau đó khệ nệ ôm cái ống nghe đặt về vị trí cũ.

Thụy Huệ, Thụy Huệ...

Cúp điện thoại xong, trong lòng tôi vẫn nhớ mãi cái tên này.

Không biết vì sao mà tôi luôn cảm thấy mối quan hệ giữa Hạ Thụ với người này
không đơn giản. Chẳng nhẽ cô ấy mới là bạn gái của Hạ Thụ? Thế còn
chuyện với Mỹ Nguyệt là sao? Trời ơi, chẳng nhẽ Hạ Thụ là một người có
vẻ ngoài lạnh lùng nhưng thực ra lại là kẻ đa tình...

Không được, không được, sao tôi có thể suy đoán về chủ nhân của mình như thế được?
Chờ Hạ Thụ quay về rồi hỏi đã. Chỉ là không biết Hạ Thụ có để ý tới tôi
không. Gần đây anh cứ lạnh như băng, mối quan hệ với tôi không những
không tốt hơn mà ngược lại còn xa cách hơn. Mặc dù tôi đã cố gắng để
không nghĩ tới cái sự thực tàn khốc này, nhưng đúng là nó vẫn khiến tôi
rất đau lòng.

Có thể tôi đã nghĩ mọi việc quá dễ dàng, muốn tấn
công được vào phòng tuyến trái tim của Hạ Thụ thực sự không dễ chút nào. Với cái tính cách có suy nghĩ gì cũng giấu trong lòng của anh thì tôi
hoàn toàn không biết hàng ngày anh đang nghĩ gì. Tôi cố gắng đến đâu
nhưng n