XtGem Forum catalog
Yêu Trong Đau Khổ

Yêu Trong Đau Khổ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211501

Bình chọn: 10.00/10/1150 lượt.

m thấy khó chịu, cố gắng suy nghĩ, nhưng lý trí lại bị anh thổi bay hết bảy tám phần.

Hai người cứ

như vậy mà dây dưa trên giường, không biết đã trải qua mấy lần rồi, cho

đến khi kiệt sức Kiều Trạch mới ôm cô đi tắm rồi đưa cô trở lại giường.

Cô rất buồn ngủ, chỉ còn sót một tia lý trí cuối cùng, cố hỏi: "Kiều

Trạch.......Sao bây giờ lại không được?"

Kiều Trạch không trả lời ngày, chỉ ôm chặt cánh tay của cô, "Đừng hỏi nhiều nữa, mau ngủ đi."

Tả Á đưa tay ôm lấy Kiều Trạch, ngủ đã, vấn đề này để hôm khác rồi thảo

luận tiếp, cô vùi đầu vào ngực anh, khuôn mặt thoáng nét ngọt ngào, cô

thỏa mãn với cuộc sống như thế, Kiều Trạch cưng chiều cô, yêu cô, thương cô, làm cho cô cảm thấy rất hạnh phúc, cứ như vậy mà trải qua cả đời

thì thật tốt.

Trong mơ mơ màng màng cô nhớ đến lời Kiều Trạch

nói, anh và Tình Văn không có gì cả, cũng sẽ không dính dáng gì đến

nhau. Đối với Tình Văn, anh nợ cô ấy quá nhiều, nhưng, trên phương diện

tình cảm anh chỉ có thể phụ Tình Văn.

Tình Văn vì chuyện của Kiều Trạch và Tả Á mà bị thương, hơn nữa còn là do Kiều Trạch đạp cô khiến

cô rơi xuống, mặc dù chỉ là vô tình, không phải là cố ý, nhưng lại gây

ra hậu quả nặng nề, thậm chí còn làm ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của Tình Văn nữa, Kiều Trạch phải có trách nhiệm với Tình Văn, nhưng chỉ

trong giới hạn là một người bạn, trách nhiệm của người anh.

Những lời của Kiều Trạch khiến Tả Á an tâm, cô tin tưởng Kiều Trạch nói được

làm được, đối với Tình Văn, quả thật cô cũng nợ cô ấy quá nhiều, một

người phụ nữ mà mất đi khả năng sinh con là một điều vô cùng đáng tiếc,

món nợ này không cách nào có thể bù đắp được.

Nhưng.......nhưng cô đã bắt đầu hiểu được thế nào gọi là ghen tỵ.

Sáng hôm sau, Tả Á tỉnh lại, toàn thân đau nhức, mở mắt ra đã thấy gương mặt anh tuấn của Kiều Trạch, nét mặt vốn lạnh lùng nay lại lộ ra vẻ lười

biếng, đôi môi mỏng của anh đặt lên trán cô một nụ hôn : "Chào buổi

sáng!"

"Chào buổi sáng !" Tả Á hoàn toàn tỉnh lại mới để ý Kiều

Trạch đã ăn mặc chỉnh tề, "Hôm nay là ngày nghỉ, anh còn phải đi làm

sao?"

"Công ty có chuyện đột xuất." Kiều Trạch ngồi bên cạnh cô nói, "Đồ ăn sáng đã làm xong rồi, anh đi một chút rồi sẽ về sớm."

"Vâng." Tả Á cúi đầu đồng ý một tiếng, "Lái xe cẩn thận."

Kiều Trạch ừ một tiếng, rồi mở cửa đi ra khỏi phòng ngủ, Tả Á cũng rời

giường. Mấy ngày nay, công ty anh chắc hẳn đang có việc bận, hôm qua anh cũng phải làm việc đến khuya, nhất định là rất mệt, cô nên làm cho anh

chút việc gì đó, hoặc chăm sóc cho anh tốt hơn.......

Tả Á đi rửa mặt rồi ăn cơm, sau khi dọn dẹp nhà cửa, liền mang quần áo hôm qua của

Kiều Trạch và mình đến hiệu giặt. Cô kiểm tra xem trong quần áo mình có

còn sót gì không, phân loại đồi, rồi kiểm tra túi quần Kiều Trạch, tay

lại chợt sờ thấy một vật gì đó thô ráp.

Cô thoáng cau mày, đưa

tay ờira, nhìn món đồ trong tay, ngẩn ng, trái tim không khỏi đập loạn

nhịp, đó là son môi, một thỏi son đã được dùng qua, không phải của cô,

không phải còn mới, cho nên, hẳn là của người phụ nữ khác. Tả Á mang quần áo đi giặt, sau đó lại ghé vào Cô Nhi Viện, lúc xế chiều

Kiều Trạch làm việc xong tới đón cô, thấy anh không lái về nhà, Tả Á

không nhịn được hỏi: "Kiều Trạch, chúng ta đi đâu vậy?"

"Đi nghỉ

phép." Kiều Trạch nói xong đưa tay vuốt ve khuôn mặt của cô, đặt lên môi cô một nụ hôn, rồi sau đó chuyên tâm vào lái xe, đôi môi khêu gợi hơi

nhếch lên, có thể nhận ra được tâm trạng anh đang rất tốt.

Đi

nghỉ phép, đây là một ý kiến rất hay. Hình như đã lâu rồi cô không đi ra ngoài xả stress, lần này có Kiều Trạch đi cùng, lại có thể cùng nhau đi chơi nữa. Chuyện về thỏi son kia cũng bị Tả Á bỏ qua, cô lựa chọn im

lặng, bởi vì cô tin tưởng Kiều Trạch sẽ không lừa gạt cô, anh hẳn là

đang giải quyết chuyện với Tình Văn, không còn chuyện gì khác, thỏi son

kia, có lẽ là do có người giở thủ đoạn mà thôi. Cô hỏi Kiều Trạch chuyện này thì lại thành lớn chuyện mất rồi, tự nhiên lại trúng quỷ kế của

người khác. Cô tự nói với bản thân phải thật bình tĩnh, nhất định phải

thật bình tĩnh.

Xe đang đi trên đường, Tả Á cũng dần đoán được

anh muốn dẫn cô đi đâu rồi, trong lòng càng thêm vui mừng, Kiều Trạch

muốn đưa cô đến khu nghỉ mát để nghỉ ngơi, nơi đó có biển hoa hướng

dương mà cô rất thích.

Lúc đến nơi, trời đã nhá nhem tối, xe của

hai người dừng ở trước ngôi biệt thư, ngay khi bọn họ vừa xuống xe, liền có người lập tức đi đến chào hỏi bọn họ, Kiều Trạch gật đầu rồi dắt tay Tả Á đi vào.

Tả Á nhận thấy cách bài trí trong căn biệt thự đã

thay đổi, trừ những thiết bị được thay đổi thì bên trong còn được xây

thêm một hồ bơi nữa, chỉ duy có một thứ không thay đổi đó chính là biển

hoa hướng dương phía ngoài ban công, mỗi khi có gió thổi qua, dường như

có thể ngửi thấy hương hoa thoang thoảng, ở phía đám cỏ xanh phía xa còn có một vài cây tùng, lại còn có thể nghe được những tiếng sóng vỗ vào

bờ nữa.

Quay đầu lại, Tả Á thấy trên tường treo rất nhiều tấm

ảnh, giữa biển hoa màu vàng, cô đang chạy rất vui vẻ, còn có một tấm ảnh khác, đó là tấm hìn