
t cục là chuyện gì mà ba mẹ lại dấu
mình. Nhưng cô không vội, giờ cô đã về, cô sẽ từ từ tìm hiểu nguyên do.
Cô biết Minh Phong vốn không ưa mẹ mình, nhưng anh rất thương cô. Trước
khi cả gia đình về Việt Nam, cô còn ra mặt làm hòa cho mẹ và anh trai.
Khó khăn lắm cả nhà mới hòa hợp, không biết là chuyện gì mà lại thành ra thế này. Cô phải điều tra mới được.
“vậy con lên trước..chụt…chụt…” cô thơm má ba mẹ mình rồi vụt chạy lên lầu
Phòng làm việc
“giám đốc, lượng nữ trang chúng ta tung ra đợt này quá lớn. tôi e trong 3 ngày khó mà thu hồi ngay được. Hiện tại toàn bộ lượng hàng bên Singapo, Mỹ, Pháp, Ý, Nhât,,,,,được báo về đã thu lại toàn bộ. Một số thị trường nhỏ vẫn tiếp tục tiến hành. Đây là bản báo cáo chi tiết của các công ty con gủi lên, mời anh xem” Kỳ Học Ân báo cáo xong liền đưa giấy tờ cho
Doãn Minh Phong.
Minh Phong trầm mặc nhìn bản báo cáo dầy cộp, nói “ tổn hại ước tính lần này là bao nhiêu? Phía bên cảnh sát kinh tế có động tĩnh gì không?”
“lượng nữ trang lần này toàn là hàng cao cấp, chủ yếu dành cho giới
thượng lưu. Tôi ước tính công ty sẽ thiệt hại vào khoảng 10 triệu USD.
Hiện tại bên cảnh sát vẫn đang tiến hành điều tra, họ yêu cầu công ty ta trong thời gian sớm nhất phải trình được giấy tờ chứng mình lô hàng đó
là bản quyền của bên Dõan thị. Nếu không chúng ta sẽ phải ra hầu tòa.
Bên phía S.I.C đã đưa đơn kiện lên tòa án tối cao Mỹ. Giờ S.I.C đang có
trong tay đầy đủ bằng chứng xác mình bản thiết kế số hàng trên là quyền
sở hữu của họ. S.I.C là tập đoàn lớn của Mỹ, một khi họ đã nhúng tay vào tôi e chúng ta sẽ gặp bất lợi rất lớn…Trước giờ họ vẫn luôn để ý tới
Doãn Thị tôi lo rằng lần này….” Kỳ Học Ân không giám nói câu tiếp theo.
Anh nghĩ Minh Phong đủ thông minh để hiểu anh nói gì.
Sắc mặt Minh Phong trở lên cực khó coi. Chưa bao giờ công ty lại rơi vào tình trạng mất kiểm soát như bây giờ “ Cậu nói xem, là ai đứng sau giật dây? Trong công ty có nội gián?”
“cũng không ngoại trừ khả năng này. Nhưng trước giờ vấn đề bảo mật bên
bộ phận thiết kế rất cao. Toàn bộ đều đặt trong hệ thống an ninh tuyệt
mật. Tôi nghĩ khả năng có nội gián là rất hy hữu” Kỳ Học Ân đưa ra ý
kiện xác đáng, bẻ gãy nghi ngờ của Doãn Minh Phong. Sau đó, anh lại đề
cập tới một vấn đề không kém phần quan trọng “Giám đốc, giờ điều công ty ta đáng lo nhất chính là không có mẫu sản phẩm tham dự triển lãm quốc
tế trang sức tại Pari. Số mẫu lần trước hiện được cho là sao chép bản
quyền của tập đoàn S.I.C.Tất cả các kênh thông tin đại chúng đều đã đưa
tin chúng ta góp mặt lần này. Chỉ còn tuần nữa là bắt đầu. nếu như công
ty không có mẫu, thì rất nhanh trong và ngoài nước sẽ biết vụ kiện cáo
của ta với S.I.C. Hiện giờ đã có một sô hãng thông tấn lớn của nước
ngoài đưa tin rò la về sự việc. Đám nhà báo sẽ không để yên đậu ạ.”
Dường như sự việc đang rơi vào bế tắc không đường thoát. Minh Phong đưa
tay ray ray trán , tĩnh tâm suy xét cẩn thận. Một lúc sau anh mới mở
miệng “được rồi, cậu tiếp tục điều tra cho tôi. Còn nữa, không được nói
chuyện này cho ba tôi biết. Bằng mọi cách phải bịt miệng lũ nhà báo lại. Cậu hãy liên hệ với công ty Cao Cường bảo họ dừng toàn bộ việc sản xuất lô hàng tiếp theo. Chờ tôi xử lý xong việc này sẽ thông báo sau. ”
“vâng”
“còn một việc nữa tôi quên chưa nhắc giám đốc, chiều nay có cuộc gặp gỡ
với các nhân viên mới tuyển vào công ty. Anh sẽ đi chứ ạ?” Kỳ Học Ân sực nhớ ra liền nói
“Cử ông Thái xuống tiếp xúc với họ là được rồi. Giờ cậu đi cùng tôi đến
nơi này” Minh Phong lạnh lùng đứng dậy, thẳng bước tiến ra cửa.
……………
“Bảo Yến nhìn này, đẹp không? cả cái này nữa. Ôi chúng đáng yêu quá. Tao muốn mua hết tất cả.” Hải Lam kéo tay Bảo Yến đi lòng vòng hết cả trung tâm mua sắm đồ trẻ con để ngắm nhìn
Bảo Yến đến chống mặt, mắt mũi hoa hết cả lên, không còn nhìn thấy đường đâu “Hải Lam à, mày có bầu mà sao đi khỏe vậy? không mệt ư? Tao khát
khô cả cổ họng rồi nè. Nghỉ chút nha?”
“xì…..” Hải Lam xì mặt ra nhìn con bạn lười nhát. Mới đi có 3 tiếng mà kêu mệt. Biết vậy không rủ đi cho xong.
“ai a….bà cô của tôi ơi, làm ơn bỏ bộ mặt đó đi cho tao nhờ? trông rõ
xấu….được rồi, chúng ta ngắm tiếp đi” dù rất rất mệt, nhưng để chiều
lòng Hải Lam, Bảo Yến đành hy sinh thân thể ngọc ngà của mình vì tình
bạn cao thượng
“có thế chứ, thế mới đúng là bạn tốt của Trịnh Hải Lam. Này, mày xem bộ
vest tý hon này thế nào? Rất dễ thương phải không?” Hải Lam hí hửng cầm
bộ quần áo trẻ con tầm 2 tuổi ướm lên người cô rồi quay ra cho Bảo Yến
phê chuẩn
“ôi trời, con mày vẫn còn nằm trong bụng, nó còn chưa chui ra, mày định mua bộ này về cho Doãn Minh Phong mặc chắc?”
“haha….anh ấy sao có thể mặc được bộ đồ tý hon này. Tao mua để dành sau
này cục cưng lớn lên sẽ mặc cho nó. Mày thấy thế nào?” Hải Lam hồn nhiên vô tư khoe
Bảo Yến hết từ để nói, cô thực sự chịu thua cái tính vô lo vô nghĩ của
Hải Lam. Có ai lại mua quần áo trẻ con 2,3 tuổi để dành không đây. Trần
đời, chắc chỉ có một Trịnh Hải Lam làm vậy. Bảo Yến đưa cả hai tay, vỗ
vỗ vào khuôn mặt thiên thần của Hải