
ỳ xuống đất xin lỗi vì hôn
môi sao? Hơn nữa chẳng phải Lương gia cũng tán thành hắn với Lương Ưu Tuyền rồi
sao?… Nhà bọn họ đúng là chẳng thực tế tẹo nào.
Tả Húc lại thấy bả vai
Lương Ưu Tuyền chịu một gậy nữa, liền tiến lên phía trước ra vẻ áy náy nói “Bác Lương,
việc này không thể chỉ trách Lương Ưu Tuyền được. Cháu cũng có lỗi, là cháu
không đẩy cô ấy ra…”
“?!”… Lương
Ưu Tuyền suýt nữa phun máu tươi, nhưng chưa để cô lên tiếng phản bác thì đã lại
bị tiếp một gậy.
“Á, bác đừng đánh nữa. Cháu thừa nhận, là
cháu không kìm được lòng nên mới hôn cô ấy.” Tả
Húc rốt cuộc cũng nói ra sự thật, hắn vuốt áo, không quên bổ sung một câu “Nhưng
cô ấy cũng đâu có tránh…”
“Cái gì? Anh dám nói hươu nói vượn nữa? Có
tin tôi làm thịt anh không hả?!” Lương
Ưu Tuyền giận dữ đứng dậy, nhưng còn chưa kịp đứng lên thì đã bị Lương ba mẹ đè
lại.
Lương ba cầm một cái còng
số tám, nhân lúc ngăn chặn Lương Ưu Tuyền liền còng luôn hai tay lại.
Lương ông giận đến run
chân run tay, không tin nổi nhìn cô cháu gái ngoan hiền thường ngày “Tiểu Tuyền…
Tiểu Tuyền con? Sao con lại thô tục như thế?…”
“Ông! Rõ ràng là Tả Húc hôn con, con còn
chưa kịp né thì mọi người đã đi ra! Con bị oan mà!” Lương Ưu Tuyền tức giận đến không kìm được nước mắt,
bày tỏ nỗi oan! Tại sao ở đây không có thanh kiếm đi, cô sẽ tự sát để chứng
minh mình trong sạch! À không, phải dùng nó đâm chết Tả Húc mới đúng!
Tả Húc lùi lại ba bước.
Mới đầu hắn tưởng đây là một khổ nhục kế, nhưng nhìn Lương Ưu Tuyền bị còng tay
lại thế kia, hắn đâu phải chỉ thấy xấu hổ. Lương Ưu Tuyền đâu phải cái thùng
rác hắn nhặt được?!
Lương Ưu Hoa đá chân Tả
Húc “Là
đàn ông thì nghĩa khí lên đi! Chẳng lẽ cậu nhẫn tâm vì việc tốt của mình mà để
em tôi chịu khổ sao?!”
“…” Trai
chưa vợ gái chưa chồng, chẳng qua chỉ là cảm xúc lên đến thân đến miệng thôi,
có cần phải xử án thế không?
Nhưng nói gì thì nói,
những giọt nước mắt mang đầy sát khí của Lương Ưu Tuyền vẫn khiến Tả Húc quyết
định nhận tội. Hắn quay sang các vị trưởng bối, cúi đầu “Nếu việc đã
đến nước này thì tất cả tội lỗi là do cháu. Xin mọi người cứ định tội đi ạ,
nhưng mà bác, mong bác tháo còng cho con gái bác đi đã…”
Lúc này Lương bà cùng
Lương ông nhìn nhau đầy ẩn ý, sau tầm ba đến năm giây lại quay sang nhìn con
trai và con dâu, tám mắt nhìn nhau.
Vì vậy, Lương bà thở dài
một tiếng, sau đó lấy địa vị trưởng bối của Lương gia đứng ra giải quyết “Nếu Tả Húc
thừa nhận đã nhúng chàm Tiểu Tuyền của chúng ta trước thì không còn gì để nói
nữa. Tả Húc ra đây, chúng ta chọn ngày kết hôn.”
“?!”… “!?”… Tả Húc lảo đảo, rồi lại lảo đảo đập đầu vào tường.
Hắn đã nghĩ đây là một
cái bẫy rồi mà. Nhớ ngày đó hắn cùng Lương Ưu Tuyền ngủ chung một phòng cũng
chẳng có ai ngăn cản hay nói nửa lời, bây giờ mới chạm môi một cái đã vi phạm
gia quy rồi sao? Gia pháp nghiêm minh cái gì chứ, nói trắng ra là lo Lương Ưu
Tuyền không gả được cho nên hiến tế đại một người đàn ông đây mà!
“Bà nội, con không lấy tên đó đâu!” Lương Ưu Tuyền không nghĩ tới lại diễn ra sự thể như
thế này.
Cô vừa rồi còn thắc mắc
vì sao lão ba hôm nay tức giận đến mức này, mà mẹ cô cũng khác thường. Tuy nói
ra che chở cô nhưng thật ra không hề bênh vực cô. Bà nội càng khác thường hơn,
chỉ đứng im lặng bên ngoài. Nếu là bình thường thì nhất định đã trừng mắt nhìn
lão ba rồi!… Xong rồi, cô bị người thân của mình gài bẫy rồi!
Lương ông phất phất ống
tay áo, tư thế vô cùng giống những vị quan không biết đúng sai ngày xưa “Hai đứa đã
thân mật như thế thì còn chối cãi gì nữa. Tiểu Hoa! Đưa em con xuống chờ hậu
thẩm (thẩm vấn lại)!” Nói xong ông nhìn
xung quanh, dừng lại nhìn Tả Húc “Ai dám cãi thay Lương Ưu Tuyền
hoặc già mồm nói át lẽ phái, tôi sẽ cho người đó đẹp mặt! Hừ!” Dĩ nhiên là đang đe dọa Tả Húc.
(QLCC: Ông ơi, ông đang át lẽ phải mà ='>.)
“…” Tả
Húc không không ra nước mắt. Nếu bây giờ hắn dám cãi lời thì nhất định sẽ bị
giao cho Lương đội trưởng thụ lý rồi còn gì?
Lương Ưu Hoa dạ một
tiếng, sau đó nhìn Tả Húc cười thâm hiểm. Rồi, như đã thành thói quen, hắn vác
em gái lên khiêng trên vai, mặc kệ Lương Ưu Tuyền giãy dụa, thẳng đi về phía
trước.
※※※
Trong phòng khách
Một quyển lịch sang năm
đặt trước mắt Tả Húc. Tả Húc cầm quyển lịch lên lật đi lật lại, mãi mà vẫn
không thấy tháng mười ba…
“Thật ra tình cảm chúng cháu vẫn chưa vững
chắc… Chi bằng…”
Lương ông vỗ bàn nhảy
dựng lên, cả giận nói “Chưa
vững chắc đã hôn môi?! Nếu muốn vững chắc thì chẳng lẽ lên giường luôn à?!”
“Ông bớt giận ông bớt giận…” Tả Húc vội mời ông cụ hồi tòa.
Mặc kệ nói gì thì nói,
chuyện này là do hắn tự mình gây ra nên đương nhiên hắn phải tự mình chịu. Hơn
nữa việc này cũng đã chứng minh lời cảnh cáo lúc trước của Lương Ưu Hoa với hắn
: Những hành vi không phù hợp đạo lý trước khi kết hôn đều sẽ bị xử phạt, nếu
không phải ông trời xử phạt thì cũng sẽ do Lương gia xử phạt.
(QLCC: xin xem lại chương 8 gì đó, cảnh
Lương Ưu Hoa bán em gái mình cho Tả Húc.)
Tả Húc bóp cổ tay thở
dài. Bây giờ hắn mới thấy