Tỷ, Cho Em Đường Sống !

Tỷ, Cho Em Đường Sống !

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323972

Bình chọn: 7.00/10/397 lượt.

muốn thì cũng có thể kết hôn, tuy nhiên…

“Cái gì? Anh dám nói anh không phải đồng

tính?! Thế thì tôi sẽ lập tức bắt anh vì tội sàm sỡ!” Lương Ưu Tuyền lập tức bóp cổ Tả Húc, nói“Anh

không phục chứ gì? Chuyện hôm trước anh chưa quên chứ?”

“…” Thật

ra thì cũng làm gì có gì đâu, chẳng qua chỉ là lợi dụng việc diễn tập để sàm sỡ

chút xíu thôi mà. Nhưng đã thỏa mãn được tý gì đâu.

Tả Húc vốn muốn nói rồi

lại thôi. Bây giờ cũng chưa phải lúc giải thích rõ mọi chuyện.

Lương Ưu Tuyền cũng không

thèm truy vấn động cơ Tả Húc hôn mình, nhưng mặc kệ lúc ấy hắn nghĩ gì thì cũng

đều là trọng tội. Tóm lại cũng may, ít nhất trong vòng năm cô cũng không bị ba

mẹ ép đi xem mắt nữa.

Còn Tả Húc thì đang vô

cùng phiền muộn, phiền muộn…

20 phút sau hắn đỗ xe vào

trong gara, sau đó cùng Lương Ưu Tuyền lên thang máy quay về phòng trọ.

Lúc cửa thang máy mở,

Lương Ưu Tuyền đang tính bước ra thì có một cái bóng từ phía trước lao đến ôm

chầm lấy Tả Húc.

“Nãi Đường, tôi nhớ cậu lắm cậu biết

không? Hu hu…” Cô gái kia xúc động nói, tuyến âm rung lên nhè nhẹ.

Lương Ưu Tuyền tò mò quan

sát thì thấy cô gái đang nép vào lòng Tả Húc đội một cái mũ len và đeo khẩu

trang trắng, còn Tả Húc cũng không đẩy cô ta ra. Hắn chỉ dịu dàng xoa xoa lưng

của cô ta, khóe miệng cười dịu dàng.

Cô gái kia nức nở một

lúc, sau đó cô ta đưa đôi mắt đẫm lệ nhìn Lương Ưu Tuyền đang đứng phía sau Tả

Húc…

“Tôi biết cô, cô chính là cái người đã đi

cùng Tả Húc đến buổi ra mắt phim lần trước.” Thái

độ của cô ta trở nên rất lạnh lẽo. Tuy chỉ để lộ ra đôi mắt nhưng vẫn khiến đối

phương cảm nhận được ngọn lửa phẫn uất.

Lương Ưu Tuyền từ trước

đến nay chưa từng để ý đến mấy cái kiểu khiêu khích không thiện ý đó. Bởi vậy

cô xoay người định mở cửa, nhưng Tả Húc lại đột ngột lên tiếng “Công tác hôm

nay đến đây thôi. Ngày mai gặp lại, Lương tiểu thư.”

“…” Lương

Ưu Tuyền ngoái lại nhìn hắn. Cô có thể nhận ra sự cầu xin trong ánh mắt Tả Húc.

Đúng thế, hắn đang cầu xin cô phối hợp.

Trong lúc Lương Ưu Tuyền

đang sững sờ thì Tả Húc đã ném chùm chìa khóa xe đến, dường như hắn đang cố hết

sức để không chạm vào người cô.

Lương Ưu Tuyền sắc mặt u

ám, khẽ “ừ” một tiếng, sau đó bấm nút thang máy đi xuống.

Tả Húc thở phào nhẹ nhõm

trong lòng, sau đó kéo cô gái kia đi vào cửa. Cô nàng kia cũng cẩn thận bước

theo, nhưng đúng lúc Tả Húc mở cánh cửa ra cô ta lại kiễng lên nói nhỏ vào tai

Tả Húc. Không, chính xác là cô ta nói nhỏ nhưng âm lượng vẫn đủ to để Lương Ưu

Tuyền nghe thấy.

“Nãi Đường, xe của cậu cứ để cô ta lái đi

thế sao? Trong xe có nhiều thứ quan trọng lắm mà…”

Vừa nghe vậy Lương Ưu

Tuyền liền đi đến nghiêng đầu trừng mắt nhìn cô ta. Con bà nó, cô ta dám coi cô

như kẻ trộm sao?!

Ngón tay Tả Húc đơ ra.

Theo như hiểu biết của hắn về Lương Ưu Tuyền, nhất định cô nàng sẽ phát hỏa, mà

như thế thì không ổn chút nào. Bởi vậy hắn xoay người đi đến gần Lương Ưu

Tuyền, nói “Lương

tiểu thư, còn một việc nữa phiền cô. Hình như tôi để quên laptop ở ghế sau

rồi”. Cùng lúc đó Tả Húc cũng ngăn cản

Lương Ưu Tuyền lao ra chất vất cô gái kia, môi hắn mấp máy nói “Tối

nay sẽ giải thích sau.”

Lương Ưu Tuyền nhìn Tả

Húc, Tả Húc nhìn Lương Ưu Tuyền. Tả Húc dùng ánh mắt bày tỏ sự xin lỗi của

mình, mà Lương Ưu Tuyền từ xưa đến nay tuy bướng bỉnh nhưng cũng dễ mủi lòng.

Cô cắn cắn môi, đi thì đi, hôm nay coi như cô nể mặt Tả Húc!

“Nãi Đường à, mở cửa đi chứ… Những việc đó

vốn là trách nhiệm của Lương tiểu thư mà, căn bản không cần cậu nhắc nhở đâu.” Cô nàng kia nói như thể đó là chuyện đương nhiên.

Nghe cô ta nói vậy, lưng

Tả Húc cứng đờ, trong lòng cảm thấy khó chịu. Tuy nhiên khi hắn quay lại nhìn

cô nàng kia thì chỉ ôn nhu cười “Như thế không lịch sự lắm, dù sao Lương tiểu

thư cũng không phải trợ lý của tôi.”

“Nếu Lương tiểu thư đã lợi dụng thân phận

là cảnh sát để cho nhân viên phục vụ của cậu nghỉ việc thì đương nhiên cô ta

phải chăm sóc cậu rồi, nếu không làm sao tôi có thể yên tâm được đây?” Cô ta nghiêng đầu, chậm rãi nói.

Lương Ưu Tuyền giật mình.

Quả nhiên cô gái này rất căm ghét cô, hơn nữa cô ta còn biết thân phận thật của

cô nữa.

Nếu cô ta không biết thân

phận thật của cô thì Lương Ưu Tuyền còn có thể bỏ qua hành vi khiêu khích này

của cô ta. Nhưng nếu cô ta đã biết rồi mà vẫn cố tình khiêu khích thì chẳng

phải là rất khinh thường cảnh sát sao?

Lương Ưu Tuyền chống một

tay lên tường. Đối mặt với sự khiêu khích của tầng lớp thượng lưu thì phải bình

tĩnh, bởi thế mày phải bình tĩnh đã Lương Ưu Tuyền. Tuy nhiên nếu nói cô một

việc khiến cô không thể bình tĩnh được thì đó dĩ nhiên phải là việc Tả Húc nói

thân phận của cô cho những người xa lạ bụng dạ khó lường. Ai cho phép hắn làm

thế chứ?!

(Sao có cảm giác chị đang ăn dấm =)).)

Leng keng… Thang máy mở

ra, Tả Húc vội đưa tay ra ngăn cửa thang máy lại “Lương tiểu thư, cũng không còn

sớm nữa. Đi đường cẩn thận.”

Lương Ưu Tuyền càng khó

hiểu là vì sao Tả Húc, kẻ mà lúc nào cũng phải châm chọc khiêu khích người khác

kia, giờ phút này lại khiến cô cả


Duck hunt