Tỷ, Cho Em Đường Sống !

Tỷ, Cho Em Đường Sống !

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324070

Bình chọn: 7.00/10/407 lượt.

kinh người. Tả Húc không thể không than thấu

trời xanh, không còn cách nào khác đành ôm lấy cái gối đi ra phòng khách.

Không sao, thất bại là mẹ

thành công.

Lương Ưu Tuyền! Anh đây

cũng không tin là cô hoàn toàn không có cảm giác, ngày mai đấu lại!

Giữa trưa đã đến, Tả Húc

vẫn đang ngủ say không biết trời đất gì hết, còn Lương Ưu Tuyền cũng đã quên

hẳn việc thức giấc. Tóm lại là cả bên trong lẫn bên ngoài phòng đều có người

ngủ say.

Đinh đinh đinh…! Chuông cửa vang lên.

Tả Húc chậm chạp đứng

dậy, lười biếng đi ra mở cửa, nhìn người trước mắt một lúc mới lờ mờ nhận ra đó

là Ngô Thiên Khải: “Sớm

như vậy đã tới…”

“Nhanh một chút. Cả cậu và Lương Ưu Tuyền

đều không nhận điện thoại, tôi còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì.” Ngô Thiên Khải vừa nói vừa đưa mắt tìm Lương Ưu Tuyền.

Điện thoại Tả Húc ở trong

phòng ngủ, di động Lương Ưu Tuyền đang nằm ngoài phòng khách, đương nhiên cả

hai người đều không thể nghe thấy tiếng điện thoại của mình.

“Vậy để tôi đi gọi cô ấy dậy.” Tả Húc kéo tấm rèm lên, mơ mơ màng màng bước về phòng

ngủ thì lại bị Ngô Thiên Khải chặn lại. Hắn lễ phép hỏi: “Nếu tiện

thì giao chuyện này cho tôi được không?”

“Đương nhiên không tiện, cô ấy đang không

mặc quần áo.” Tả Húc buột miệng.

“…” Ánh

mắt nghi ngờ.

“…” Sự im

lặng đáp lại.

“Ý tôi là, theo lời Lương Ưu Tuyền nói với

tôi thì cô ấy có thói quen ngủ không mặc đồ, nhất định cửa phòng đã bị khóa lại

rồi.“ Tả Húc lập tức chống chế.

Ngô Thiên Khải không có

hứng trả lời, chỉ đi đến ngồi cạnh bàn ăn, chờ đợi.

Tả Húc làm bộ như cửa

phòng ngủ đang đóng chặt, giả vờ giả vịt gõ vài tiếng.

“Cửa không khóa, vào đi…” Từ trong phòng trong vọng ra tiếng ngái ngủ, chứng

minh những gì hắn làm từ nãy đến giờ là hoàn toàn vô nghĩa.

“…” Tả

Húc vội ho một tiếng, vừa mở cửa vừa tự bào chữa: “Ồ, đúng rồi,

ngủ trưa thì có mặc đồ.” Nói xong, hắn

nhanh tay đóng chặt cửa phòng, vừa ngẩng đầu lên thì kinh ngạc nhìn thấy hai

bắp đùi trơn láng của Lương Ưu Tuyền lộ ra bên ngoài.

Tả Húc vội vàng cầm lấy

chiếc quần nằm ở bên giường, nhảy lên trên giường, kéo chân Lương Ưu Tuyền qua

giúp cô mặc quần. Sau đó hắn ôm cô xuống giường, giữ cô đứng yên trên tấm thảm.

Tả Húc vừa mới chuẩn bị

giúp cô đeo thắt lưng thì Lương Ưu Tuyền đã ngơ ngác mở mắt ra, hai chân cô mềm

nhũn trở lại bên giường, bò đến bên gối: “Để cho tôi ngủ thêm một lúc…”

Tả Húc nửa quỳ nửa ngồi ở

bên giường, nâng bả vai cô lên lay lay: “Ngô Thiên Khải đang chờ cô ở ngoài

kia.”

“…” Lương Ưu Tuyền mệt

mỏi nhíu mày : “Anh

ta chờ tôi làm cái gì…”

“Hôm qua hai người đã hẹn nhau đi ăn trưa

còn gì?”

Lương Ưu Tuyền căng mắt

nhìn đồng hồ báo thức, đẩy cánh tay Tả Húc ra, lại đổ người nghiêng sang một

bên: “Anh

nói với anh ta hẹn lần khác đi…”

“Tôi là thư ký của cô đấy à?” Tả Húc mở miệng, tuy giọng nói vô cảm nhưng thật ra

tâm tình đang sung sướng.

” Cộc cộc cộc”… Ngô

Thiên Khải gõ cửa lấy lệ, rồi tự mình đẩy cửa ra. Hắn biết việc này là bất lịch

sự, nhưng hắn cần biết Tả Húc và Lương Ưu Tuyền đang làm gì mới được.

Khi hắn bước vào lại vừa

đúng lúc thấy Tả Húc đang đứng ở bên giường, trong khi đó Lương Ưu Tuyền đang

say ngủ, mông chổng lên trời, tư thế vô cùng thoải mái.

Ngô Thiên Khải hướng về

phía Tả Húc vẫy tay, ý bảo hắn ra ngoài kia nói chuyện.



“Tiểu Húc, nếu cậu cũng thích Lương tiểu

thư thì tôi sẽ rút lui.”Ngô Thiên Khải mặt nghiêm túc nói.

Tả Húc nghe vậy liền giật

mình, vẻ mặt kinh ngạc: “Thích

cô ta?… Thiên Khải , trước khi ra khỏi nhà anh đã uống nhiều rượu lắm à?”

Ngô Thiên Khải nhìn vẻ

mặt của Tả Húc, cảm giác Tả Húc đang muốn hét lên rằng nếu có người đàn ông nào

thích Lương Ưu Tuyền nhất định kẻ đó bị điên rồi, hắn mỉm cười: “Đương nhiên

nếu không thì hoàn hảo rồi. Nhưng cậu không thấy Lương Ưu Tuyền là một người

con gái rất đặc biệt sao?” Tuy nói Ngô

Thiên Khải là tuyển thủ quyền anh, cơ bắp mạnh mẽ, nhưng hắn lại thích con gái

Đông Phương có khung người nhỏ xinh, đến mức sợ rằng chỉ một cái không cẩn thận

sẽ làm gãy xương bạn gái.

——

Thông qua lần cuộc hội

thoại đơn giản lần trước, Ngô Thiên Khải đã phát hiện Lương Ưu Tuyền vốn rất

nhiệt huyết, lại không hề căm ghét mấy trò bạo lực, cũng rất thích chơi thể

thao. Tóm lại, hai người rất hợp nhau, Lương Ưu Tuyền lại phù hợp với tiêu chuẩn

chọn bạn gái của hắn, tuy chân nhỏ tay thon nhưng cũng không hề yếu đuối, đúng

là hoàn hảo.

“Đúng, tôi cũng có cảm giác đó. Ra tay độc

ác, lòng dạ nhỏ nhen, thậm chí còn ngang nhiên chiếm phòng ngủ của chủ nhà.” Tả Húc thật thà nói.

Ngô Thiên Khải cười to

sảng khoái, nhìn qua một lượt, cũng thấy căn phòng này hơi chật chội: “Nhân tiện nói tới

chuyện này, sao cậu không đổi một nhà trọ lớn hơn?”

“Cũng quen rồi nên không muốn di chuyển

nhiều, huống chi Lương Ưu Tuyền cũng không ở lại lâu.” Tả Húc lấy ra cho mình một điếu thuốc, đồng thời đưa

cho Ngô Thiên Khải một điếu.

Ngô Thiên Khải rít một

hơi, đấm nhẹ vào ngực Tả Húc: “Vừa rồi tôi hỏi quan hệ của hai người cậu

cũng đừng để ý. Tôi rất sợ mấy cái loại quan hệ kiểu… Cậu hi


Polaroid