
u thuốc, thở dài, nói “Tuy rất hoang đường nhưng thư và
di chúc anh cũng thấy rồi đấy. Dù tôi không có hứng thú với Tinh Hỏa thì cũng
phải thực hiện di nguyện của cha thôi.”
Tả Húc đã thấy thư viết
tay của Dương Lễ Trung, đó là một bức thư khá dài. Đối với hiểu biết của hắn về
Dương Lễ Trung thì đây đúng là thư ông viết. Chỉ là không có ai nói với hắn chuyện
hắn phải lấy Dương Phỉ Nhi ah?
“Thật ra cha muốn giao công ty cho anh,
lại sợ tôi không có người quản, nói trắng ra chính là một mua một bán. Sau khi
kết hôn tôi tiếp tục đi chu du, còn anh làm chủ tịch, không ai mất gì. Anh
chẳng những cưới được một cô vợ tươi như hoa đẹp như ngọc, lại còn trở thành
ông chủ trẻ nhất của giới nghệ thuật, cần gì phải tỏ ra đau khổ như vậy?”Dương
Phỉ Nhi nhấp một ngụm rượu, cười không cho là đúng.
“Dương Phỉ Nhi, cha ruột cô sống chết còn
chưa rõ mà cô vẫn có tâm trạng đùa tôi sao?” Tả
Húc cảm thấy bất đắc dĩ. Còn nhớ lần cuối cùng gặp Dương Phỉ Nhi, lúc đó con bé
mới 17 tuổi, là cô con gái với mái tóc uốn cong màu hồng cùng với kiểu ăn mặc
khác người Dương Lễ Trung yêu thương không dứt. Nhoáng một cái đã tám năm không
gặp, Dương Phỉ Nhi tuy đã ăn mặc gợi cảm nhưng tính tình thì vẫn như năm đó,
chỉ thích làm theo ý mình.
Dương Phỉ Nhi muốn nói
gì, lại nghe thấy “ầm” một tiếng, cửa phòng làm việc bị đá văng.
Sau khi Lương Ưu Tuyền
phát hiện nhà trọ không có người liền đi thẳng đến văn phòng. Cô biết mình bị
lừa, nhưng cái người đã lừa mình là một con yêu tinh 100%!
Dương Phỉ Nhi cũng khôn
sợ hãi. Dựa vào ánh mắt Tả Húc, cô nhận ra mối quan hệ giữa cô gái này với Tả
Húc.
Vì thế đôi giày cao gót
gõ lanh lảnh, chậm rãi đi đến phía Lương Ưu Tuyền.
Dương Phỉ Nhi cao ngạo
giơ cằm, cay nghiệt nói “Vị
tiểu thư này, tôi không cần biết cô là ai, yêu cầu cô lập tức rời khỏi đây. Nếu
không dù mất tài liệu gì tôi cũng sẽ tính sổ với cô.”
Sau khi nghe xong, Lương
Ưu Tuyền xì mũi coi thường, đáp lại “Chị đây không thể dọa bừa đâu.”
Cô không đợi Dương Phỉ
Nhi lại mở miệng, lôi giấy chứng nhận ra “Tôi cũng không cần biết cô là ai,
xin đưa ra CMND. Cảnh sát vừa nhận được tin báo của một người giấu tên rằng ở
đây có gái bán dâm!”
(Thật độc ác! Chửi thật độc!)
A há, nhóc con ơi, tính
chơi chị sao?! Chơi chết mi đi!
Dương Phỉ Nhi nhìn qua
tấm huy hiệu cảnh sát màu bạc “Chậc chậc, thì ra là cảnh sát hình sự à…
Thất lễ thất lễ.”
Lương Ưu Tuyền lườm cô
ta. Tả Húc lập tức kéo Lương Ưu Tuyền đến bên cạnh, yếu ớt giới thiệu “Đây là Dương
Phỉ Nhi, chủ tịch mới của Tinh Hỏa. Còn đây là Lương Ưu Tuyền, bạn gái tôi.”
Dương Phỉ Nhi khinh miệt
dò xét Lương Ưu Tuyền, tiếp đó quay qua tả húc nói “Khẩu vị chồng
tương lai của em rất tệ nha, nhưng cũng không sao. Trước khi kết hôn em cũng
không phản đối anh có nhiều bạn gái, tư tưởng em có hơi khác biệt…”
“Dương Phỉ Nhi, Lương Ưu Tuyền sẽ không bị
chuyện này chọc tức đâu.” Tả Húc thong thả
đáp lại.
Thật ra tay Lương Ưu
Tuyền đã sớm ngứa ngáy, nhưng lại bị Tả Húc chặn lại. Hắn kéo Lương Ưu Tuyền ra
khỏi phòng làm việc “Ngày
mai sẽ gửi báo cáo cho cô. Chúc ngủ ngon.”
Dương Phỉ Nhi nhún vai
cười cười, kéo hành lý đi theo bọn họ. Hành lang là nơi công cộng, Tả Húc đương
nhiên không có lý do ngăn cản việc chủ tịch lên thang máy. Nhưng là, Dương Phỉ
Nhi lại theo hắn đi đến tầng cao nhất của chung cư, chính là địa điểm nhà trọ
của Tả Húc.
“Có cần tôi đặt chỗ cho cô ở khách sạn
không?”
“Vợ chưa cưới đương nhiên muốn ở tại nhà
chồng chưa cưới rồi.”Dương Phỉ Nhi chống cằm giả bộ đáng yêu.
Tả Húc thở dài một hơi,
đưa chìa khóa cho Dương Phỉ Nhi. Sau khi Dương Phỉ Nhi cầm lấy chìa khóa hắn
liền dắt Lương Ưu Tuyền quay lại thang máy. Ngay trước khi cánh cửa thang máy
đóng lại, Lương Ưu Tuyền hướng Dương Phỉ Nhi làm mặt quỷ.
(Ô chết người ~ cơ mà quan hệ hai chị sau
này thú vị lắm nha.)
Vẻ mặt Dương Phỉ Nhi trầm
xuống, lôi vali đi vào trong. Hừ, dù sao cô cũng không đi, Tả Húc anh cũng đừng
mơ trở về.
“Đêm nay ở nhà em cũng được. Cái cô gái đó
có phải có bệnh thần kinh không?!” Lương
Ưu Tuyền vốn đang buồn ngủ, giờ tỉnh hắn rồi.
“Dương chủ tịch chỉ có một cô con gái duy
nhất, mẹ Dương Phỉ Nhi lại bất hạnh mất sớm nên hành vi cử chỉ cô ta khó tránh
khỏi ngang ngược kiêu ngạo. Em đừng để ý.” Tả
Húc day day trán “Quay về nhà anh đi. Nhất định cô ta không đi
ngay đâu.”
Lương Ưu Tuyền nghĩ một
lúc mới nghĩ ra địa chỉ khác của Tả Húc “Ý anh là khi biệt thự của anh ở
phía tây?”
“Ừ. Xem ra em điều tra nhiều thứ về anh
quá nhỉ?” Tả Húc véo má cô.
Lương Ưu Tuyền thở hắt
ra, cầm cánh tay Tả Húc cọ sát “Ban nãy là em nóng tính, giờ anh lại lãnh
đạm với cô ta như vậy, liệu cô ta có tìm cơ hội khó dễ anh không?”
Tả Húc ôm bả vai cô, cười
cười “Cô
ta còn cần anh kiếm tiền giúp, mà chẳng ai lại khó dễ tiền cả. Không có chuyện
gì đâu.”
“Khi nào thì anh trở về quay phim? Lúc
trước em thấy anh quay phim vất vả, giờ thấy anh đi làm ăn còn vất hơn. Em thật
khó thở thay cho anh.” Lương Ưu Tuyền
không khỏi cảm thán.
“Bộ phim vẫn