
Ưu Tuyền “Anh
cũng không ngờ Đỗ Mai Mai lại thích em như vậy, vất vả cho em rồi.”
Lương Ưu Tuyền híp mắt
cười “Sau
khi bạn tốt nhất của em vì đàn ông mà trở mặt với em, em cũng không cùng bất kì
ai thân thiết. Hôm nay mãi mới được một người thích mình, em nghĩ em sẽ trở
thành bạn tốt với Mai tỷ cho mà xem.”
Tả Húc móc từ trong túi
ra một thẻ tín dụng “Đây
là để em xử lý những chuyện cần thiết, em thích gì thì cứ mua.”
Lương Ưu Tuyền nhận chiếc
card màu vàng rực rỡ, nghiêng đầu hỏi“Trong này có bao nhiêu tiền?”
“Cứ biết em quẹt không hết là được rồi, em
quản nhiều như vậy làm gì?” Tả Húc kéo Lương
Ưu Tuyền “Lúc quẹt thẻ kí nhớ kí tên anh.”
Lương Ưu Tuyền đem thẻ
nhét vào túi quần “Em
có cảm giác như đang bị bao nuôi.”
“Tổn thương tự tôn sao?”
“Không có, chỉ có chút thụ sủng nhược
kinh.” Lương Ưu Tuyền nhếch miệng cười cười, lúc cô quen
người bạn trai trước, cả hai đều là học sinh nghèo, càng không có ý tốt để đối
phương tiêu tiền của mình, càng càng chưa từng nghĩ tới chính mình sẽ có một
ngày dính vào người nhà giàu.
“Vậy em nghỉ việc đi, anh sẽ bao nuôi em.” Tả Húc chân trần đứng trên nền gạch lạnh như băng, lúc
này mới cảm thấy khó chịu.
Lương Ưu Tuyền thấy hắn
nhíu mày liền dừng bước, cúi người “Đi lên, em cõng anh.”
(Phụt,
ngược vậy?!)
Tả Húc ngược lại không
khách khí, như con lười ghé vào đầu vai Lương Ưu Tuyền.
(Ôi…)
Lương Ưu Tuyền này thật
sự nghiêm túc. hít một hơi thật sâu, còn thật sự cõng hắn lên, cô “tập tễnh”
bước đi, tuy nhiên mặc dù mồ hôi đã đầm đìa lại chỉ đi được nửa mét.
“Trước khi trời tối chúng ta có thể đi đến
nhà chứ?” Tả Húc nghẹn cười, dựng thẳng mũi chân chỉ mặt đất.
“Có thể, có thể…” Lương Ưu Tuyền hai chân loạn chiến, đúng là đồ đầu lợn
hành hạ xương sống của người khác.
“Tả tổng… chào buổi chiều.” Nhân viên trong kí túc xá thấy thế đều né sang một
bên, nhưng cấp bậc lễ nghĩa không thể quên.
“Ừ, cố gắng công tác, nếu không cũng sẽ bị
xử phạt về thể xác giống bị tiểu thư này.” Tả
Húc cố ý nói.
“… Dạ!” Đám
nhân viên bị làm cho rét run, ôm cặp văn kiện trốn mất dạng, mẹ của tôi ơi, Tả
tổng càng ngày càng biến thái rồi.
“…” Điện
thoại Lương ưu Tuyền vang lên, cô liền nhân cơ hội đá Tả Húc xuống khỏi lưng để
nghe điện thoại.
“Này, Mai tỷ sao? Dạ… Em đang ở gần Tả Húc
này, ah khỏe…”Cô kẹp điện thoại sang một bên để lấy giấy bút, viết
tên cuốn sách Đỗ Mai Mai muốn đọc xong liền nói “Được rồi, em sẽ đến tiệm sách
mua, khoảng bốn mươi phút nữa sẽ đến đưa cho chị, được, lát nữa gặp.”
Tả Húc hơi nhướn mày, lúc
cửa thang máy mở ra, hắn khẽ cong người ôm Lương Ưu Tuyền bước vào, cười nói “Vốn anh muốn
trừng phạt em một chút, hiện tại lại đổi thành anh áy náy rồi.”
Lương Ưu Tuyền tựa vào
vai Tả Húc, cất giấy bút vào túi, ngẩng đầu hỏi“Trừng phạt em? Em làm
gì sai?”
“Em đem tình địch đến nhà là có ý gì?”
“Anh nói Ngô Thiên Khải sao? Anh ấy vừa
vặn gọi điện tìm em, em liền thuận miệng hỏi anh ấy có biết hầm gà cách thủy
không, anh ấy nói anh ấy hầm gà cách thủy ngon nhất luôn, em liền thuận tiện
hỏi một chút, em cũng không ngờ anh ấy sẽ đến đây, còn tưởng rằng anh mời người
ta tới dùng cơm chứ.”
“Ah? Chẳng lẽ em cho rằng hai chữ ‘tình
địch’ là nói đùa sao?” Tả Húc không vui
nhướn mày.
Lương Ưu Tuyền không cho
là đúng lắc lắc mu bàn chân “Cái gì mà tình địch với chả không tình địch,
hai người đừng nghịch nữa, ha ha.”
“…”
Quay lại trong phòng
Ngô Thiên Khải và Đinh
Đới Vĩ đã đang ăn rồi. Đinh Đới Vĩ giơ ngón tay cái lên, tán dương trù nghệ
người ta tốt.
“Nãi Đường, mau tới nếm thử tay nghề của
Thiên Khải ca. Số một luôn đó!”
“Đến đây đi đến đây đi, tôi không có hạ
độc trong thức ăn đâu.”Ngô Thiên Khải giơ chén bia lên.
Lương Ưu Tuyền xoa xoa
bụng, gắp một miếng thức ăn đưa vào bụng, mắt không khỏi sáng ngờ “Được a Ngô
Thiên Khải, không ngờ anh thật sự là số một, sau này nhớ dạy bảo tôi nha.”
“Chỉ cần em thích, tôi có thể dạy em suốt
hai tư tiếng luôn.” Ngô Thiên Khải kéo chiếc ghế bên cạnh ra, thuận tiện
giúp Lương Ưu Tuyền lấy một bát soup borscht khai vị.
“Ah! Soup ngon!… Này Tả Húc, anh còn đứng
ở cửa ra vào làm gì thế? Nhanh tới dùng cơm, ăn xong chiều em còn phải đến tiệm
sách nữa chứ.” Lương Ưu Tuyền vừa ăn vừa mời Tả Húc tới bên cạnh
ngồi, hơn nữa không đợi Tả Húc trả lời đã quay sang rôm rả trò chuyện với Ngô
Thiên Khải.
Tả Húc mặt đầy hắc tuyến,
hiếm lắm mới được ở cùng một chỗ với bạn gái, không ngờ, buổi sáng thì lãng phí
trong bếp… buổi chiều chỉ thấy Ngô Thiên Khải một chảo có cán nấu ăn, khiến tên
bạn cà lăm Đinh Đới Vĩ không phân biệt được, Lương Ưu Tuyền chẳng những hồ ăn
biển nhét, còn cùng Ngô Thiên Khải trò chuyện sôi nổi. Chúng bạn xa lánh ah!
Không có bạn bè, không có…
—
Tác giả nói ra suy nghĩ
của mình: Nhìn ra chỗ nguy hiểm của Đỗ Mai Mai chưa?
Trên đường chạy tới bệnh
viện Lương Ưu Tuyền lại nhận được điện thoại từ cảnh cục nói rằng con gái duy
nhất của chủ tịch tập đoàn Tinh Hỏa, Dương Phỉ Nhi nửa giờ trước đã về nước.
Giờ này Dương Phỉ Nhi
đang trên đ