
, thân thể Hà
phu nhân rất yếu, Hà gia tiểu thư tuổi cũng quá nhỏ, Hà gia sốt ruột
muốn cho Hà gia tiểu thư bước vào cửa nhà ta vào ngay năm nay. Tuổi Hà
tiểu thư nhỏ như vậy, nếu năm nay gả lại đây sợ cũng không thể hầu hạ
ngươi.” Thẩm Phong nói đến đây cũng dừng lời, nhìn Thẩm Nghị. Hà tiểu
thư tuổi còn quá nhỏ, lại thấy Hà phu nhân thân thể không tốt, chỉ sợ
sức khoẻ Hà tiểu thư cũng chưa chắc đã tốt. Nếu để nàng có bầu sớm,
chắc chắn sẽ khiến đứa nhỏ bị ảnh hưởng.
Thẩm Nghị cũng hiểu được, suy nghĩ một
chút, hắn ngẩng đầu nhìn Thẩm Phong, trong mắt một mảnh kiên định, “Đại
ca, Hà tiểu thư gả lại đây, đệ chắc chắn sẽ không uỷ khuất nàng. Hiện
tại đệ một lòng muốn đọc sách, chuẩn bị cho ba năm sau phó khảo, có một
số việc nhất thời không cần nóng lòng.”
Thẩm Phong vừa lòng gật gật đầu, “Nhà
chúng ta so với bên ngoài có chút khác, cưới vợ phải cưới vợ hiền, không cần mang nhiều nữ nhân về để tránh sinh thị phi. Ta thấy Hà tiểu thư
cũng rất tốt, chỉ là tuổi có chút nhỏ.” Thẩm Phong hơn Thẩm Nghị tám
tuổi, là người gần nhất với Thẩm lão gia, về sau tuy vẫn nói mình chỉ là huynh trưởng nhưng thật ra khi nói chuyện có cảm giác rất giống phụ
thân.
Thẩm Nghị cười thầm, “Đại ca cùng đại tẩu tình sâu ý nặng, tất nhiên không muốn có kẻ khác chen vào giữa rồi.”
Thẩm Phong có chút xấu hổ, vẻ mặt không
tự nhiên, ho nhẹ một tiếng, nghiêm lại sắc mặt, “Đệ là người đọc sách,
đừng học người ta nói năng ngọt xớt. Đệ đã nghĩ như thế, vậy liền quyết
định đi, ngày mai bảo đại tẩu đệ mời bà mối tới Hà gia cầu hôn.” Hắn sợ
Thẩm Nghị không vui vì Hà tiểu thư tuổi nhỏ, sẽ dây dưa với nữ tử khác
hoặc là nạp thêm thiếp thất, khắt khe Hà tiểu thư, phá hỏng thanh danh
Thẩm gia.
Xoá bỏ ý nghĩ vừa rồi, Thẩm Phong lại có
chút do dự, dù sao Thẩm Nghị cũng đã mười bảy tuổi. Nhiều người cùng
trường với Thẩm Nghị cũng đã thê thiếp thành đàn, đành nhượng bộ một
chút, “Nếu sau này đệ thích cô nương nhà ai, chờ Hà tiểu thư gả qua đây
được một năm rưỡi, cưới về nhà làn thiếp thất cũng được. Đúng rồi, ta đã sai người nhắn cho nhị ca cùng tam ca của đệ là năm nay đệ sẽ thành
thân. Bọn họ nhất định phải trở về, từ thư viện Tùng Nhân và Chu Châu
về, khoảng một tháng là có thể về đến nơi. Hiện giờ là tháng mười, bọn
họ bây giờ bắt đầu về, nếu nhanh sẽ về kịp trước khi đệ thành thân.”
Thẩm Nghị nghe thấy mặt liền vui mừng, tự động xem nhẹ chuyện tiểu thiếp Thẩm Phong nói, “Tam ca cũng trở về
sao?” Lão tam của Thẩm gia Thẩm Huy từ khi tới thu viện Tùng Lâm dạy
học, chưa từng quay trở lại nhà, ngày thường chỉ gửi sách vở về, cũng
khó trách Thẩm Nghị vừa nghe thấy tam ca trở về liền cao hứng.
Thẩm Phong trừng mắt, trợn mắt nhìn, “Đệ
thành thân là chuyện đại sự, nếu hắn không trở lại còn đáng làm ca ca
không?” Thẩm Nghị càng vui vẻ, “Tam ca trở về là tốt rồi, trên tay ta có mấy đề hay, đúng lúc có thể bảo tam ca dạy cho ta.”
“…Nhưng mà, đại ca, tam tẩu ra đi đã một
năm rồi, bên người tam ca không có người chiếu cố cũng không được a.”
Thẩm Nghị nghĩ tới chyện tam ca thì lòng liền khó chịu. Tam ca Thẩm Huy
từ nhỏ đã có tài danh, mười sáu tuổi đỗ tú tài, ba năm sau lại trúng
tuyển thành cử nhân. Có câu tú tài năm nào cũng có, cử nhân khó có đuợc. Thẩm Huy thi một lần liền đỗ, là đại tài tử nổi tiếng khi đó. Sau này
cưới tam tẩu, vợ chồng hoà thuận, ân ái không biết đến người ngoài.
Trước thời điểm tam ca thi cử, tam tẩu lại có bầu, vốn là thời điểm vui
vẻ nhất, tam tẩu lại vì khó sinh mà qua đời, đứa nhỏ cũng không bảo trụ
đuợc. Tam ca lập tức liền đau khổ, không còn tâm tư mà thi khảo khoa cử. Cũng may có công danh cử nhân, dưới sự đề cử của bằng hữu, tới thư viện Tùng Nhân dạy học, cũng đã được một năm.
Trong lòng Thẩm Phong cũng không thoải
mái, khoát tay, “Tam ca đệ tự có chủ ý, không đề cập đến đệ ấy nữa, đệ
an tâm đọc sách đi, những chuyện còn lại không cần phải xen vào.”
Thẩm Nghị đáp ứng xong, rời khỏi thư
phòng trở lại phòng ở của mình, một hồi nghĩ tới thân ảnh Trinh nương,
một hồi nghĩ tới tam ca trở về, cười vui toe toét, sách cầm trên tay
cũng không xem vào được chữ nào.
Bên này, Liêu thị được Thẩm Phong phân
phó, ngày hôm sau liền tìm bà mối đi cầu hôn. Hà gia sảng khoái đáp ứng. Hai nhà trao đổi canh thiếp. Trong lúc nhất thời, chuyện hai nhà Thẩm
Hà kết thân lan khắp toàn bộ thôn trấn. Tất cả các quán trà quán rượu
trong trấn đều nói về đề tài này. (canh thiếp: là tấm thiếp ghi tên
tuổi, ngày tháng năm sinh)
Bởi vì Lưu thị bị bệnh, Thẩm gia cũng tuỳ theo tâm ý của Hà gia, hết thảy lễ nghi đều vội vàng tiến hành với tốc
độ nhanh nhất, cũng đã định ngày thành thân là ngày hai mươi tháng mười
hai năm nay.
Trong lúc đó, Hà Tam Lang mời hai huynh
đệ Thẩm Phong Thẩm Nghị đến nói chuyện, uyển chuyển biểu đạt ý tứ chia
cửa hàng cùng chuyện viên phòng muộn của Trinh nương. Chuyện Trinh nương tuổi còn nhỏ không thích hợp viên phòng, Thẩm Phong đã sớm nghĩ tới,
Thẩm Nghị cũng một lời đáp ứng. Về phần chia hoa lợi của cửa hàng, Thẩm
Nghị cảm thấy đây là của hồi môn của Trinh nương nên