
hi cũng nháo
muốn đi góp vui, Trinh nương bị nó làm phiền, nên đành đưa Minh nhi theo luôn.
Đám người Thẩm Nghị dạo quanh một vòng,
phát hiện Hà gia lần này cũng đã bỏ tiền, vị trí âm trạch của phu thê Hà gia rất tốt, còn mời đại sư âm dương xem phong thủy nữa, Thẩm Nghị thấy rất tốt, mời đại sư âm dương xem hộ ngày giờ.
Từ trên núi xuống, Hà Đại Lang nhất quyết mời ba người Thẩm Nghị đi ăn cơm, Thẩm Nghị liên tục từ chối, nhưng
không chịu nổi sự nhiệt tình của nhà người ta, nên vẫn đi.
Thẩm Nghị vốn đang kỳ quái thái độ Hà gia sao lại thay đổi lớn như vậy, nhưng sau khi tiến vào đại viện xong thì
lập tức hiểu được. Một bàn lớn thức ăn đã được chuẩn bị sẵn, ngay cả
Huyện lệnh đại nhân cũng đã chờ ở đó từ lâu.
Huyện lệnh đại nhân họ Hà, vốn chẳng có
quan hệ gì với Hà gia, là người ngoại tỉnh. Nhưng từ sau khi biết Hà gia có cô gia là thái phó của đương kim thiên tử, liền vội vàng nói chuyện
thân thích với Hà gia, nói bao đời tổ tiên trước kia là thân nhân với Hà gia, người Hà gia cũng có suy nghĩ của riêng mình, hai bên cùng hỗ trợ, bởi vì Huyện lệnh tuổi còn trẻ, Hà Đại Lang cứ vậy thu được biểu đệ,
mỗi ngày đều kêu biểu đệ biểu ca vô cùng thân thiết.
Hà huyện lệnh vừa thấy Thẩm Nghị đến liền tiến lên tiếp đón, “Thái phó đại nhân, hạ quan bái kiến thái phó đại nhân.”
Thái phó là một trong “tam công”, Thẩm
Nghị tuy có danh thái phó, nhưng không tham dự chính sự, lãng phí một
chức danh chính nhất phẩm. Nhưng bởi hắn không tham dự chính sự, lại có
quan hệ rất thân với hoàng đế, điều này vô hình khiến địa vị Thẩm Nghị
trở nên có chút siêu nhiên, ngày thường Thẩm Nghị thực chú ý điểm ấy,
cũng không lén kết giao với quan viên. Huyện lệnh chỉ có thất phẩm, cho
nên Hà huyện lệnh vừa thấy Thẩm Nghị liền bái lạy, cũng không đáng
trách.
Nhưng Thẩm Nghị mất hứng, Hà gia hiện tại muốn làm gì, hắn xem như hiểu được đôi chút, rõ ràng đánh chủ ý lên
danh hào của hắn để liên hệ với quan viên mà thôi.
Huyện lệnh kia rất biết nhìn sắc mặt
người khác, Thẩm Nghị mất hứng, liền dùng mắt ra hiệu cho Hà Đại Lang,
Hà Đại Lang lấy lòng tiến lại, “Cô gia, chúng ta vào trong ngồi đi, bá
mẫu đều chuẩn bị xong cơm nước rồi. Vị này là Hạ đại nhân, kỳ thật là
thân thích bà con xa nhà chúng ta, nói vai vế ngươi còn phải gọi bằng
tiểu thúc đó.”
Hà huyện lệnh xua tay, khuôn mặt tươi
cười nói, “Sao được sao được, thái phó đại nhân là đế sư, quan nhất phẩm đó, hạ quan chỉ là một tiểu quan thất phẩm mà thôi, sao dám để thái phó đại nhân gọi biểu thúc. Đại nhân, mời ngài vào trong ngồi.”
Diệu nhi giờ cũng đã lớn, nghe vậy liền
cười lạnh một tiếng, “Từ trước tới nay, ta nhưng chưa từng nghe qua cha
ta nói rằng ta còn có biểu thúc nữa đó.”
Hà Đại Lang trừng mắt nhìn hắn một cái,
“Ngươi cìn nhỏ biết cái gì, lúc cha ngươi mất ngươi mới bao nhiêu tuổi,
tỷ tỷ ngươi còn chẳng biết, ngươi sao biết được mà nói?”
Diệu nhi cười khinh miệt, quay đầu qua
chỗ khác, Thẩm Nghị nhíu mày, Diệu nhi do hắn cùng Trinh nương một tay
nuôi lớn, Hà Đại Lang giờ lại dùng khẩu khí như vậy khiến hắn rất khó
chịu.
Hà huyện lệnh khẽ huých Hà Đại Lang, Hà
Đại Lang thế mới chú ý tới sắc mặt Thẩm Nghị ngày càng đen, trong lòng
hắn khẽ hừ một tiếng khinh miệt, nếu không phải nữ nhi tứ phòng gả vào
chỗ tốt, tiểu tử này giờ dám nói chuyện với hắn như vậy sao? Nếu sớm
biết Thẩm Nghị sẽ có được tiền đồ lớn như vậy, hắn đã sớm gả nữ nhi nhà
mình sang.
Thẩm Nghị dừng bước lại, hơi hơi chắp
tay, “Ta đã lâu không gặp đại ca cùng tẩu trư, thật sự nhớ vô cùng. Lại
nói hôm nay cũng không có nói với người nhà ăn cơm ở bên ngoài, cảm ơn ý tốt của đại bá phụ nhị bá phụ tam bá phụ, vẫn để ngày khác đi.”
Thẩm Nghị nói cing, cũng không để Hà gia kịp giữ lại, dắt Minh nhi bước đi, Diệu nhi cười đắc ý, cũng theo Thẩm Nghị đi về.
Về tới Thẩm gia, quả nhiên cả nhà từ lớn
đến bé đều đang chờ hắn ăn cơm. Nói đến việc này, Thẩm Phong mới nói,
“Nhắc tới người nhà tứ đệ muội, chúng ta chỉ là thông gia khó mà nói gì. Nhưng lão tứ a, Hà gia lần này vị vị trí trưởng trấn nên mới tốn công
tốn sức như vậy a.”
Thẩm Nghị nghi hoặc nhìn đại ca.
Trinh nương ngồi bên cạnh cười nói, “Đại
bá, huynh cứ nói đi ạ, mấy đại bá kia của muội là người thế nào, lòng
muội hiểu rõ.” Minh nhi tự động ngồi lên bàn, Diệu nhi cũng ngồi bên
cạnh Minh nhi.
Tức phụ của Tranh nhi Phùng thi đang mang thai ngồi bên cạnh Liêu thị, chọc Cẩm nhi trong lòng Trinh nương không
ngừng muốn đi qua sờ bụng nàng.
Thẩm Phong thở dài, “Trưởng trấn lúc
trước là Chu trưởng trấn, năm nay nói đã lớn tuổi rồi nên muốn nghỉ
ngơi, không thể làm trưởng trấn nữa. Đại bá của tứ đệ muội muốn lên làm
trưởng trấn, vì việc này đã sớm móc nối với huyện lệnh. Nghe nói huyện
lệnh kia là biểu thúc bà con xa của tứ đệ muội?”
Trinh nương lắc đầu, “Cha muội chưa từng nhắc tới biểu thúc nào.”
Diệu nhi hì hì cười, “Cháu hôm nay thấy
biểu thúc kia rồi, vừa thấy tỷ phu liền quỳ xuống, đại bá phụ đều phải
nhìn sắc mặt hắn mà làm việc.”
Thẩm Nghị cầm đũa, “Không nói đến chuyện đệ không thể giúp được gì, c