XtGem Forum catalog
Tú Tài Nương Tử

Tú Tài Nương Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325361

Bình chọn: 8.5.00/10/536 lượt.

nhi thu hồi suy nghĩ, đem toàn bộ tâm trí đều đặt trên quyển “Mạnh Tử” trong tay, cẩn thận đọc.

Cơ thể dần ấm lên, Tranh nhi lại nghe

thấy một chuỗi tiếng chuông, không từ tốn như tiếng chuông báo đi học,

tiếng chuông lần này vui tươi, dồn dập.

Vương Trùng ngẩng đầu lên, nghe một chút, từ cách đó không xa đi tới, nói với Tranh nhi, “Liêu Gia Tranh, đi

thôi, đến giờ ăn điểm tâm.”

Tranh nhi ngẩng đầu nhìn trời, thái dương vốn mờ ảo đã sớm treo cao trên đỉnh đầu, “Được.” Nó cười trả lời, cùng

Vương Trùng trở về Sơ Nha viện.

Quay lại Sơ Nha viện lại cảm thấy không

khí rõ ràng có chút khác lạ, hình như… hình như đều quá mức quỷ dị.

Không ít học sinh, trên mặt đều hơi lộ ra cảm giác vui mừng sau khi trải qua áp lực, khi nói chuyện cũng không còn hoảng hốt giống như ngày hôm

qua, dường như đều đối với chuyện được đi vào thư viện là chuyện nắm

chắc trong tay.

Tại nhà ơn của Sơ Nha viện lĩnh một phần

cơm cùng một phần thức ăn, Tranh nhi tìm một chỗ ngồi xuống, nó cũng cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng hiện tại trong đầu nó đều là cuộc thi ngày

mai, mặc kệ người khác nghĩ gì, chỉ muốn nhanh chóng ăn cơm xong lại

quay về rừng trúc đọc sách. Bên cạnh hiện lên một bóng dâm, là Vương

Trùng bưng đồ ăn đi tới.

Tranh nhi dịch sang bên cạnh một chút.

“Cảm ơn.” Vương Trùng cười nói với nó.

“Đừng khách sáo.” Tranh nhi gật gật đầu,

sau đó từng miếng từng miếng ăn cơm, đồ ăn trong thư viện Tùng Nhân được chia thành từng phần, ăn chưa no có thể lại đi lấy thêm, lần thứ hai

nửa phần cơm cùng thức ăn, thư viện không cho phép lãng phí lương thực,

chỉ cần là đồ ăn trong bát của mình thì nhất định phải ăn hết.

Vương Trùng cũng không nói nhiều, nhã nhặn từ tốn ăn cơm.

Người trong nhà ăn tuy rằng nhiều, nhưng

cũng không tranh cãi ầm ĩ, quân tử tuân lễ*, thực không phải chỉ là lời

ngoài miệng. Đệ tử nơi này rất khuôn phép.

(*quân tử tuân lễ: đã là quân tử thì phải tuân theo lễ nghĩa)

Tuy nhiên, Tranh nhi vẫn nghe thấy hai

người bên cạnh đang thấp giọng nói chuyện với nhau, ở rất gần bọn họ,

Tranh nhi cùng Vương Trùng nghe thấy nội dung thảo luận của bọn họ xong

đều lắp bắp kinh hãi!

Thế nhưng lại có người biết đề thi ngày mai!

Tranh nhi ăn cơm xong có chút hoảng hốt, cuộc đối thoại của hai người kia cứ luôn luẩn quẩn trong đầu nó.

“Nghe nói Trương Tuấn Vĩ có đề thi vào ngày mai!”

“Thật sao? Hắn làm sao có được chứ?”

“Cha Trương Tuấn Vĩ là quan to tam phẩm

đương triều, lần này hắn tới thư viện là do cha hắn đưa tới, cha hắn có

quen biết với một vị tiên sinh ở Noãn Hạ viện, vị tiên sinh kia đã đem

đề thi nhập núi ngày mai tiết lộ cho cha hắn. Trương Tuấn Vĩ ban đầu còn không thừa nhận, nhưng mà sáng nay có người phát hiện hắn đang làm một

bài văn, thế mới biết.”

“Vậy… ngươi có biết đề thi về điều gì không?”

“Ta vừa mới biết tin này, sao đã có thể

biết đề thi ra sao, nhưng mà nghe nói cùng phòng với Trương Tuấn Vĩ có

một tú tài, gọi Lý… Lý cái gì Nhiên đó, hắn biết nội dung đề thi, hôm

nay hắn hình như nói muốn đem đề thi bán đi kiếm chút tiền gửi về cho

nhà hắn, nhà người nọ rất nghèo.”

Trương Tuấn Vĩ! Lý Dịch Nhiên! Đều là

người ở cùng phòng với hắn, Trương Tuấn Vĩ quả thực từng nói hắn được

cha hắn đưa vào, mà dựa vào tất cả những vật dụng mà Lý Dịch Nhiên có

quả thật không giống như bộ dáng của kẻ nhà có tiền.

Tranh nhi đứng trước cửa nhà ăn, hướng

mặt vào trong nhìn một vòng xung quanh, thấy Lý Dịch Nhiên, hắn đang

không coi ai ra gì vùi đầu ăn cơm, lại nhìn nhìn đống bát bên cạnh hắn,

đã là bát thứ ba rồi! Tranh nhi ngạc nhiên, một người thanh tú như vậy

lại có thể ăn nhiều đến thế hả?

“Bọn họ nói đến chính là Lý Dịch Nhiên

kia, ở cùng phòng với chúng ta. Nhà ở Thục Trung, có tám huynh đệ tỷ

muội, nghe nói sức khỏe mẹ hắn không tốt lắm. Lớn nên trắng trẻo thanh

tú, sức ăn lại rất lớn, một chén cơm của thư viện nhiều như vậy, một

mình hắn có thể ăn ba bát.” Vương Trùng đứng phía sau nói.

Hai người đang đi ra ngoài, Tranh nhi nhớ tới cảnh nhà ăn đông nghịt người, hỏi, “Hàng năm người đến thư viện dự

thi đều rất nhiều sao?”

Vương Trùng nghĩ nghĩ, “Rất nhiều, nghe

nói năm trước có hơn một trăm tám mươi người đến, cuối cùng chỉ nhận ba

mươi thôi. Năm nay lại đến càng nhiều, có hơn hai trăm đến ba trăm người đi, cũng không biết cuối cùng sẽ có bao nhiêu người may mắn được nhận.”

Một trăm tám mươi? Ba mươi! Trong sáu người tuyển một người.

“Thực khắc nghiệt a!” Tranh nhi thở dài, áp lực lớn thật đó.

Vương Trùng mỉm cười, lộ ra bốn chiếc

răng nanh sáng loáng, “Là rất khắc nghiệt. Ngươi có muốn biết nội dung

đề thi không?” Hắn nhìn Tranh nhi nói.

Tranh nhi nao nao, trong lòng nó bắt đầu

trở lên do dự, nếu có thể biết trước nội dung đề thi, có phải hắn sẽ có

thể… nhưng mà… Không được! Không thể! Nếu thật sự biết trước đề thi, đó

là gian lận! Không thể như vậy! Nó muốn ở lại thư viện, nhưng mà phải

dùng biện pháp quang minh chính đại, mà không phải loại thủ đoạn hèn kém này!

“Không muốn.” Tranh nhi lắc đầu, thành thật nói.

Vương Trùng thu lại nụ cười, có chút kinh ngạc