
g nói: “Tỉnh chưa?”
Bạch Dĩ Mạt đưa tay nắm lấy vòi sen, vừa định chạy đi thì eo lại bị ôm chặt, không sao chạy thoát được, cuối cùng cô cũng thành công cướp được vòi
hoa sen, cô bật cười hihi, nhằm Hướng Nhu bắt đầu súng máy bắn phá.
Hướng Nhu để mặc cô bắn nước từ vòi sen lên người, nụ cười ngoài miệng vô
cùng hấp dẫn, rất nhanh hai người đều ướt sũng, Hướng Nhu nhìn Bạch Dĩ
Mạt vì ướt đẫm mà quần áo dính chặt vào người, chiếc nội y sáng màu lộ
rõ nét hoa văn,còn vì hô hấp dồn dập mà làm cho nơi cao vút kia chuyển
động lên xuống không ngừng, với hắn mà nói tuyệt đối là hấp dẫn trí
mạng.
Bạch Dĩ Mạt bị nước dội vào tươi tỉnh lại không ít, cô nhìn
Hướng Nhu mặt dính đầy nước, người đàn ông này hình như lúc nào cũng đẹp trai ngất ngây, vòi hoa sen trong tay cũng không biết khi nào đã rớt
xuống mặt đất.
Trên tóc hắn còn đang nhỏ giọt mấy giọt nước, nước
trên mặt từ trên cổ trượt xuống ngực, áo sơ mi bị nước làm ướt dính chặt vào thân thể cường tráng của hắn, cách một lớp áo trong gần như trong
suốt, có thể nhìn thấy cơ thể săn chắc mà hắn hàng năm rèn luyện.
Bạch Dĩ Mạt không khỏi đỏ mặt, cô ý thức được cảnh tượng bây giờ của hai
người là như thế nào, cảnh sẽ diễn ra tiếp đó sẽ phát triển như thế nào, dường như cô cũng có hiểu chút.
“Em tỉnh em tỉnh rồi, anh đi ra
ngoài đi, em muốn tắm rửa.” Bạch Dĩ Mạt nhớ lại lúc nãy Hướng Nhu một
mực hỏi cô đã tỉnh táo chưa, vừa hay cô lấy đây làm cớ dỗ Hướng Nhu ra
ngoài.
Hướng Nhu nắm lấy cái cằm nhỏ của Bạch Dĩ Mạt, giọng nói có
chút mờ ám, màu sắc trong đôi mắt vô cùng sặc sỡ, tia sáng hấp dẫn chết
người lấp đầy, hại Bạch Dĩ Mạt không dám nhìn thẳng.
“Em bày bừa ra đó xong rồi để ai xử lý, hả?”
“Nè, sao anh có thể nhỏ mọn như thế chứ, không phải chỉ là làm bẩn áo anh
một chút thôi sao, em đền là được chứ gi? Bây giờ anh đi ra đi, cả người em thối hoắc à, em muốn tắm rửa.”
Hướng Nhu cười nghe Bạch Dĩ Mạt
run run nói cứng, một tay xoa nhẹ lên mặt cô, ngón tay từ ấn đường nhẹ
lướt qua đuôi mày, hỏi: “Em đền cho anh? Ừm, lấy cái gì để đền đây? Ở
đây sao?”
Bạch Dĩ Mạt lắc đầu, ý nghĩ hỗn độn khiến cô không để ý
được chữ ‘đền’ trong miệng Hướng Nhu và chữ ‘đền’ của cô là hai ý hoàn
toàn trái ngược nhau.
Ngón tay Hướng Nhu từ đuôi mày chạm vào mắt Bạch Dĩ Mạt, có chút ác độc kéo kéo lông mi nơi mắt cô: “Hay là dùng nơi này đền?”
Bạch Dĩ Mạt mù mờ lắc đầu, không biết nên làm gì bây giờ.
Ngón tay Hướng Nhu từ khóe mắt đi đến cái mũi cao thẳng của Bạch Dĩ Mạt,
chậm rãi trượt từ trên xuống dưới, trượt đến chóp mũi thì nhéo lấy, hỏi: “Hay là ở đây?”
Không đợi Bạch Dĩ Mạt lắc đầu hay kháng nghị thêm,
hắn đã bóp chặt mũi Bạch Dĩ Mạt, không cho cô trút giận, tay hắn ôm chặt trên lưng cô, miệng nhẹ nhàng nói: “Vậy cứ dùng chỗ này đền đã.”
Nói xong liền áp một xuống, hung hăng chiếm lấy hơi thở mùi đàn hương, tham lam hút lấy mùi rượu cùng với mùi bạc hà trong miệng cô, Bạch Dĩ Mạt bị hắn hôn đến nỗi hô hấp trở nên dồn dập, vì thế chủ động tiến vào miệng
hắn lấy chút không khí loãng, khóe miệng Hướng Nhu nhướng lên, buông môi cô ra: “Bạch Dĩ Mạt, chỗ này của em đền cũng không tệ lắm, tiếp tục
nào.”
Nói xong lại cúi đầu hôn, hắn rất hài lòng với phản ứng của
Bạch Dĩ Mạt, mặc dù có chút mới lạ, nhưng sự chủ động của cô đủ để làm
cho hắn mừng rỡ phát điện, hắn chậm rãi buông tay ra khỏi mũi cô, thăm
dò vào bên trong áo cô, cởi bỏ khóa áo lót, bỗng Bạch Dĩ Mạt cảm thấy
trước ngực được thả lỏng vội dừng lại, rời khỏi môi hắn.
“Anh làm gì
thế?” Âm thanh dồn dập mang theo sự mềm mại, không giống bình tĩnh hung
hăng càn quấy bình thường, giây phút này lọt vào tai Hướng Nhu quả thật
đúng là lời mời gọi tha thiết nhất.
Hắn đè Bạch Dĩ Mạt vào tường, bàn tay đang đặt sau lưng cô bỗng dưng chuyển hướng ra phía trước, xuyên
qua chiếc áo hai mảnh chính xác bao phủ lấy đỉnh núi tuyết trắng nhô
cao.
“Hình như trước kia anh đã nói với em, ngàn vạn lần không nên
hỏi một người đàn ông đang làm gì, bởi vì em chỉ có thể nhận được một
đáp án.” Hướng Nhu dừng lại một chút rồi gằn từng tiếng nói ra: “Ăn –
em.”
Xem như Bạch Dĩ Mạt đã rõ dụng ý của Hướng Nhu, nhưng rõ ràng
hai người đang cãi nhau, hơn nữa dựa vào cái gì mình phải chịu sự bắt
nạt của hắn ta, anh muốn à? Không cho đâu.
Nghĩ vậy, cô mỉm cười kéo lấy tay hắn, Hướng Nhu cũng cười, muốn xem rốt cuộc cô muốn làm gì? Cho nên cực lực phối hợp với cô.
Bạch Dĩ Mạt cầm lấy móng vuốt đặt trước ngực mình, sau đó trở tay một cái,
Hướng Nhu đưa lưng về phía cô, chân cô nhằm vào sau đầu gối hắn mà đá,
Hướng Nhu khéo léo tránh đi, chân kia xoay một vòng vừa hay chống lại
bàn chân đá tới của Bạch Dĩ Mạt, dưới chân Bạch Dĩ Mạt vốn không cử động được, hơn nữa lại đang ở tư thế gà đứng một chân1, phòng tắm trơn ướt,
bước kế tiếp đương nhiên là ngã sấp xuống, ngay lúc mặt cùng đất sắp
thân mật tiếp xúc thì Hướng Nhu đưa tay ra, Bạch Dĩ Mạt đổ gục vào trong ngực hắn.
1Ờ thật ra nói thế thì các bạn cũng hiểu ko cần chú thích
nhở, cơ mà mặc dù chẳng liên quan đến phía trên nhưng bonus tí cái tư
thế nà