
ậy. Thân mình cao lớn toát
lên vẻ lạnh lùng, “Cô không có tư cách làm bạn tốt với con gái tôi!”
“Dận…”
Bạc Cơ thấy hắn lạnh lùng xoay người thì lập tức chạy đến ôm hắn từ phía sau. Khuôn mặt nhỏ xinh cũng dán sau lưng hắn, “Chẳng lẽ trong lòng
anh, em chỉ có chút vị trí đó thôi sao?”
Lời nói của hắn khiến cô thực đau lòng. Hắn là người đàn ông vô cùng tàn nhẫn nhưng thực sự cô vẫn không kìm được mà si mê hắn.
Lôi Dận hơi hơi nghiêng đầu, khóe môi lạnh bạc cong lên, “Cô nhầm rồi, trong lòng tôi, vị trí của cô không phải là một chút…”
Bạc Cơ nghe vậy thì sắc mặt rạng rỡ hẳn, đi đến trước mặt Lôi Dận, ngửa
khuôn mặt nhỏ nhắn lên, mái tóc dài mềm như tơ rũ xuống cánh tay tráng
kiện của hắn.
Người đàn ông thấy thế thì đáy mắt nổi lên ý cười lạnh, gằn từng tiếng
đánh vỡ vẻ mặt vui mừng của cô, “…mà là một chút cũng không có!”
“Dận!”
Bạc Cơ như bị sét đánh ngang tai, đôi mắt vừa mang vẻ vui sướng đột
nhiên đóng băng như thủy tinh trong suốt. Một lúc lâu sau, cô thì thào
nói như muốn giữ lại chút tôn nghiêm cho mình: “Em biết, trong lòng anh, em chỉ là kẻ thay thế cho cô ấy.”
“Cô muốn tình yêu của tôi?”
Lôi Dận nâng cằm cô lên, trong ánh mắt lạnh lùng còn mang theo ý khinh thường, như là đang nhìn một con chó đói.
Bạc Cơ quả nhiên bị ánh mắt đó dọa cho sợ hãi, liên tục lắc đầu, “Không, em không dám. Em chỉ hy vọng có thể ở bên cạnh anh, như vậy là đủ rồi.
Em không dám có hy vọng xa vời.”
“Chính bởi ở bên cạnh tôi nên cô mới càng muốn chen vào quá khứ của Bạc Tuyết.” Lôi Dận cười lạnh.
Gương mặt Bạc Cơ như bị cắt không còn một giọt máu.
“Đàn bà theo tôi không có tư cách có được tình yêu của tôi! Nhớ kỹ lấy điều này!”
Bàn tay Lôi Dận như vô cùng thân mật mà khẽ vuốt mái tóc dài của cô, giọng nói cũng lạnh bạc, không chút lưu tình…
“Nhớ kỹ lấy thân phận này, so với cái gì là quan trọng hơn!”
Mạch Khê trở thành ca sĩ được DIO
tập trung phát triển. Thứ nhất là do tổng giám đốc chỉ định; thứ hai là
bởi tại buổi biểu diễn của Phỉ Tỳ Mạn, cô đã thể hiện quá xuất sắc. Mấy
ngày hôm sau, mọi người không chỉ tán thưởng giọng hát động lòng người
của Phỉ Tỳ Mạn mà ngay cả vị khách mời đặc biệt cũng được chú ý đến. Ca
khúc thứ hai mà Mạch Khê biểu diễn đã nhanh chóng được lùng sục rầm rộ
trên mạng.
Một buổi sáng sớm, lúc Mạch Khê đến gần phòng họp thì liền nhìn thấy
Apple đang vô cùng hưng phấn. Cô ngoắc ngoắc tay ý bảo Mạch Khê cúi đầu
xuống, thần bí nói: “Mạch Khê, em sắp phát tài rồi đó.”
Một câu nói ra khiến Mạch Khê khó hiểu, đặt túi xách một bên, sau đó hỏi: “Em phát tài? Là có ý gì?”
“Tức là công ty đã đẩy nhanh tiến độ chế tác ca khúc mới cho em. Không
những thế, Jon còn chuẩn bị thưởng cho em một khoản không ít đó.”
Mạch Khê bị bộ dáng của cô làm cho cười rộ lên, “Sao chị lại biết những
gì họ thảo luận?” Nói đến chuyện khen thưởng, cô cảm thấy có chút mãn
nguyện, tuy nhiên cô không tin vận may của mình lại đến đơn giản như
vậy.
Apple nháy mắt, cười hì hì: “Chị là trợ lý của em, đương nhiên phải giúp em hỏi thăm tình hình chứ. Ở buổi họp hôm nay, Jon đặt hy vọng rất lớn
vào em. Hơn nữa, có sếp tổng tiến cử, tiền đồ của em chắc chắn không tồi đâu.”
“Apple, chị nói gì cơ?”
Ánh mắt Mạch Khê có chút không tự nhiên. Cô cũng chỉ thầm mong dựa vào
năng lực ca hát của chính mình, không muốn dựa vào người đàn ông kia.
Thậm chí cô càng không muốn quá nhiều người ngoài biết được quan hệ giữa hai người.
Apple che miệng cười, nhún nhún vai nói: “Chẳng nhẽ không đúng sao? Mạch Khê à, tổng giám đốc đối với em có vài phần quan tâm, cả công ty ai mà
chả biết. Em biết không, chị nghe nói Jon có ý muốn em thay chân ca hậu
của Phỉ Tỳ Mạn nữa đấy.”
“Ca hậu?” Mạch Khê cả kinh, “Em sao có thể…”
“Có, đương nhiên là có!” Vẻ mặt Apple cương quyết, kéo cánh tay Mạch Khê nói: “Em có biết Phỉ Tỳ Mạn làm thế nào lên được ngôi ca hậu không?”
Đây quả thực là chuyện bát quái điển hình, nhưng Mạch Khê không thể không thừa nhận là cô rất muốn nghe.
Apple liếm liếm môi, hắng giọng, “Phỉ Tỳ Mạn trước kia là diễn viên,
cạnh tranh với Ngu Ngọc rất gay gắt. Có điều bên ngoài không biết loại
cạnh tranh này đen tối thế nào thôi. Lúc đó, không biết từ đâu rò rỉ ra
loạt ảnh chụp nhạy cảm của Phỉ Tỳ Mạn, rất chi là ái muội nha. Đối
phương là một vị công tử nhà giàu. Nghe nói hai người qua lại cũng khá
lâu rồi. Lúc đó dư luận cũng phản đối gay gắt lắm, Phỉ Tỳ Mạn không trụ
được nữa đành tiến quân sang ngành âm nhạc. Vốn dĩ người như Phỉ Tỳ Mạn
mà không được người có tiền nâng đỡ thì làm sao trong thời gian ngắn có
thể phất được. Có điều, cô ta cũng thủ đoạn, khiến cho tay nhà giàu kia
dù bị bêu danh nhưng vẫn tận lực giúp đỡ cô ta. Nghe nói gia thế nhà anh ta cũng không nhỏ, đã giúp Phỉ Tỳ Mạn móc nối nhiều mối quan hệ. Vì thế cô ta mới lập tức gặp hên, trở thành người phụ nữ lợi hại như bây giờ.”
Mạch Khê nghe xong gật gật đầu, sau một lúc lâu mới nói: “Giọng hát của
Phỉ Tỳ Mạn cũng rất tuyệt mà, có lẽ vì vậy chị ấy trở thành ca hậu…”
“Xin người đi…”
Apple chìa ra vẻ mặt khi